Truyền Kiếm

Chương 217: Chương 213: Bất Ngờ




“Giới hạn cuối cùng của người này là ở đâu?”

Lúc trước có vài người còn chẳng thèm ngó tới Mạc Vấn, dù sao trước đó Linh Kiếm Sư đối chiến cũng chỉ là Kiếm Mạch hậu kỳ, cấp độ không đủ cao, nhưng hiện tại thì khác, dùng kiếm đánh bại Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch hậu kỳ với đánh bại Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch viên mãn lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!

“Chẳng lẽ thực lực người này lại đứng trong nhóm một nghìn người đứng đầu?”

“Ta thấy là trong nhóm một trăm người đứng đầu cũng không phải không được. Nếu không thì tại sao có thể kinh động đến Linh Chủ, khiến người tự mình ra mặt hậu thuẫn cho hắn?”

“Không thể nào! Nhóm một trăm người đứng đầu Địa Kiếm Bảng đều là nữưng người đã ngưng tụ Kiếm Cương! Hơn nữa nhất định cũng có tạo nghệ rất cao trên kiếm đạo, Mạc Thu nhất định không thể so sánh cùng những người này được ! Tại Tiềm Long Môn Mạc Thu được đánh giá là màu vàng, điều này nói rõ hắn chưa có ngưng tụ Kiếm Cương, đoán chừng thực lực Kiếm Mạch hậu kỳ cũng là quá lắm rồi, nếu không thì sẽ không phải là màu vàng nhạt mà đã là màu vàng đậm !”

“Mọi thứ đều có thể xảy ra! Mạc Thu có thể liên tục tấn thăng một nghìn tám trăm hạng, cũng như thế hắn có khả năng sẽ tiến vào nhóm một trăm người đứng đầu !”

“Ta không tin! Mạc Thu có thể dừng lại trong nhóm một nghìn người đã là cao lắm rồi, nếu hắn có thể lọt vào nhóm một trăm người đứng đầu, ta sẽ cởi sạch quần áo chạy một vòng quanh Luận Kiếm Đài!”

“Đây là ngươi tự nói đấy! Đến lúc đó đừng có nuốt lời !”


Chín cuộc chiến đấu chấm dứt, Mạc Vấn tự động rời khỏi Luận Kiếm Đài, đa số Linh Kiếm Sư tuy còn rất muốn nhìn hắn thể hiện thực lực thật sự, nhưng vì kiếm hội còn đang tiến hành nên không thể chỉ vì một người mà làm trì hoãn được.

Sau khi thi đấu ngày thứ hai chấm dứt, thứ hạng trong danh sách thứ năm về cơ bản đã ổn định, có thể là do bị Mạc Vấn kích thích, có khoảng hơn sáu mươi tên Linh Kiếm Sư vốn là ở danh sách thứ năm nhảy lên danh sách thứ tư, đây một kỉ lục trong vòng ba trăm năm qua, trước kia nếu có khoảng ba mươi người leo lên như vậy thì đã là không tệ rồi. Tuy những người ở ngoài nhóm một nghìn người tại Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội không được ban thưởng, nhưng thứ hạng của bản thân chính là một phần thưởng rồi, đó là vinh dự không ở đâu đổi được. Có thể chiếm một vị trí ở đây, điều này nói rõ ngươi là một trong hơn năm ngàn tên Linh Kiếm Sư có thiên phú xuất sắc của Tử Vân Tinh Các.

Đến ngày thứ ba của kiếm hội, cuộc chiến ở danh sách thứ tư đã bắt đầu.

Đại bộ phận Linh Kiếm Sư nằm ở danh sách thứ tư đều có cấp độ Kiếm Mạch viên mãn, cấp độ chiến đấu tăng lên cũng làm cho kiếm hội so với hai ngày trước đáng xem hơn rất nhiều. Nhưng điều làm cho tất cả mọi người tiếc nuối chính là Mạc Vấn không lên võ đài, tất cả Linh Kiếm Sư có số đuôi là 79 trong danh sách thứ tư đều thở phào một hơi.

Tô Yến cùng Lưu Duệ cũng khẩn trương, bởi vì bọn hắn một người có số thứ tự ba nghìn năm trăm chín mươi mốt, một người là ba nghìn năm trăm mười tám, đúng là đứng trong danh sách thứ tư!

