Truyền Kiếm

Chương 292: Quyển 4 - Chương 288: Bổn Tọa Không Biết



Không gian trên cao bỗng nhiên xuất hiện một trận gợn sóng, Ngân Ô Dương chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trên đầu Mạc Vấn, tầng nước dập dờn bên cạnh lão vậy mà có thể gạt bỏ linh lực của Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận ở bên ngoài. Con ngươi của Mạc Vấn co rụt lại: "Diệu Dương lão tổ!"Ngân Ô Dương mỉm cười: "Tiểu tử, thật sự ngươi làm cho bổn tọa cảm thấy ngoài ý muốn, phục giết lão tổ Kiếm Nguyên, thật là thủ bút lớn hơn nữa lá gan cũng khá lớn."Mạc Vấn hít sâu một hơi: "Ngươi sao lại ở chỗ này?" "Tiểu gia hỏa, xem ra trong lòng ngươi không có sợ những lão tổ Kiếm Nguyên như chúng ta, cũng dám chất vấn bổn tọa như vậy. Nhưng bổn tọa rộng lượng không so đo với ngươi. Còn tại sao bổn tọa lại ở đây là bởi vì hành tung của ngươi chưa từng thoát khỏi ánh mắt của bổn tọa, một kiếm tài tốt như ngươi thì làm sao bổn tọa có thể nhẫn tâm bỏ qua chứ?"

Trong ánh mắt của Ngân Ô Dương đột nhiên toát ra vẻ tham lam, giống như đang xem một tuyệt thế kỳ trân vậy."Ngươi lưu lại ấn ký trên người của ta?" Ánh mắt Mạc Vấn lóe lên.Ngân Ô Dương cười nhạt một tiếng không thèm trả lời: "Phệ Kiếm Linh Thể là thế gian hiếm thấy, thấp nhất cũng có thể ngưng tụ ra Kiếm Linh Tứ giai, bổn nguyên của ngươi đối với linh kiếm mà nói chính là một vật đại bổ, mà tinh hồn của ngươi lại càng là tài liệu sống cực tốt để tế luyện Linh kiếm. Ở Ngoại Vực ngươi chẳng khác gì là kỳ trân hiếm thấy, là đối tượng mà thành chủ khắp nơi đều muốn tranh đoạt, nhưng ở Nội Vực thì lại khiến bổn tọa chiếm được một tiện nghi lớn."Hai mắt Mạc Vấn nhắm lại, trên mặt cũng không biểu lộ gì cả. "Linh kiếm của bổn tọa đang ở giai đoạn tấn giai, một khi thôn phệ được tinh hồn bổn nguyên của ngươi thì Linh kiếm của bổn tọa có cơ hội lột xác thành Tam giai Siêu phẩm, tu vi của bổn tọa cũng vì vậy mà sẽ tăng mạnh đến Kiếm Nguyên Viên Mãn, tương lai trùng kích Kiếm Thai cũng không phải không được. Tiểu gia hỏa ngươi đã hiểu rõ giá trị của ngươi trong mắt ta chứ?"Mạc Vấn nhìn gã rồi đột nhiên mở miệng nói: "Thật ra có một bí mật mà ta không có cho ngươi biết." "Cái gì?" Ngân Ô Dương nao nao.

"Thật ra ta không phải là Phệ Kiếm Linh Thể gì cả." Mạc Vấn thản nhiên nói.Ngân Ô Dương cười cười: "Ngươi cho rằng bây giờ nói những lời này là có ích hay sao?""Ta chỉ nói sự thật, ngươi có tin hay không là tùy ngươi." Hai mắt Mạc Vấn lóe lên kim quang, một tia sáng nhỏ như sợi tóc được một tầng kim quang bao bọc hiện lên trên người hắn. Mạc Vấn duỗi tay vê cái này thực ra cũng không phải linh thức lạc ấn chân thật."Hiện tại ta đã biết mục đích ngươi lưu lại ấn ký trên người ta, cho nên bây giờ nó không cần phải tồn tại nữa."Kiếm thức màu vàng xông lên nghiền nát tia sáng giống như linh thức lạc ấn kia, nó hóa thành quang điểm tiêu tán trên tay của Mạc Vấn.Ánh mắt của Ngân Ô Dương chấn động, lão hết sức ngạc nhiên: "Ngươi đã biết từ lâu? Không đúng! Ngươi..."Ngân Ô Dương đột nhiên tỉnh ngộ, sắc mặt đại biến nhưng đã quá chậm, Mạc Vấn chợt cầm Linh kiếm đâm vào mặt đất, đất dưới chân hắn bỗng nhiên rạn nứt. Một đầu lâu dị thú từ dưới mặt đất trồi lên, sau đó thân thể của Mạc Vấn đột nhiên trầm xuống, trong nháy mắt hắn liền biến mất không thấy đâu, chỉ còn lưu lại một cái hang sâu đen tối tại chỗ."Tên tiểu bối đáng chết!"Ngân Ô Dương kinh sợ vô cùng, thân thể lão nhoáng một cái đã xuất hiện bên cạnh cái hang đất. Nhưng không chờ lão hành động thì một trận chấn động đáng sợ như thủy triều từ bốn phương tám hướng bắn về chỗ mà Mạc Vấn cắm Linh kiếm Tam giai Hạ phẩm xuống trước khi đi. Chỉ trong nháy mắt linh lực trong Linh kiếm đã được nâng lên một tình trạng cực kỳ đáng sợ! "Yêu khí! Đây là Yêu lực!"

