Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 1066



“… thôi.” Cao Thanh Thu không biết nói gì.

Cô biết, ở trong mắt Lâm Vi, Cố Đinh Cẩn chính là người tốt nhất, ngay cả không thích cô ta một điểm này, cũng là tốt nhất.

Phụ nữ có lúc nếu nghĩ không thông suốt lắm, thật sự sẽ làm ra những quyết định rất ngu.

Cao Thanh Thu ngồi vào trên ghế của mình, bắt đầu chăm chỉ vào công việc hôm nay.

Trợ lý Phạm đi theo Cố Đinh Cẩn tiến vào phòng làm việc, nhìn thấy anh ta đã khôi phục bình thường lại, liền hỏi: “Cố tổng, cậu còn tốt chứ?”

Cố Đinh Cẩn ngồi xuống, nhìn trợ lý Phạm một cái, không có lên tiếng.

Trợ lý Phạm nói: “Không nghĩ tới cậu cùng Cao Thanh Thu vẫn còn có lớp quan hệ đó…”

“Không phải là như cậu nghĩ đó.” Cố Đinh Cẩn lãnh đạm nói.

Nhớ tới tối hôm qua… Anh ta không biết nên khóc hay là cười.

Thôi đi!

Liền không nên có bất kỳ kỳ vọng với phụ nữ đó.

Anh ta cũng biết bản thân mình không nên ngu ngốc nữa rồi.

Anh ta hỏi: “Cao Thanh Thu hôm nay có đi làm sao?”

“Có ạ, ở phòng làm việc đây.” Trợ lý Phạm cẩn thận từng li từng tí đánh giá lấy Cố Đinh Cẩn, thấy ánh mắt của hắn rất là phức tạp, để cho người khác hoàn toàn không thể đoán ra được anh ta đang suy nghĩ gì.

Đang lúc này, cửa bị gõ.

“Đi vào.”

Sau trợ lý Phạm lên tiếng, Lâm Vi bước vào.

Cô ta nhìn Cố Đinh Cẩn, lại nhìn trợ lý Phạm một cái, trợ lý Phạm nói: “Tôi ra bên ngoài một chút.”

Sau đó dành không gian lại cho hai người.

Lâm Vi nhìn chằm chằm vào mặt Cố Đinh Cẩn, hỏi: “Anh cùng Thu Thu thế nào?”

“Không có thế nào.” Cố Đinh Cẩn cúi đầu, không cảm thấy anh ta cùng Cao Thanh Thu có thể thế nào.

Lâm Vi nói: “Chuyện tối hôm qua, anh không sợ cậu anh biết à? Anh ta sẽ hận anh, vạn nhất anh ta…”

“Tôi có biết chừng mực.” Anh ta hiện tại không sợ Phó Cảnh Ngộ như trước rồi.

Một ngày nào đó, anh ta sẽ dựa vào năng lực của mình, đặt vững địa vị của mình.

Lâm Vi đứng yên, yên lặng mà nhìn về Cố Đinh Cẩn, cứ đứng ở đó.

Cố Đinh Cẩn ngẩng đầu lên nhìn cô ta một cái, “Còn có việc gìsao?”

Cô ta đứng ở chỗ này, ảnh hưởng đến anh ta làm việc rồi.

Lâm Vi cười nói: “Tôi chẳng qua là lo lắng anh, không có gì.”

“Cô cùng Tả Dục muốn kết hôn rồi chứ?” Cố Đinh Cẩn hỏi.

Gần đây nhiều việc, Tả Dục cũng bận lắm, hai người muốn dành chút thời gian để ngồi xuống ăn một bữa cơm cũng không được.

Lâm Vi dừng một chút, mỗi lần Cố Đinh Cẩn đều sẽ nhấc đến việc này…

Cô ta nhìn Cố Đinh Cẩn, nói: “Nhà anh ta không đồng ý, tôi cùng anh ta có thể sẽ chia tay.”

“Tả gia là hào môn, cô muốn gả vào trong cũng là có chút khó.” Cố Đinh Cẩn khách quan bình luận.

Không phải là mỗi một người cũng giống như người nhà họ Phó dễ nói chuyện như vậy.

Lâm Vi nhìn lấy Cố Đinh Cẩn, cười một tiếng, “Anh thì sao? Anh tính thế nào? Thật sự không kết bạn gái rồi hả?”

“Không có ý định.” Cố Đinh Cẩn hiện tại chỉ có kế hoạch công tác, Anh còn trẻ, không gấp như vậy đâu.

Lâm Vi nhìn anh, biết anh ta không nóng nảy, tuy vậy, cô cảm thấy, bản thân mình chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ta, cũng đủ rồi.

Cao Thanh Thu ngồi ở trong phòng làm việc, nhận được điện thoại của Hoa Châu Du, “Chị muốn dẫn Bóng Đèn Nhỏ tới công ty? Chị, chuyện này không tốt lắm đâu!”

“Em ghé thăm con chị một chút, thuận tiện mang con của em đi ra bên ngoài một chút, làm sao, mấy ngày này không có nhìn thấy đứa trẻ nghịch ngợm, em còn không muốn gặp à?”

“Không có, em chẳng qua là cảm thấy như vậy thậ không tốt lắm.”

“Không có việc gì.” Hoa Châu Du nói: “Chị mang tới, cũng không phải là em mang tới.”

Cô ta mới không sợ đây!

Hoa Châu Du tại công ty cũng có chức vụ, mặc dù bình thường không phụ trách chuyện của công ty, nhưng muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, rất tiện.

Cố Đinh Cẩn ngồi ở trong phòng làm việc, đang đánh chữ, đột nhiên thấy một đứa trẻ nho nhỏ xông vào, chạy đến trước mặt anh ta, “Anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.