Truyền Kiếm

Chương 332: Quyển 4 - Chương 329: Đột Phá (Thượng)



Mấy trăm con Yêu thú Tam giai có độn tốc cực nhanh, chỉ sau mười mấy hơi thở đã tiến vào trong chiến trường. Phòng tuyến của Nhân tộc nhanh chóng bị xé rách, xuất hiện trăm ngàn vết hở, hơn một ngàn tên Linh Kiếm sư có cảnh giới Kiếm Mạch, Kiếm Cương không kịp đề phòng bị yêu lực cuồng bạo xé nát thành vô số mảnh nhỏ.

Nhưng rất nhanh sau đó, từ trong Kiếm Đồ đang lơ lửng phía trên bầu trời có gần nghìn bóng người phóng ra rồi nhanh chóng hạ xuống chiến trường, trên thân những người này đều phóng xuất ra uy áp của Kiếm Nguyên cảnh. Sau khi hạ xuống từng người lập tức tiến lên nghênh chiến với một con Yêu thú Tam giai, chiến tuyến khó khăn lắm mới ổn định lại một lần nữa.

Khi Yêu thú Tam giai và Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh đồng thời gia nhập chiến trường, chỉ trong nháy mắt tình hình chiến đấu đã trở lên kịch liệt hơn gấp cả chục lần, cứ mỗi thời mỗi khắc trôi qua đều có từng đàn Yêu thú bị Kiếm Nguyên chấn cho nát bấy, cũng có từng mảng lớn Linh Kiếm sư bị Yêu Nguyên đánh cho thịt nát xương tan. Thi thể Yêu thú và Nhân tộc rơi lả tả xuống mặt biển khiến màu huyết tinh trên vùng biển trong phạm vi ngàn dặm trở nên nồng đậm thêm gấp mấy lần.

Mạc Vấn giết chóc bừa bãi khiến một con Yêu thú Tam giai Hạ vị chú ý tới, nó nổi giận gầm lên một tiếng rồi hùng hổ lao đến. Trên đường nó lao đi có một ít Yêu thú Nhất Nhị giai bị Yêu Nguyên cuồng bạo của nó đẩy toàn bộ ra xa, tạo nên một hồi sóng to gió lớn cực kỳ đáng sợ.

Khi Mạc Vấn vừa mới xé rách một con Yêu thú Nhị giai Trung vị thì bỗng nhiên có một luồng sóng tinh thần vô cùng đáng sợ bao phủ toàn thân hắn, đồng thời hắn liền cảm thấy có một luồng yêu khí cuồng bạo từ sâu trong chiến trường đang điên cuồng lao về phía mình.

Điều này làm sắc mặt hắn không khỏi biến hóa, Yêu thú Tam giai ở sâu dưới biển khác với Yêu thú Tam giai trên lục địa ở chỗ Yêu Nguyên trên người nó càng thêm thâm hậu, gần như gấp đôi Yêu thú cùng giai, thậm chí còn gấp hai ba lần. Hơn nữa khi ở trong môi trường nước, những con Yêu thú này càng thêm như cá gặp nước có thể phát huy ra một trăm phần trăm chiến lực, chỉ có hai đến ba gã Linh Kiếm sư cùng giai mới có thể chống lại bọn chúng. Bởi vậy con số gần ngàn tên Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh mới nghe thì có vẻ rất nhiều, nhưng so với mấy trăm con Yêu thú thì vẫn bị lấn áp, điều này làm một số ít Yêu thú Tam giai cấp thấp không được người nào chiếu cố. Hiển nhiên Mạc Vấn đã bị một con Yêu thú Tam giai như vậy chú ý đến.

Cảm thụ được Yêu Nguyên nồng đậm của con Yêu thú đang áp sát lại gần, Mạc Vấn lập tức đoán ra, chắc chắn Yêu thú này có thực lực vượt qua Âm Sơn lão tổ La Âm Sơn mà hắn đã từng phục giết, ít ra ở trong môi trường nước là như vậy. La Âm Sơn là một gã Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Nguyên sơ kỳ đỉnh phong, còn con Yêu thú này cũng tương đương với một gã cường giả Linh Kiếm sư có thực lực siêu việt Kiếm Nguyên sơ kỳ!

