Truyền Kiếm

Chương 229: Chương 225: Linh Chủ lòng dạ hẹp hòi




Kiếm khí lăng lệ ác liệt vô cùng lao đến đâm vào màn sương mù màu tím trước người Mạc Vấn. Chỉ để lại một chút rung động kích ứng, kiếm khí liền bị lực lượng sương mù màu tím làm cho biến mất hoàn toàn.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Có người ra tay, đã ngăn được một kiếm của phó Các chủ đại nhân!”

“Là Tử Vân cấm của Linh Chủ! Trên người Mạc Thu có Tiềm Long Kiếm Lệnh! Trong lúc thi đấu giải, bất kể là công kích của Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh nào đối với hắn cũng không có hiệu quả!” Một gã Linh Kiếm sư đã tham gia Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội vài lần, hắn vừa nhìn đã hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Lúc này đa số Linh Kiếm sư mới chợt hiểu ra. Tiềm Long Kiếm Lệnh không chỉ chứng nhận tư cách người dự thi mà nó còn là một loại cơ chế bảo hộ người dự thi. Vì để đề phòng một ít cường giả Kiếm Nguyên cảnh nói lý rồi ra tay đánh chết tuyển thủ có tiềm lực uy hiếp đến tông môn bọn hắn. Mạc Vấn có Tiềm Long Kiếm Lệnh trên người, trước khi giải đấu kết thúc, bất kể là Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh nào ra tay công kích hắn cũng sẽ bị Tử Vân cấm ngăn lại. Dù sao thì loại sự tình như vậy cũng rất hiếm khi xảy ra, nên nhất thời mọi người mới hiểu ra, thật không ngờ còn có một hạn chế tử vong như vậy.

“Nói như vậy thì phó Các chủ không thể giết được Mạc Thu rồi phải không?”

Một vài Linh Kiếm sư bắt đầu phán đoán ác ý. Nhìn thấy phó Các chủ cao cao tại thượng phải kinh ngạc, trong lòng bọn họ cảm thấy rất thoải mái.

Sắc mặt Hư Không lão tổ bỗng tái nhợt, bởi vì nóng lòng muốn lập uy mà hắn đã quên mất còn có một hạn chế như vậy. Lần này lại biến khéo thành vụng, đã làm cho nhiều người nhìn thấy rồi chê cười!

Hừ lạnh một tiếng, Hư Không lão tổ vung tay một cái, một khối Kiếm Lệnh màu Tử Kim có khắc vân huyền ảo xuất hiện trong tay. Đây đúng là Kiếm Lệnh đại biểu thân phận phó Các chủ Tử Vân Tinh Các!

Hắn tiện tay ném ra Tử Vân Kiếm Lệnh, Kiếm Lệnh lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Vấn. Sau đó từ Kiếm Lệnh xuất ra một đạo linh quang màu tím, linh quang chụp xuống Mạc Vấn đứng bên dưới.

“Ta Hư Hoài Không, dùng thân phận phó Các chủ Tử Vân Tinh Các, đại diện Tinh Các Tông Lão Hội, hủy bỏ tư cách dự thi của người này!”

Trong nháy mắt ánh sáng tím bao phủ toàn thân, Mạc Vấn lập tức cảm thấy ấn ký Kiếm Lệnh trên tay bắt đầu nới lỏng ra, một đoạn cấm văn bị hút ra ngoài. Chỉ trong thời gian ngắn, ấn ký Kiếm Lệnh đen nhánh liền biến thành màu tím đen, sau đó là màu tím rồi tím nhạt, cuối cùng chuyển thành màu vàng óng ánh, cho đến tận màu vàng nhạt lúc đầu!


Đạo ấn ký màu vàng nhạt này lại có vẻ kiên quyết như núi, mặc cho Tử Vân Kiếm Lệnh trên đỉnh đầu có phát uy như thế nào thì nó cũng không sứt mẻ.

Mặt Hư Không lão tổ hơi giật, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác bất an, đạo ấn ký màu vàng nhạt này là chữ do Tiềm Long môn khắc vào, tương đương với Tử Vân Linh Chủ tự mình khắc lên! Tử Vân Kiếm Lệnh phó Các chủ của hắn có thể lấy đi ấn ký Kim sắc cùng với ấn ký màu tím, thậm chí là ấn ký màu đen, đó là bởi vì những cấm văn ấn ký này là đoạt được từ những tuyển thủ khác trong thi đấu. Song cái ấn ký màu vàng nhạt này, nếu hắn muốn vận dụng chức vụ phó Các chủ để lấy đi hình như cần được sự đồng ý của Tử Vân Linh Chủ!

