Truyền Kiếm

Chương 291: Quyển 4 - Chương 287: Tuyệt Sát



"Thì ra là ngươi!"La Âm Sơn đôi với hình dáng của Mạc Vân có thế nói là khắc cốt ghi tâm, đứa cháu bốn đời là người mà lão đặt hy vọng bổi dưỡng lại chết không minh bạch, tuy không có cách nào xác định hung thủ là Mạc Vấn nhưng ở cấp độ này của lão đã không cẩn chứng cứ cụ thế mà chỉ cần một chút hoài nghi là đã đủ rồi. Mà lúc Mạc Vân lộ ra thực lực náo dịch thị ớ Thanh Dương sơn cũng coi như hắn đã nhận tội, lúc nào lão cũng muốn bắt Mạc Vấn lại để cho hắn nếm trải tất cả cụ hình nhân gian. Không phải lão yêu thương đứa cháu kia mà đối với người sống đến năm sáu trăm tuổi như lão thì huyết mạch đời sau chi là một con số mà thôi, ngay cả chính bản thân lão cũng không nhớ mình có bao nhiêu chắt trai huyền tôn, nhưng bới vì chính mình đường đường là lão tổ Kiếm Nguyên lại bị người khác mạo phạm tôn nghiêm!"Là ngươi giết Tiêu nhi?" sắc mặc của La Âm Sơn âm trầm gần như chảy ra nước."Ngươi không nên đụng tới Nguyệt Ảnh." Hai mắt Mạc Vân nhắm lại lóe ra một đám sát cơ.La Âm Sơn hít sâu một hơi: "Mạc Vân, Mạc Thu, thì ra đều là một người! Thực lực của ngươi thực sự cũng khiến bổn tọa phải bất ngờ, một tên phế vật có đan điền nghiền nát vậy mà có được thành tựu như thế. Năm đó cho ngươi vào Linh Dục Kiếm Tông thật là sai lầm! Để cho ngươi rời khỏi Linh Dục Kiếm Tông lại càng sai lầm thêm! Hôm nay bổn tọa quyết sửa chữa sai lẩm này!""Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đó." Thần sắc Mạc Vân lạnh nhạt."Vậy sao?" La Âm Sơn lạnh lùng cười cười: "Có tự tin là tốt, ta h vọng lát nữa ngươi vẫn còn có thể tự tin như vậy!"

"Xuất hiện đi... Ma Uyên!"Ông Một mũi kiếm có hắc khí lượn lờ tù’ trong cơ thể La Âm Sơn đi ra, tiếp đó là một dòng khí tức âm lãnh đáng sợ bắt đầu khuêch tán ra bốn phía, toàn bộ thiên địa giống như tối sẩm lại, có thể thây được vô số oan hồn đang gào rú ờ bên trong dòng hắc khí. Lúc Linh kiếm hoàn toàn hiện ra, dòng hắc khí xông thẳng lên trời, những tầng mây trên trời trong nháy mắt đã trờ thành một màu đen. Toàn bộ Ngưng Bích Nhai trong chốc lát dường như trớ thành địa ngục, tâ"t cả oán linh Lệ Quỷ hiện ra trong hắc khí phát ra tiếng gào rú đầy tuyệt vọng.La Âm Sơn duỗi tay nắm lây Linh kiếm quấn đầy hắc khí, oán linh bay đầy trời mà kêu gào rồi chui vào kiếm trận từ đó hình thành một đạo hắc khí dài khủng bô".Sau đó căn bản không thây động tác của La Âm Sơn, bỗng một đạo ô quang xé rách không khí lập tức bao phủ Mạc Vấn, cả Mạc Vấn và Ngưng Bích Nhai bên cạnh đều bị phá hủy hoàn toàn."Ảo giác?" Sắc mặt của La Âm Sơn khẽ biến, một kiêm vừa rồi không đánh trúng bản thế của Mạc Vấn mà chẳng qua chi là ảo ảnh do linh khí cấu thành mà thôi."Ngươi không ra, bổn tọa sẽ bức ngươi ra!"La Âm Sơn hừ lạnh chém một kiếm nữa, một đạo ô quang lại hiện lên trực tiếp chém vào sơn cốc bên dưới. Một vết kiếm dài ngàn trượng này trực tiếp chia sơn cốc làm hai.Một tầng sương mù đột nhiên bay lên từ bốn phía, hơn nữa còn cực kì nồng đậm, lập tức bao phủ toàn bộ thiên địa xung quanh Ngưng Bích Nhai. Những đám sương mù này bay lên cuối cùng ngưng tụ thành tầng mây trên không trung, từng giọt linh thủy hóa thành mưa bụi lại nhanh chóng ngưng tụ, sau một lát thì chúng hóa thành băng và cuối cùng biến thành ba thanh băng tinh trường kiếm.Ba thanh băng tinh trường kiếm, mỗi một chuôi đều phóng ra linh lực cáp độ Kiếm Nguyên mạnh mẽ bắn xuống phía dưới.Sắc mặt La Âm Sơn khẽ biến, thân thể lão lập tức lóe lên rồi lao ra khỏi Ngưng Bích Nhai đổ nát nhập vào trong sơn cốc.