Thế nhưng Mạc Vấn cũng chỉ hơi kinh ngạc, sau đó hắn nhanh chóng ổn định lại tâm thần. Vốn mục đích mà hắn tới nơi này chính là vì tìm kiếm đột phá, nếu mà toàn gặp phải những tay có thực lực quá yếu thì khó có thể bức bản thân hắn đến cực hạn, như vậy con Yêu thú Tam giai này vừa vặn thỏa mãn điều kiện, có thể làm cho hắn không kiêng nể gì mà hoàn toàn phóng thích ra tất cả chiến lực!

Cho nên chiến ý của Mạc Vấn không hề giảm đi, hắn thét dài một tiếng, Sát Lục Nguyên linh luôn bị áp chế được phóng thích ra. Lập tức một luồng Sát Lục Kiếm Ý nồng đậm gần như đã ngưng thành thực chất hoàn toàn bạo phát giữa chiến trường, đồng thời kiếm quang màu đen trên người Mạc Vấn lập tức bị phủ lên hiện ra màu sắc đỏ tía!

“Sát Lục Ý Chí thật kinh người!”

Bên trong chiến trường, gần như trong lòng tất cả Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh đều cảm nhận thấy, kinh nghi bất định nhìn về nơi Kiếm Ý vừa vọt lên kia.

“Đây là Sát Lục Kiếm Ý cảnh giới Viên Mãn! Từ lúc nào Huyết Hồn Hải chúng ta có một nhân vật như vậy thế chứ?”

Trong lòng rất nhiều Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh cảm thấy rất nghi hoặc, nhưng hiện tại cũng không phải lúc đi xác nhận, bởi cuộc chiến với Yêu thú Tam giai vẫn còn đang tiếp tục.

Ở một mặt khác, trên Kiếm Đồ Tứ giai hư hư thực thực có ba bóng người đang đứng chắp tay nhìn bao quát hết chiến trường phía dưới, khi thấy một kiếm trụ màu đỏ tím có thanh thế kinh người, trên mặt không khỏi lộ ra một tia dị sắc.

Ba người này có bề ngoài rất trẻ chỉ tầm hai ba mươi tuổi, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ tuế nguyệt tang thương. Trong hai vị nam tử trẻ tuổi có một người mặc huyền phục màu đen, một người mặc bào phục màu xanh đậm, còn vị nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp thì mặc một bộ váy cung trang thanh lịch bên trên có thêu đồ án hình ngôi sao.

Vị thiếu niên mặc huyền trang màu đen nhẹ nhàng cười nói: “Dường như Huyết Hồn Hải chúng ta xuất hiện một tiểu tử khá thú vị.”

“Thể chất của hắn rất cổ quái, ta không thể nào nhìn thấu được.” Ánh mắt vị thanh niên mặc bào phục màu xanh đậm khẽ lập loè.

“Tinh Nguyệt kiếm hữu, ngươi có thể dùng thuật chiêm tinh của Thiên Diễn ngươi để thôi diễn thử một lần, nhìn xem mệnh số người này. Nếu như không có vấn đề gì thì có thể đặt lên làm trọng điểm để bồi dưỡng.” Vị thanh niên mặc huyền phục màu đen quay sang nói với vị nữ tử trẻ tuổi.

Vị nữ tử khẽ gật đầu, rồi vươn bàn tay trắng như ngọc kết xuất một đạo Kiếm ấn, lập tức từ trong tay nàng có những quang điểm như những ngôi sao huy sái bay ra rồi tạo thành một bức tinh đồ huyền ảo ở phía trước người nàng. Sau đó những tinh điểm bắt đầu tự hành vận chuyển, kéo lê theo những quỹ tích huyền ảo, cuối cùng tốc độ càng lúc càng nhanh, cho đến khi bóng dáng nó hoàn toàn trở lên mơ hồ chẳng mấy chốc đã biến thành một mảnh sương mù sáng mông lung, sau đó ở bên trong làn sương mù bắt đầu xuất hiện những bóng dáng mơ hồ.

Đôi mi thanh tú của vị nữ tử hơi cau lại, hai tay tiếp tục huy động, chỉ thấy bóng người trong làn sương mù mông lung dần trở lên rõ ràng. Nhưng đúng vào thời điểm hình dáng của bóng người ấy sắp hoàn toàn hiện ra bỗng động tác của vị nữ tử chợt chậm lại giống như đang cố hết sức.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Trên mặt hai vị nam tử còn lại liền hiện lên một tia kinh ngạc, hiển nhiên đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy vị nữ tử gặp phải tình huống này.