Chỉ là, phó Các chủ đại biểu cho quyền hạn của Tinh Các, Tử Vân Linh Chủ sẽ không can thiệp vào. Hắn muốn lấy đi tư cách dự thi của một gã Linh Kiếm sư thì Tử Vân Linh Chủ cũng không ngăn cản, thậm chí còn phối hợp giải trừ Tiềm Long ấn ký. Nhưng hôm nay có vẻ như không giống như vậy…

Cảm giác nóng rực lần nữa truyền ra từ trên ấn ký Kiếm Lệnh, so với lần đầu còn mãnh liệt hơn, hơn nữa còn có thêm một lực lượng bổn nguyên khổng lồ không biết từ đâu truyền đến thông qua ấn ký Kiếm Lệnh. Màn sương mù màu tím bên người Mạc Vấn lập tức đại thịnh, mở rộng ra bốn phương tám hướng, quay cuồng tạo thành một đoàn Tử Vân bắn lên không trung. Cùng thời gian đó linh khí thuộc tính Thủy trong thiên địa chấn động kịch liệt, chúng hội tụ về chỗ Tử Vân. Chỉ trong thời gian mấy tức, Tử Vân đã mở rộng ra đến ngàn trượng!

Một khuôn mặt cực lớn hiện lên từ trong Tử Vân, bao trùm lấy gần hai vạn Linh Kiếm sư ở bên dưới.

Tất cả Linh Kiếm sư ở đây đều khiếp sợ đứng nhìn. Bọn họ nhìn mặt người cực lớn trên bầu trời kia mà kinh hãi, có vài người kích động đến mức toàn thân run rẩy.

“Là Linh Chủ! Tử Vân Linh Chủ!”

Mấy vị lão tổ Kiếm Nguyên cũng không thể bình yên an vị được nữa, thu hồi tất cả biểu hiện bất kính lại rồi lập tức từ chỗ ngồi đứng dậy. Bọn họ bày ra dáng vẻ tôn trọng đối với vị chủ nhân chân chính của Tử Vân Tinh Các này.

Khuôn mặt cực lớn kia chiếm lấy diện tích ngàn trượng của tầng Tử Vân, hai chỗ trống tương ứng với vị trí hai mắt đều lớn hơn trăm trượng. Khuôn mặt kia dùng hai con mắt hai trăm trượng này nhìn chằm chằm vào tất cả lão tổ Kiếm Nguyên bên dưới, một thanh âm hùng vĩ truyền vào trong tâm thần mỗi người.

“Vì sao động đến ấn ký của ta?”

Cảm giác bất an trong lòng Hư Không lão tổ càng ngày càng mãnh liệt, nghe câu hỏi của Tử Vân Linh Chủ khiến hắn suýt chút nữa xúc động mà chửi thề. Đây chẳng phải là nói nhảm sao? Ngươi với tư cách là chủ nhân Tử Vân Tinh Các, toàn bộ Tử Vân sơn mạch đều là hậu hoa viên của ngươi, hai con kiến trốn trong khe đá đánh nhau cũng không thoát khỏi ánh mắt của ngươi! Ngươi lại còn không biết nguyên nhân ở đây sao?


Thế nhưng đó vẫn là Tử Vân Linh Chủ. Tuy thân phận là phó Các chủ, nhưng ở trong mắt đối phương, Hư Hoài Không chẳng khác gì con sâu cái kiến, cũng giống như cảm giác của Linh Kiếm sư Kiếm Cương trong mắt hắn vậy. Đối với câu hỏi của Tử Vân Linh Chủ, hắn không có quyền nghi ngờ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không muốn làm Tử Vân Linh Chủ tức giận!

Hít sâu một hơi, Hư Hoài Không buồn bực nói: “Mạc Thu, người dự thi Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội, bởi vì hắn kháng cự mệnh lệnh của Tinh Các Tông Lão Hội mà phạm tội phản bội Tinh Các. Cho nên quyết định tước đoạt tư cách người dự thi của hắn!”

Trình độ của Hư Hoài Không rất cao. Toàn bộ đều tránh nặng tìm nhẹ, không hề đề cập đến những chi tiết ở giữa, chỉ nói đến kết luận hắn đã trả lời xong chất vấn của Tử Vân Linh Chủ, làm cho người khác không tìm ra một chút sơ hở nào. Chính ngươi giả vờ nói không biết thì cũng đừng trách ta giả vờ ngây ngốc! Dù sao thì Tử Vân Linh Chủ cũng không được tùy ý can thiệp vào sự vụ cụ thể của Tinh Các Tông Lão Hội, đây là luật thép định ra từ lúc Kiếm Các được thành lập cho đến nay!