“Sư muội, Lục sư đệ, hai người không cần lên sớm như vậy, để ý các Linh Kiếm Sư có thứ hạng gần các ngươi thi đấu một chút, cẩn thận phỏng đoán thực lực của bọn họ, sau đó mới thận trọng lựa chọn đối thủ.” Túc Bích khuyên bảo.

Trong bảy người, Mộ Dung Hinh trầm mặc ít nói, Thạch Trung Thiên tuy có hơi biểu hiện đại trí giả ngu, nhưng nhiều thời điểm cũng không đáng tin cậy, bởi vậy Túc Bích tự nhiên lãnh nhận trọng trách của Đại sư tỷ cùng Nhị sư huynh, làm trọn chức trách của một sư huynh.


Tô Yến và Lưu Duệ nhẹ gật đầu, nhưng nhìn vẫn khẩn trương, đừng nhìn Lưu Duệ trông như bình thường vậy, hiện tại đột nhiên đối mặt với gần hai vạn Linh Kiếm Sư vây quanh, áp lực tâm lý với gã mà nói vẫn hơi quá sức.

Chỉ là hai người không muốn lên sân khấu quá sớm thì người khác cũng không để yên cho bọn họ, phía dưới còn có hơn hai trăm ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào vị trí của bọn họ.

“Làm sao lại nhanh đến phiên ta như vậy?” Linh quang lập lòe trên mu bàn tay suýt chút nữa làm Lưu Duệ nhảy lên, xem xét thứ hạng, đúng là một gã có thứ hạng thấp hơn mình mười số, xem ra đối phương đã suy nghĩ chu toàn, gã cũng muốn thử sức xem nông sâu thế nào.

“Lục sư đệ, làm gì thì chắc cái đó, dùng hết toàn lực là được.” Túc Bích vỗ vỗ vai Lưu Duệ cổ vũ.

“Ta đã biết Tam sư huynh.” Lưu Duệ vẻ mặt như cầu xin lên tiếng, sau đó dùng vẻ mặt bi tráng đi về phía Kiếm đài, tư thế rất giống như đi trên đoạn đầu đài.

Đối thủ của Lưu Duệ là một Linh Kiếm Sư tu luyện kiếm quyết hệ Kim, xuất kiếm sắc bén mà mau lẹ. Lưu Duệ bởi vì đang bị áp lực tâm lý, vừa đi lên liền bị đối phương cường công ép đến gần như không thể phản công. Nhìn thấy tình hình nguy hiểm, tất cả mọi người của Thiên Trì Kiếm Tông đều toát mồ hôi lạnh hộ Lưu Duệ. Đúng lúc mọi người cho rằng gã sẽ không chịu nổi, Lưu Duệ rốt cục lại bạo phát, không biết là bị bắt buộc hay là đã thích nghi với loại đối chiến lôi đài này, Lưu Duệ chuyển người đến vị trí phản công tuyệt đẹp, dùng Hàn Băng Kiếm Khí đóng băng đối phương lại một lát, sau đó nhẹ nhàng đánh rớt hắn xuống kiếm đài.

Lưu Duệ chiến thắng thở dài một hơi, đặt mông ngồi trên kiếm đài, sau đó lại cười ngô nghê...


Ngày thứ ba chấm dứt rất nhanh, Lưu Duệ cùng Tô Yến đều không chủ động lên sân khấu, ngược lại thì là bị động ứng chiến vài trận, kết quả tất nhiên đều thắng, thân là đệ tử hạch tâm một đại kiếm tông, thực lực bọn họ cao hơn nhiều so với Linh Kiếm Sư cùng cảnh giới của các kiếm môn khác, nếu thua mới là không bình thường. Thế nhưng loại thi đấu khiêu chiến này giống như lội ngược dòng nước, không tiến lên thì chắc chắn bị thụt lùi, hai người tuy không thua nhưng thứ hạng lại bị tụt xuống mười số.

Ngày thứ tư, Tô Yến cùng Lưu Duệ vẫn nhẫn nhịn trong bụng cuối cùng cũng bắt đầu đại phản công, nguyên một ngày hôm qua bọn họ đã sớm xem xét đầy đủ mấy đối thủ của mình rồi, nếu phát huy tốt, tấn thăng mấy trăm thứ hạng cũng không phải là không được.