Hai tay của vị nữ tử gần như đã hoàn toàn dừng lại, hơn nữa còn bắt đầu run nhè nhẹ, nhưng bóng người bên trong làn sương mù vẫn thủy chung bị che đi bởi một tầng sương mù nhàn nhạt làm cho người ta không thể nhìn rõ chân diện. Dường như trong lòng vị nữ tử quyết định quyết liệt với bản thân, nàng há miệng về phía đám sương mù rồi hộc ra một ngụm nguyên khí tinh thần, chỉ thấy làn sương mù mãnh liệt phát ra linh quang sáng chói mắt, nữ tử chỉ kịp nhìn lướt qua những thứ trong làn sương mù trước khi làn sương mù ầm ầm nổ tung. Những mảnh ngôi sao hình thành từ cấm phù vỡ nát văng ra khắp nơi, mỗi một mảnh vỡ này đều mang theo lực xung kích có thể xé rách một gã Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh!

Lập tức trên ngươi hai vị nam tử hiện ra một tầng kiếm quang ngăn tất cả mảnh vỡ lại, nhưng bởi vì linh quang kia bất ngờ bộc phát vừa vặn làm cho bọn họ không nhìn thấy được cảnh tượng bên trong làn sương mù.

Còn vị nữ tử “Oa” phun ra một ngụm máu tươi, khí tức lập tức giảm đi ba phần, đồng thời trong mắt nàng dần hiện lên vẻ kinh hãi, đứng yên nhìn vị trí làn sương mù lúc trước.

“Tinh Nguyệt, xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi nhìn thấy gì?” Hai vị nam tử truy vấn.

Khi hai vị nam tử lên tiếng hỏi han, cuối cùng vị nữ tử cũng hồi phục lại tinh thần, và khôi phục lại vẻ bình tĩnh, nói khẽ: “Thôi diễn đã thất bại, số phận của hắn là một mảng hỗn độn không nhìn rõ, với năng lực của ta cũng không thể nào nhìn thấu.”

“Thôi diễn không ra sao? Sao có thể như vậy được?” Hai vị nam tử cùng đồng thanh đầy kinh ngạc.

“Có lẽ trên người hắn có đồ vật có thể che dấu Thiên Cơ, vì thế chuyện không thôi diễn ra được là hết sức bình thường.” Nữ tử nhàn nhạt giải thích nói.

Hai gã nam tử liếc nhìn nhau, đều nhìn ra từ trong mắt nhau cảm giác do dự. Nữ tử không hề nói thật, với kiến thức và lịch duyệt của hai người nhìn ra được điều đó cũng chỉ là đơn giản, hơn nữa từ biểu hiện kinh hãi của nữ tử lúc nãy là có thể khẳng định nàng đã nhìn thấy cái gì đó. Nhưng thấy vị nữ tử không muốn nói, bọn họ cũng chẳng còn cách nào.

“Vậy phải làm gì với hắn bây giờ?” Vị nam tử mặc trang phục đen huyền trầm ngâm một lúc rồi nói.

“Yên lặng xem kỳ biến, mặc kệ phát triển.” Nữ tử nói ra tám chữ.

“Cũng chỉ có thể như thế.” Hai vị nam tử khẽ gật đầu, biết rõ rằng nữ tử đã quyết định việc này nên thức thời ngậm miệng lại.

Trên chiến trường phía dưới, Mạc Vấn đã bắt đấu chiến đấu chính diện với con Yêu thú Tam giai Hạ vị, uy lực của Sát Lục kiếm khí dưới sự gia trì của Kiếm Ý cảnh giới Viên Mãn đã mơ hồ vượt qua Kiếm Nguyên sơ kỳ đỉnh phong, sinh ra uy hiếp cực lớn đến con Yêu thú Tam giai Hạ vị. Trong khoảng thời gian ngắn một người một thú chiến đấu ngang tay.