Sắc mặt Ngân Ô Dương thay đổi, tiếp theo thần sắc biến thành sợ hãi, bởi vì chỉ trong vòng một cái hô hấp ngắn ngủi, Linh kiếm còn sót lại ở chỗ La Âm Sơn đã tràn ngập Yêu lực khủng bố. Không biết có bao nhiêu Yêu lực đã rót vào trong đó làm cho một Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong như lão mà tim cũng phải đập nhanh."Không..." Trong lúc Ngân Ô Dương kinh hãi nhìn chằm chằm thì chuôi Linh kiếm u ám này phát ra kiếm quang mãnh liệt đến đáng sợ, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm hơn mười dặm xung quanh. Kiếm quang đen nhánh tạo thành một hình tròn cực lớn giống như một cái bát to úp trên mặt đất. Sau đó cái bát to này bỗng nhiên thu nhỏ lại rồi cuối cùng co lại thành một quả cầu nhỏ màu đen, ngừng lại mấy tức rồi nổ tung, một trận bão linh lực đáng sợ quét sạch tất cả bốn phương tám hướng xung quanh. Khuếch tán đến khoảng cách trăm dặm mới dần dần tiêu tan, trong phạm vi ba mươi dặm xuất hiện một cái hố to cực lớn, những ngọn núi xung quanh Ngưng Bích Nhai đều bị xóa bỏ! Oanh!

Một thân ảnh từ trong hố sâu bước ra, trên người gã đầy bụi đất, toàn thân tả tơi, tóc trên đầu mất đi một mảng giống như bị chó gặm, từ bên ngoài nhìn vào thì thấy lờ mờ có thể biết đây là lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông Ngân Ô Dương!Ngân Ô Dương phát ra một tiếng căm phẫn, khí tức Kiếm Nguyên hậu kỳ đáng sợ cuốn sạch phạm vi trăm dặm. Nhưng trong phạm vi trăm dặm đã bị lực của Linh kiếm Tam giai Hạ phẩm cùng hơn một ngàn miếng Yêu đan kết hợp với nhau mà tự bạo, quét sạch mọi thứ, không còn một vật sống để cảm thụ uy áp của hắn."Tiểu tử Mạc Thu! Người không trốn thoát khỏi lòng bàn tay bổn tọa đâu!"--------------------oOo--------------------Tử Vân Tinh Các, Tứ Dực Kiếm Thuyền của Linh Dục Kiếm Tông, trong khang hạch tâm có một cái đèn đang tỏa ra ánh sáng u ám đột nhiên vụt tắt, trưởng lão Nội Môn thủ hộ Linh Dục Kiếm Tông trước là ngẩn ngơ, sau đó giống như nghĩ đến điều gì đáng sợ mà phát ra một tiếng thét kinh hãi như sắp chết.Sau một lát cả chiếc Kiếm Thuyền loạn cả lên, khắp nơi đều là đệ tử Linh Dục Kiếm Tông lộn xộn. Một tấm Kiếm phù đưa tin hóa thành từng đạo lưu quang bay ra ngoài, những đệ tử của Linh Dục Kiếm Tông rất nhanh nhao nhao quay về.Tô Oánh mang theo vài tên đệ tử của Tiểu Hiên Phong vội vàng trở về Kiếm Thuyền. Nàng ngăn một tên đệ tử lại hỏi: "Vị sư huynh này, có chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao phải dùng Kiếm lệnh triệu hồi cấp bậc cao nhất vậy?"Tên đệ tử kia thần sắc nghiêm túc trách mắng: "Việc không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều! Hiện tại Kiếm Thuyền đang bày ra cảnh giới cấp cao nhất, các ngươi lập tức trở về chỗ của mình, chúng ta rất nhanh sẽ quay về Tông môn."Tô Oánh ngăn một vài nữ đệ tử tỏ vẻ không hài lòng ở sau lưng lại rồi gật đầu với tên đệ tử kia: "Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Đợi tên đệ tử kia rời đi, Tô Oánh lộ ra vẻ mặt trầm tư."Sư tỷ, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? Không phải ở dịch thị ba ngày sao? Vì sao phải đột nhiên rời đi?" Một vài nữ đệ tử không chịu được liền líu ríu hỏi thăm.