Ầm ầm!Dưới thế công của ba thanh băng tinh nguyên kiếm, Ngưng Bích Nhai trong phút chốc sụp đổ hoàn toàn, ngọn núi cao ngàn trượng này cứ thế liền bị mất đi một nửa!Thân hình của La Âm Sơn chớp liên tục, ba thanh băng tinh nguyên hợp thành thế trận Tam Tài đuổi theo lão không rời. Những nơi chúng đi qua đất đá tung bay, chỉ trong chốc lát, cả tòa sơn cốc trờ thành một mảnh bừa bãi."Phá cho bổn tọa...!"La Âm Sơn tức giận quát một tiếng, một đạo kiếm quang Tuyệt Vọng lập tức bao phủ ba thanh băng tinh nguyên kiếm.Ba thanh băng tinh nguyên kiếm kết thành kiếm trận Tam Tài tự độn lưu chuyển không ngừng, một đường quét sạch kiếm quang của L Âm Sơn.Sắc mặt La Âm Sơn âm trầm, kiếm trận này có chút cổ quái, uy lực của nó không quá mạnh nhưng khi biến thành ba thanh nguyên kiếm vậy mà có thể kết thành trận thè" phát huy ra uy lực mạnh hơn so với kiếm trận Tam giai Hạ phẩm, cho dù lão có tu vi Kiếm Nguyên sơ kỳ đình phong thì cũng phải cố gắng mới đối phó được."Lại PHÁ...!"Tuyệt Vọng Kiếm Ý phát động, được gia trì thêm Tuyệt Vọng Kiếm Ý tiểu thành cảnh giới, kiếm quang đen kịt tăng vọt, ba thanh băng tinh nguyên kiếm có hai thanh bị nghiền nát tại chỗ.Sắc mặt La Âm Sơn vừa mới buông lỏng thì rất nhanh lại biến đổi lần nữa, bởi vì trên bầu trời lại bắt đầu ngưng tụ hai thanh băng tinh nguyên kiếm! Ba thanh băng tinh nguyên kiếm lần nữa hợp thành trận thếTam Tài.Rốt cục La Âm Sơn cũng có cảm giác sự tình hình như đã hơi vượt qua sự khống chế của lão. Ba thanh băng tinh nguyên kiếm phát động công kích liên tục không ngừng về phía La Âm Sơn, lão liên tiếp mây lần phải dùng thực lực tuyệt đối để phá hủy ba thanh băng tinh nguyên kiếm, nhưng rát nhanh liền có băng tinh nguyên kiếm mới ngưng tụ bổ sung lao đến.Sau khi Kiếm Nguyên trong đan điền tiêu hao một nửa, La Âm Sơn theo bản năng hút lây thiên địa linh khí đế khôi phục Kiếm Nguyên. Nhưng sau một lát sắc mặt của lão đại biến, bởi vì thiên địa linh khí trong phạm vi hơn mười dặm đã bị giam cầm! Nói cách khác lão chỉ có thể sử dụng linh khí trong phương viên hơn mười dặm, chẳng khác gì là không dùng! Đối với một Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh mà nói thì linh khí trong vòng hơn mười dặm nhìn như rát nhiều, nhưng thật ra chi là mây lần thổ nạp mà thôi!"Tiểu tử Mạc Vân! Lăn ra đây cho bổn tọa!" Trong đáy lòng của La Âm Sơn cuối cùng cũng hiện lên một chút bối rối, Kiếm Nguyên mà mất đi thì lão cũng chẳng khác nào người bình thường.