Một buổi sáng qua đi rất nhanh, Tô Yến cùng Lưu Duệ không ngoài ý muốn đều đã đạt được mục tiêu dự trù. Đến xế chiều lúc sắp chấm dứt thi đấu, rất nhiều Linh Kiếm Sư vẫn đang ngóng đợi, rốt cục thân ảnh Mạc Vấn cũng xuất hiện trên kiếm đài.

“Mạc Thu! Mạc Thu! Chúng ta ủng hộ ngươi!”

“Lại tiếp tục chín trận thắng đi !”

Đám người kích động cuồng nhiệt, sắc mặt những Linh Kiếm Sư thứ hạng có số bảy mươi chín ở đuôi dần xám lại, nguyên một đám cuống quít, bọn hắn hối hận tại sao vừa nãy không nghĩ tới việc này? Đánh bại bất kỳ một tên nào cũng được mà!

Chiến đấu đã bắt đầu, không có ai lựa chọn bỏ quyền thi đấu, dù sao đến cấp độ này ai cũng có vài phần tin tưởng với thực lực của mình, mặc dù không đánh lại ngươi, nhưng cũng muốn bức ngươi lộ ra thực lực chân chính! Đây chính là tiếng lòng chung của đám tất cả các Linh Kiếm Sư có số đuôi bảy mươi chín ngày hôm nay.

Thế nhưng, lý tưởng thường thường là đẹp đẽ, nhưng thực tế thì không được như vậy, toàn bộ chín vị nhân huynh có số đuôi bảy mươi chín đều bị đánh rớt ngựa! So với những trận trước không khác nhau chút nào! Mặc cho ngươi công kích như vũ bão, nhưng đến một cái bóng của người ta cũng không thấy, sau đó liền bị áp sát, xuất kiếm, rơi đài, nhanh gọn.


“Vậy mà vẫn là chín trận liên thắng! Hạng hai nghìn ba trăm bảy mươi chín rồi! Đây đã là danh sách thứ ba rồi!”

“Người vừa mới ở thứ hạng hai nghìn ba trăm bảy mươi chín chính là đệ tử nội môn của Huyền Trọng Kiếm Tông đấy? Có lĩnh vực Trọng Nguyên hộ thể mà cũng không ngăn được Mạc Thu đến gần, bị một kiếm đánh rớt xuống đài.”

“Không biết trong danh sách thứ ba ngày mai có ai có thể vạch trần một góc tảng băng trôi Mạc Thu này hay không, thật sự có chút mong chờ, nếu Mạc Thu sử dụng toàn bộ thực lực thì không biết sẽ mạnh như nào!”

Luận Kiếm Đại Hội ngày thứ tư, lúc mặt trời xuống núi cũng là lúc tuyên cáo chấm dứt, Tô Yến vọt tới thứ hạng ba nghìn ba trăm hai mươi tám, Lưu Duệ leo lên thứ hạng ba nghìn hai trăm linh sáu, có thể nói là thu hoạch tương đối khá, mỗi người đều leo lên hơn hai trăm hạng.

Ngày thứ năm, bắt đầu tranh đoạt ở danh sách thứ ba, Linh Kiếm Sư ở danh sách này cơ bản đều có cấp độ Kiếm Mạch viên mãn vững chắc, căn cơ vững chắc, cao hơn so với nhóm Linh Kiếm Sư của danh sách thứ tư không chỉ một bậc. Đến giờ phút này Mạc Vấn mới chính thức coi trọng, động tác thi triển ra đã vận dụng mười hai phần tinh lực, dù sao phải đối mặt với Linh Kiếm Sư cấp độ này nếu chỉ sử dụng bộ pháp cùng kiếm thuật thì độ khó cũng tăng lên nhiều, Mạc Vấn không muốn như vậy, hắn sẽ sớm lộ ra một ít át chủ bài.

Ngày hôm nay hữu kinh vô hiểm*, Mạc Vấn lại liên thắng chín trận một lần nữa, nhảy thêm chín trăm hạng, đạt đến số một nghìn bốn trăm bảy mươi chín !
*hữu kinh vô hiểm: chỉ bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm

Nhưng đến ngày thứ sáu, ở trận đấu thứ tư, Mạc Vấn gặp phải một đối thủ không ngờ đến.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.