CHƯƠNG 1100:
Cũng may người cô ta muốn bảo vệ cho thật tốt đều chỉ có Bóng Đèn Nhỏ cùng chú thôi.
Cô ta cúi đầu xuống nhìn xem Bóng Đèn Nhỏ, tiếp tục mặc quần áo cho cậu bé, Bóng Đèn Nhỏ giống như là biết xem tình huống đưa tay sờ một cái trên mặt của Cao Thanh Thu, như đang dỗ cô ta.
Tay mềm nhũn cậu bé vuốt ve lên mặt Cao Thanh Thu, giống như là đang làm trái tim Cao Thanh Thu bình tĩnh lại.
Cao Thanh Thu nở nụ cười, “Bảo bối thật ngoan.”
Sự an ủi của Bóng Đèn Nhỏ, để cho Cao Thanh Thu nhất thời nghĩ thông suốt được rất nhiều —— Lâm Vi thích Cố Đinh Cẩn, cũng không phải là một ngày hay hai ngày rồi.
Nếu như cô ta cảm thấy vì người đàn ông kia, có thể buông tha hết thảy, đó cũng là lựa chọn của cô ta thôi.
Người lúc còn trẻ, dù sao phải vì bản thân mình điên cuồng một lần, sau đó mới biết có hối hận hay không.
Khi Lâm Vi bước ra cửa phòng, đúng dịp gặp thấy An An, An An nhìn xem bộ dạng lạnh lung của Lâm Vi, cũng không dám chào hỏi, rất kinh sợ mà đi vào phòng, “Tiểu Thu.”
“An An.” Cao Thanh Thu đã giúp Bóng Đèn Nhỏ mặc quần áo tử tế, đứng lên.
An An nói: “Tôi vừa mới nhìn thấy bạn cậu rồi.”
“Ừm.”
“Cô ta hình như có chút tức giận, tôi vốn là muốn chào hỏi với cô ta, nhìn xem thế thìkhông dám nói chuyện với cô ta nữa.” Lá gan An An rất nhỏ, luôn luôn không thích nói chuyện với người xa lạ.
Cao Thanh Thu nói: “Không có gì.”
Trong tay An An cầm hai miếng bánh ngọt, đưa cho Cao Thanh Thu một cái, lại đưa cho Bóng Đèn Nhỏ một cái.
Cao Thanh Thu nhận lấy, “Cảm ơn.”
Bóng Đèn Nhỏ cầm lấy bánh ngọt, đi theo Cao Thanh Thu cùng An An từ căn phòng đi ra, cậu bé mặc lễ phục, đẹp trai thật.
Cao Thanh Thu ở bên cạnh cầm điện thoại chụp hình cho nó, chụp không có hai lần, điện thoại di động liền vang lên.
Cao Thanh Thu đứng lên, nhấn nút nhận, “Thập Thất.”
Hoắc Chấn Đông lần này là một mình tới, Mộ Thập Thất bận công tác, không đến được.
Trong cuộc gọi, giọng nhó của Mộ Thập Thất ngọt ngào, “Tiểu Thu, tớ tuần này phải làm thêm giờ, thật xin lỗi, không thể tới thăm Bóng Đèn Nhỏ rồi. Qùa tặng tớ đã để Hoắc Chấn Đông mang tới, thật ngượng quá.”
“Công việc trọng yếu hơn.” Cao Thanh Thu cười nói: “Lời nói của cậu quá nghiệm trọng rồi…”
Cao Thanh Thu đang cùng Mộ Thập Thất nói chuyện, Bóng Đèn Nhỏ nhận dịp cơ hội này, đi tới cánh cửa của phòng Cố Đinh Cẩn, gõ cửa.
Cố Đinh Cẩn đứng ở trước cửa sổ, nhìn bên ngoài sắc trời dần đần tối đi, nhớ tới Cao Thanh Thu, luôn cảm thấy trong lòng bực người thật.
Mặc dù biết cô ta là phụ nữ, biết cô ta luôn không để anh ta vào mắt, nhưng anh ta vẫn cảm thấy trái tim mình bị con dao đâm vào, thật đau.
Tiếng gõ cửa ồn ào làm cho anh ta có chút phiền, Cố Đinh Cẩn xoay người, đi mở cửa, “Có phiền hay không?”
Âm thanh của Cố Đinh Cẩn rất to, Bóng Đèn Nhỏ cầm lấy bánh ngọt đứng trước cánh cửa bịgiật một mình, nhìn vào anh ta trân trân, đều quên phản ứng lại.
Nhìn thấy cậu bé này bị giật một mình, Cố Đinh Cẩn dừng một chút, trái tim mình lập tức mềm nhũn ra.
Cố Đinh Cẩn ngồi chồm hổm xuống, ôm bả vai của Bóng Đèn Nhỏ, lo mình đã dọa đến cậu bé, giọng nói rất mềm mại, “Sao em lại tới đây?”
Làm cho anh ta tức giận chỉ là Cao Thanh Thu, anh ta nói nặng với tiểu tử này làm gì?
Bóng Đèn Nhỏ nhìn xem Cố Đinh Cẩn, thấy anh ta không tức giận với mình nữa rồi, liền đưa bánh ngọt cho anh ta, “Ca ca, cho anh ăn.”
Trong lòng Cố Đinh Cẩn luôn cảm thấy rất ủy khuất, hôm nay bị Cao Thanh Thu nói như thế, trong lòng là buồn rầu tới cực điểm.
Giờ phút này nhìn thấy Bóng Đèn Nhỏ mềm mại đáng yêu như thế, anh ta một người đàn ông, khóe mắt suýt chút nữa đỏ lên, “Em không ghét ca ca?”
“Tại sao?” Bóng Đèn Nhỏ nhìn Cố Đinh Cẩn, không hiểu được tại sao mình phải chán ghét anh ta.
Hơn nữa Cố Đinh Cẩn cũng chỉ là loại người ngoài mặt lạnh lùng, Bóng Đèn Nhỏ nói yêu cầu gì, anh ta trên miệng nói từ chối, nhưng lại đi chiều ý nó.