“Có đúng như vậy không?” Âm thanh hùng vĩ hiện ra một chút lạnh nhạt, giống như chỉ làm cho có lệ.

Hư Hoài Không âm thầm thở dài một hơi: “Linh Chủ minh giám, sự thật đúng là như vậy.”

“Không đúng!” Một thanh âm hơi cứng ngắc đột ngột vang lên.

Thần sắc Đinh Hàn hơi kích động, không biết là vì sợ hãi hay là kích động do nhìn thấy Tử Vân Linh Chủ. Hắn nhìn lên đám mây lớn màu tím trên bầu trời mà hét: “Linh Chủ đại nhận minh giám! Mạc Thu chính là đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông chúng ta, hắn chưa bao giờ nói là muốn mưu phản Tinh Các!”

Ánh mắt Hư Hoài Không đột nhiên trầm xuống, ánh mắt lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông cùng lão tổ Linh Dục Kiếm Tông cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đinh Hàn. Vẻ mặt toàn bộ Linh Kiếm sư trong hội trường cũng ngạc nhiên, bọn hắn không nghĩ tới Đinh Hàn lại to gan như vậy, ở thời điểm này mà dám ăn nói lung tung hàm hồ. Đây chính là đặt bản thân vào chỗ đối lập với một thế hệ phó Các chủ! Hơn nữa lại còn là tội chết! Hắn không sợ Hư Không lão tổ bắt được sẽ tính sổ với hắn sao? Một Kiếm Tông vừa mới tấn cấp chưa đến hai mươi năm, nếu Hư Không Kiếm Tông muốn ngáng chân ngăn chặn bọn họ phát triển hay thậm chí là đạp đổ đều không tốn bao nhiêu khí lực.

“Hư tiểu tử, đây là ý gì?” Thanh âm của Tử Vân Linh Chủ vang lên lần nữa.

Hư Hoài Không nghiến răng ken két, hắn đang hận không thể một kiếm chém chết tên Chưởng Tông Thiên Trì Kiếm Tông không biết sống chết này! Hít sâu một hơi nói: “Hồi bẩm Linh Chủ, Mạc Thu kháng cự mệnh lệnh của Tinh Các Tông Lão Hội. Bản thân hắn chính là biểu hiện của việc phản bội Tinh Các!”

“Ah, cuối cùng là mệnh lệnh gì vậy? Bản tôn muốn nghe một chút.” Tử Vân Linh Chủ phát ra âm thanh hứng thú ngoài ý muốn.


Rốt cục trên mặt Hư Hoài Không cũng đổ mồ hôi, hắn bỗng nhận ra bản thân mình như bị rơi vào cái hố của Tử Vân Linh Chủ!

“Làm sao vậy? Nói cho bản tôn nghe cũng khó khăn thế sao?” Tử Vân Linh Chủ phát ra một tiếng hừ nhẹ bất mãn, trong giọng nói thậm chí còn mang theo một chút lạnh lùng.

Trong lòng Hư Hoài Không đột nhiên giật nảy, đột nhiên hắn nghĩ đến những lời đồn đại của Các chủ trước đây về vị Tử Vân Linh Chủ này. Hắn nhận ra bản thân mình hôm nay giống như đã làm sai một việc.

Sau khi Tử Vân Linh Chủ phát ra một tiếng hừ lạnh không vui nữa, Hư Hoài Không bỏ qua một chút may mắn cuối cùng của mình, hắn vội vàng cố chấp nói: “Không khó. Mệnh lệnh kia chỉ là muốn Mạc Thu tháo bỏ mặt nạ trên mặt xuống, để kiểm tra một chút xem hắn có thật sự là Nhân tộc hay không thôi.”

“Hừ!”

Không một dấu hiệu báo trước, một tiếng hừ tức giận vang lên, giống như tiếng sấm nổ vang, khuôn mặt khổng lồ trên Tử Vân hiện lên vẻ tức giận vô cùng! Toàn bộ Tử Vân bắt đầu bốc lên nhanh chóng, mỗi một Linh Kiếm sư bên dưới đều cảm nhận được trong đó như có giông bão sắp ập đến!

“Các ngươi đang nghi ngờ ta sao?” Tiếng gầm vang lên trong tai mỗi Linh Kiếm sư, nó không thua gì một tiếng Kinh Lôi!