Tô Oánh lắc đầu: "Đừng hỏi nhiều, những ngày này mọi người đừng nghĩ nhiều, trong Tông môn chắc có chuyện lớn xảy ra." Tử Dương, Hư Không, Vô Vi Kiếm Tông đều phát hiện sự khác thường của Linh Dục Kiếm Tông bèn sai đệ tử đi tìm hiểu."Hồi bẩm Chưởng tôn, Linh Dục Kiếm Tông triệu hồi các đệ tử, đã đi đến nơi đóng quân ở Kiếm đài, hình như là muốn quay về Tông môn."Cùng lúc đó, có mấy cỗ linh thức cường đại che đậy toàn bộ ngọn chủ phong Tử Vân, bốn vị lão tổ Kiếm Nguyên của Tử Dương Kiếm Tông, Hư Không Kiếm Tông, Vô Vi Kiếm Tông, Huyền Trọng Kiếm Tông đều trao đổi bằng tinh thần với nhau, đồng thời phân ra một đám hướng đến Kiếm Thuyền của Linh Dục Kiếm Tông hỏi thăm."La huynh đệ, vì sao đi không từ giã?"Nhưng trên Kiếm Thuyền không có bất kì lời đáp nào, Tứ Dực Kiếm Thuyền khổng lồ loé lên bốn đạo lưu quang lao thẳng vào không trung mà biến mất. "La Âm Sơn hình như không có ở trên thuyền mà cũng không có khí tức của Ngân Ô Dương, chẳng lẽ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra?"Bốn cỗ linh thức cấp bậc Kiếm Nguyên trao đổi thoáng một phát với nhau, cuối cùng không giải quyết được gì đành lui trở về chỗ của mình.Vân Vu Sơn, Chủ Tông sơn môn Linh Dục Kiếm Tông. Đang, đang, đang...Tiếng chuông trầm thấp trong thời gian ngắn đã truyền khắp sơn môn kêu liên tiếp chín tiếng.

Một tên đệ tử Linh Dục Kiếm Tông ngạc nhiên ngẩng đầu: "Chuyện gì xảy ra? tại sao lại gõ Tụ Linh Chung? Mà lại là chín tiếng chuông liên tục, tín hiệu triệu tập cấp cao nhất?" Tụ Linh Chung kêu liên tục chín tiếng, tất cả trưởng lão Nội Môn, Đệ Tử Chân Truyền trong Tông môn, bất kể là đang bế quan hay luyện đan đến lúc quan trọng đều đồng loạt khẩn cấp tiến về phòng nghị sự ở chủ điện.Sau hai khắc đồng hồ, đại sảnh ở trong chủ điện nghị sự của Linh Dục Kiếm Tông đã kín hết chỗ ngồi. Có đến hơn năm mươi tên trưởng lão Nội Môn cùng với Đệ Tử Chân Truyền, nếu như cộng thêm một số đệ tử đang du lịch bên ngoài hoặc đang chấp hành nhiệm vụ thì số lượng sẽ lên đến gần một trăm! Đây cũng là nội tình trong Tông, chỉ là Linh Kiếm sư Kiếm Cương cảnh đã có số lượng như thế. Nếu tính một số Kiếm Cương của Kiếm môn phụ thuộc, trưởng lão khách khanh... thì con số này còn tăng lên vài lần, nhưng chỉ có thể coi những người này là người ngoài chứ không phải hạch tâm của Tông môn.