"Đáng giận!"La Âm Sơn chửi một tiếng rồi không chế kiếm quang trực tiếp xông lên trời, nhưng trên không trung mây ngàn trượng lại hiện ra một tầng bích chướng vô hình. Kiếm quang cứ như đâm vào một tầng chất lỏng sền sệt, chỉ bay lên khoảng mấy trượng thì có cảm giác nửa bước cũng khó đi, mà băng tinh nguyên kiếm đã đuổi theo sát phía sau."PHÁ...!"La Âm Sơn nổi giận gầm lên một tiếng rồi toàn lực chém ra một kiếm Kiêm quang xé rách bích chướng vô hình nhưng lại cứ như rút đao chém xuống nước, sau khi kiếm quang chui vào thì bích chướng vô hình lại khôi phục như lúc ban đầu."Đáng chết!"Ba thanh băng tinh kiếm nguyên đã đuổi tới phía sau làm cho La Âm Sơn không thể không bỏ ý định cường hành phá trận, một kiêm chém nát ba thanh nguyên kiếm rồi lão trở xuống đất một lần nữa."Tiểu tử Mạc Vấn! Ngươi lăn ra đây cho bổn tọa!"La Âm Sơn vừa chông đỡ công kích của Tam Tài băng tinh nguyên kiêm vừa chúi am len, y đo cua lao la dùng ngôn ngữ đe bức bách Mạc Vân phạm sai lầm. Nhưng Mạc Vân cứ như không nghe thây mà trốn ở một chỗ đứng nhìn La Âm Sơn giống như chó điên một cách lạnh lùng.Tiếp tục duy trì khoảng nửa canh giờ thì Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận bắt đầu vận chuyên với cường độ cao. Tuy là dùng linh thạch Tam giai hệ Thủy thì cũng không thể duy trì được lâu nên Mạc Vấn đã phải thay đổi linh thạch liên tục hai lần, mà giờ phút này La Âm Sơn ờ trong kiếm trận Kiếm Nguyên đã tiêu hao hơn bảy thành. Đối với Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh mà nói thì tình huống này cơ bản là không thể xảy ra, bời vì Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh có thể chuyến hóa thiên địa linh khí dùng cho bản thân, tuy nói không thể duy trì đầy đủ Kiếm Nguyên nhưng ít nhát hơn bảy thành cũng là tuyệt đối có thể.

"Không sai biệt lắm."ở một chỗ giáp với kiếm trận, Mạc Vân lẩm bẩm nói.Một thân thể ngăm đen cường tráng thoáng hiện ra từ hư không xa xôi, hai mắt phóng ra hồng mang nóng rực, trong tay cầm một cây kiếm lớn ẩn hiện một tầng quang diễm với nhiệt độ cao đáng sợ, không lưu tình mà chém vào lưng của La Am Sơn.Oanh!La Âm Sơn không kịp đề phòng, cả người bị đánh bay ra ngoài rồi trực tiếp đâm vào bên trong thân núi cách đó không xa, gần như đâm xuyên qua cả ngọn núi."Ah!"Cùng với tiếng thét giận dữ của La Âm Sơn là cả một ngọn núi bị chia năm xẻ bảy, thân hình lão chật vật chui ra từ trong ngọn núi đã bị nghiền nát, quần áo trên cơ thể lão đã hoàn toàn bị hư hỏng làm lộ ra Linh Giáp Tam giai u ám bên trong. Thế nhưng Linh Giáp Tam giai Hạ phẩm ờ phần lưng lúc này đều đã bị hư hại làm lộ ra một mảng da thịt cháy đen."Khôi Lỗi Tam giai Trung phẩm!"Trông thấy thứ vừa bất ngờ công kích mình, trong đôi mắt La Âm lộ ra vẻ sợ hãi, còn Khôi Lỗi hình người thì không có chút ý tứ nu tay nào, nó liền chém ra tiếp một đạo kiếm quang màu đỏ thẫm.La Âm Sơn lật đật vung kiếm đỡ, nhưng chỉ sau một khắc lão lại bị kiếm quang đánh bay ngược ra ngoài, đâm vào thân núi một lần nữa.OanhLa Âm Sơn lần nữa phá núi mà ra. Hình dáng bây giờ của lão so với lúc đầu càng thêm thảm hại, quần áo toàn thân đều bị đốt cháy và trên ngực cũng xuất hiện một vết kiếm đáng sợ. Trên người bị tổn thương khắp nơi, lông tóc bị đốt cháy không còn được mấy sợi, nhìn lão rất giống một con lợn quay. Dẩu vậy so với ngoại hình chật vật thì tinh thẩn của lão lại càng sợ hãi hơn.