Hư Hoài Không đứng mũi chịu sào, uy thế đáng sợ chín phần rơi trên người hắn, chân đạp lùi về sau mấy bước, sắc mặt càng tái nhợt không còn chút máu.

Vài lão tổ Kiếm Nguyên khác cũng lộ vẻ hoảng sợ, linh hồn Linh Chủ ngưng tụ mà mạnh mẽ như vậy sao? Chỉ bằng một cái hóa thân Tử Vân mà uy thế đã bức Hư Hoài Không có tu vi sắp đạt đến Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong phải lảo đảo đứng không vững!

Tử Hàm Dương là người duy nhất có thần sắc tương đối bình thản. Với tư cách Các chủ Tử Vân Tinh Các, hắn là người liên hệ nhiều nhất với Tử Vân Linh Chủ, vì thế mà đương nhiên hắn cũng là người hiểu rõ nhất. Đừng nói là Hư Hoài Không, cho dù có là bản thân hắn, Kiếm Nguyên Đại viên mãn, thì đứng trước mặt Tử Vân Linh Chủ cũng không hề có lực đánh lại! Lần này Hư Hoài Không vì tranh quyền mà làm sai một việc, đó chính là không nên kéo vị Tử Vân Linh Chủ kia đến đây. Vị Linh Chủ này tuy thế mà lại là một người rất khác thường, thù rất dai… Hay nói cách khác thì là lòng dạ hẹp hòi!

“Linh Chủ! Tại hạ tuyệt đối không có ý này!” Trên mặt Hư Hoài Không lộ rõ vẻ hoảng sợ.

“Tuyệt đối không có ý này?” Tử Vân Linh Chủ bùi ngùi cười lạnh, âm trầm nói: “Tất cả người dự thi ở đây đều là do bản tôn tự mình kiểm tra, ngươi nghi ngờ người bản tôn sàng chọn là Yêu tộc, vậy cũng nghi ngờ bản tôn là Yêu tộc? Hay là ngươi nghi ngờ con mắt bản tôn bị mù?”

“Vốn ngươi cũng không có mắt.” Hư Hoài Không âm thầm bổ sung một câu trong đầu, sau đó hắn vội vàng giải thích: “Tại hạ tuyệt đối không có ý này! Chỉ là vì an toàn của Tinh Các, không thể không thận trọng…”


“Thận trọng?” Tử Vân Linh Chủ lại khặc khặc cười lạnh giống như cú vọ.

Một đám Tử Vân đột nhiên tách ra, tạo thành một bản tay khổng lồ Thông Thiên, xoát một cái liền bóp chặt Hư Hoài Không trong lòng bàn tay. Lão tổ Hư Không Kiếm Tông, phó Các chủ Tử Vân Tinh Các không ai sánh nổi, thế mà dưới bàn tay khổng lồ kia, hắn giống một con chuột mới đẻ không hề có lực kháng cự lại!

Khuôn mặt Hư Hoài Không lập tức đỏ bừng, thậm chí có thể nghe thấy, dưới bàn tay Tử Vân to lớn có tiếng khớp xương di động khanh khách phát ra! Mọi người không có ai nghi ngờ gì, chỉ cần bàn tay khổng lồ kia tăng thêm chút sức thì đường đường một vị Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong này sẽ bị bóp chết ngay tức khắc!

“Bây giờ còn nghi ngờ gì nữa không?” Âm thanh truyền ra từ sâu bên trong Tử Vân.

“Không, không có…” Hư Không lão tổ nói một cách khó khăn.

“Rất tốt, còn các ngươi?” Những lời này rõ ràng là nói với những lão tổ Kiếm Nguyên khác.

Tử Hàm Dương ở dưới, còn ai dám dị nghị cái gì? Tất cả đồng thời lắc đầu.

“Như vậy không phải rất tốt sao? Không nên làm cho sự việc trở nên phức tạp như vậy.”

Bàn tay Tử Vân khổng lồ cong lại búng ra, thân thể Hư Hoài Không như đạn pháo bị bắn đến một ngọn núi cách đó không xa, căn bản là không thể kháng cự.

Oanh! Trên ngọn núi cứ thế bị đục một hố sâu phạm vi mười trượng.

Khuôn mặt trên Tử Vân đột nhiên biến mất, sau đó thì đám mây màu tím cùng cả linh khí thuộc tính Thủy trong Thiên Địa bị cưỡng ép giam cầm lúc nãy cũng nhanh chóng tiêu tán, biến mất không thấy gì nữa.

Toàn bộ hội trường khôi phục lại vẻ yên tĩnh.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.