Hai cỗ uy áp khổng lồ cùng hàng lâm đại điện một lúc, là đệ nhất Thái Thượng trưởng lão cùng với đệ tam Thái Thượng trưởng lão của Linh Dục Kiếm Tông cùng nhau hiện thân. Tiếng nghị luận ầm ĩ trong đại điện lập tức biến mất, tất cả ánh mắt đều nhìn về ba cái chỗ ngồi cao cao tại thượng nhưng cái bên trái thì lại trống trơn. Thái Thượng Đại trưởng lão của Linh Dục Kiếm Tông là một mỹ phụ trung niên, trên người tràn ngập linh áp đáng sợ của Kiếm Nguyên hậu kỳ, một đôi mắt phượng quét qua đại điện, tất cả trưởng lão Nội Môn cùng Đệ Tử Chân Truyền trong nội tâm đều rùng mình, có người còn không dám thở mạnh."Hôm nay triệu tập mọi người đến đây là vì Tông môn của chúng ta vừa mới xảy ra một chuyện lớn." Âm thanh của Thái Thượng Đại trưởng lão nhẹ nhàng như nước nhưng lại không mất uy vì vậy không có ai dám xem thường.

Mười mấy tên trưởng lão Nội Môn cùng Đệ Tử Chân Truyền thần sắc lộ ra một tia rung động. Có thể bị Thái Thượng Đại trưởng lão gọi là chuyện lớn tất nhiên là tình hình nghiêm trọng, toàn bộ không khỏi ngừng hô hấp đợi Thái Thượng Đại trưởng lão nói tiếp."Bổn mạng linh bài của Thái Thượng Nhị trưởng lão Tông ta vừa mới tan vỡ cách đây nửa canh giờ." Âm thanh của Thái Thượng Đại trưởng lão lộ ra một tia đau xót."Cái gì?""Điều đó là không thể!""Hung thủ là ai?" Toàn bộ ồn ào cả lên, đám đệ tử hạch tâm của Thiên Trì Kiếm Tông ở đây đều bị tin tức này làm kinh ngạc đến ngây người. Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Nguyên trong toàn bộ Tử Vân Tinh Các đều biết, với tư cách là một trụ cột vững vàng của một thế lực thì bọn hắn sẽ không làm chuyện gì ảnh hưởng đến sống chết của mình, nhưng hôm nay bọn hắn đột nhiên nghe tin một vị lão tổ Kiếm Nguyên của Linh Dục Kiếm Tông chết đi. Chuyện này cũng không phải do tu luyện sai lầm mà chết, Thái Thượng Nhị trưởng lão La Âm Sơn thế nhưng tự mình dẫn người đi tham gia thí luyện Kiếm Linh Ảo Cảnh! Cái chết của lão không thể nào là ngoài ý muốn được. Cánh tay của Thái Thượng Đại trưởng lão nhẹ giơ lên, bên trong đại điện lập tức yên tĩnh lại.

"Sau khi bổn tọa cùng Tam trưởng lão trao đổi đã quyết định, tạm thời chuyện này không được truyền ra ngoài, liệt vào chuyện cơ mật nhất của Tông môn, tất cả đệ tử không được truyền ra ngoài. Nếu ai vi phạm sẽ bị xử như phản bội Tông môn!""Ngoài ra bổn tọa muốn đích thân đi đến Tử Vân sơn mạch để điều tra nguyên nhân cái chết của Thái Thượng Nhị trưởng lão, bất kể đệ tử nào cũng không được tùy ý rời núi. Tât cả các công việc đối ngoại của Tông môn đều bỏ lại, phải triệu hồi tất cả đệ tử bên ngoài về, chờ đến khi bổn tọa trở về giải trừ lệnh cấm."Sau khi hai vị Thái Thượng trưởng lão rời khỏi, Nhị trưởng lão Phương Hạo của Dục Kiếm môn ở nước Triệu vẫn còn hoảng sợ, đồng loạt các trưởng lão Dục Kiếm môn của nước Triệu cũng sợ hãi."Chết rồi, vậy mà chết rồi..." Phương Hạo thì thào tự nói, gã thật sự không thể tin mà mấy vị trưởng lão khác sắc mặt cũng như bị oan ức."Vậy còn hôn sự của Nguyệt Nhi..." Một gã trưởng lão do dự nói."Hôn sự cái gì? Bổn tọa không biết!" Phương Hạo đột nhiên hạ giọng quở trách một tiếng, mặt lạnh băng phất tay áo bỏ đi.Mấy vị trưởng lão khác đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhẹ gật đầu mà đuổi theo Phương Hạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.