"Sát Lục Kiếm Ý! Sát Lục Kiếm Ý bảy thành cảnh giới! Điều này sao có thể chứ?"Mạc Vấn khẽ nhíu mày, một kiếm vừa rồi của Khôi Lỗi đã được hắn dung nhập bảy thành Sát Lục Kiếm Ý nhưng không thể giết chết đối phương, xem ra mỗi một vị Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh đều có chỗ độc đáo riêng, không thể giết chết một cách dễ dàng như vậy.Hừ nhẹ một tiếng, Sát Lục Kiếm Ý mãnh liệt gia tăng lên chín thành, Sát Lục huyết mang trên người Khôi Lỗi trực tiếp dồn nén linh lực thuộc tính Hỏa lại."Sát Lục Kiếm Ý đại thành!" Hai mắt La Âm Sơn gần như lôi ra, trong ánh mắt hiện ra một nỗi sợ hãi vô tận."Không! Mạc Thu! Ngươi không thể giết ta!" Đối mặt với cái chê"t thì La Âm Sơn cũng phải bò tôn nghiêm của mình mà điên cuồng hét lớn: "Ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi! Chỉ cần ngươi không giết ta, ta sẽ tuyên bố với cả Tông môn cho người làm Thái Thượng trưởng lão!"Thân ảnh của Mạc Vân hiện ra trên một ngọn núi không xa, hắn lạnh lùng nhìn La Âm Sơn đang rên rỉ cầu xin tha thứ: "Ta vốn không muốn làm những việc không cần thiết nhưng chuyện hôm nay đều do ngươi, những gì ngươi đã gieo thì ngươi phải gánh chịu hậu quả. Ngươi muốn giết ta thì ta cũng không oán ngươi vì ta giết La Ngọc Tiêu trước, nhưng ngươi không nên trêu chọc Nguyệt Ảnh!""Nguyệt Ảnh? Thu Nguyệt Ảnh! Là nữ đệ tử của Tiểu Hiên Phong! Ngươi yên tâm, sau khi trờ về Tông môn ta sẽ giải trừ hôn ước của nàng!" La Âm Sơn vội vàng nói nhưng tay trái của lão lại khẽ đảo, linh quang chớp lên, một quả Kiếm phù xuất hiện trong tay."Đi chết đi!"Nét mặt của La Âm Sơn đột nhiên chuyển thành thâm độc, Kiếm phì trong tay lão hóa thành một đạo ô quang bắn thẳng về phía Mạc Vấn.

Trên người Mạc Vân lập lòe linh quang màu xanh, một bộ Kiếm giáp được tạo thành hoàn toàn từ kiếm khí bao phủ toàn thân hắn. Đạo Kiếm Nguyên kia xuất hiện trên Kiếm giáp chỉ đánh bay được hơn mười chuôi kiếm khí nhưng lại không làm tổn thương được bản thể của Mạc vấn."Làm sao có thể?"Ánh mắt của La Âm Sơn lộ vẻ oán độc không cam lòng. Khôi Lỗi hình người đã chém chết lão, một kiếm này của Khôi Lỗi hình người đã được gia trì Kiếm Ý cảnh giới đại thành nên uy lực đã tương đương với Kiếm Nguyên hậu kỳ.Trong nháy mắt quang diễm nóng rực đã bao phủ hoàn toan La Âm Sơn...Gợn nước lóe lên, Mạc Vấn xuất hiện bên cạnh thi thể của La Âm Sơn, hắn gỡ kiếm nang bên hông La Am Sơn lây xuống, lúc Mạc Vân duỗi tay nắm chặt chuôi Linh kiếm đen nhánh này thì có một dòng linh khí lạnh lẽo cắn trả. Mạc Vân hừ lạnh một tiếng, hai mắt hắn lóe lên huyết quang, Sát Lục Kiếm Ý cấp độ Viên Mãn đánh vào bên trong Linh kiếm, Kiếm Linh bên trong lập tức yên lặng.BA- BA- BA-Đột nhiên một tràng vỗ tay từ trên bầu trời truyền xuống, trên bầu trời chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một thân ảnh."Thật đặc sắc, một tên hậu bối giết chết một gã lão tổ Kiếm Nguyên, mặc dù dùng thủ đoạn bất chính nhưng như vậy cũng để ngươi tự ngạo rồi." vẻ mặt Ngân ô Dương nghiền ngẫm nhìn về phía Mạc Vấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.