Được chiến đấu và chém giết thoải mái làm Mạc Vấn nhanh chóng tiến bộ, Diệt Sát Kiếm Đan vận chuyển càng lúc càng thông suốt, đồng thời Sát Lục kiếm khí phát ra cũng càng lúc càng thuận lợi. Tuy Sát Lục kiếm khí trong nội đan đã bị tiêu hao gần như không còn, nhưng trên chiến trường này thứ không thiếu nhất chính là sát khí, Diệt Sát Kiếm Đan liên tục hấp thu sát khí trên chiến trường rồi liên tục chuyển hóa thành Sát Lục kiếm khí. Đồng thời không ngừng có Tàn Linh kiếm gãy bị kiếm thể của hắn thu nạp, liên tục dung nhập vào trong chủ Nguyên linh, khiến tu vi của hắn nhanh chóng áp sát cảnh giới Kiếm Cương Viên Mãn đỉnh phong.

Sau thời gian hai khắc, trên người Mạc Vấn đã chồng chất đầy vết thương, với kiếm thể Nhị giai Siêu phẩm của hắn cũng không thể nào chống lại được sự chà đạp của Yêu thú Tam giai. Cánh tay trái nát bấy cả xương cũng gãy, xương sườn thì đã bị gãy bảy tám cây, nếu không phải kiếm thể là thể chất đặc thù thì e rằng lúc này hắn đã mất đi chiến lực rồi. Thế nhưng con Yêu thú Tam giai kia cũng chật vật không chịu nổi, trên người bị Mạc Vấn chọc mấy chục lỗ thủng cực lớn, nhiều nơi còn bị lộ ra cả xương, không còn vẻ càn quấy hung hăng không ai bì nổi lúc trước nữa.

Có thể nói lúc này một người một thú chỉ có thể so sức chịu đựng, xem ai không thể đứng vững mà thôi.

Khi Mạc Vấn một lần nữa bổ kiếm lên cái đầu rắn chắc của con Yêu thú Tam giai này đã triệt để làm cho nó bạo phát, nó điên cuồng gào lên, sau đó phun ra một khỏa quang cầu đen kịt lớn cỡ đầu người, quả quang cầu mang theo toàn bộ Yêu Nguyên của Yêu thú đâm về phía Mạc Vấn.

“Yêu đan!”

Sắc mặt Mạc Vấn khẽ biến, nhưng hắn không hề cảm thấy sợ hãi, trong đôi mắt hơi hồng hiện lên vẻ điên cuồng. Lúc này trên người hắn đang được bao phủ một màn huyết quang mờ ảo, đây là dị tượng do Diệt Sát Kiếm Đan trắng trợn hấp thu Huyết Sát trong chiến trường xung quanh tạo thành.

Trên miệng gầm nhẹ một tiếng, Mạc Vấn vận chuyển tất cả Sát Lục kiếm khí còn sót lại trong Kiếm Đan rót vào Sát Lục Kiếm Ý cấp độ Viên Mãn tạo thành một đạo kiếm mang màu đỏ tím bốc cao tận trời xé rách nước biển lao lên đón quang cầu màu đen.

Oanh ――

Nước biển trong phương viên trăm trượng đều bị đánh bạt đi, một làn sóng gợn mang theo khí tức hủy diệt đầy đáng sợ lan tràn ra bốn phương tám hướng, nhanh chóng lan ra ngoài phạm vi ngàn trượng. Một số Yêu thú Nhất Nhị giai trốn tránh không kịp, bị làn sóng gợn này cuốn lấy liền trực tiếp bị nghiền nát thành huyết nhục.

Mạc Vấn chỉ cảm thấy như mình bị một khỏa thiên thạch đụng phải, xương cốt toàn thân không chịu nổi phụ trọng bắt đầu kêu lên những tiếng kẽo kẹt, lỗ chân lông trên toàn thân thể rỉ ra máu tươi. Mà Diệt Sát Kiếm Đan càng giống như là muốn bạo chết, Sát Lục Nguyên linh và chủ Nguyên linh cũng run lên kịch liệt, trong cái thời khắc này, cả thân thể lẫn tinh thần của Mạc Vấn đều phải chịu tải đến cực hạn.

“Một chút, vẫn còn thiếu một chút nữa!”

Thất khiếu trên người Mạc Vấn rỉ ra máu tươi, sắc mặt hắn hơi có vẻ dữ dằn, gầm nhẹ một tiếng: “Phá cho ta!”

Oanh!

Từ trong cơ thể Mạc Vấn truyền ra một tiếng nổ vang, Diệt Sát Kiếm Đan ầm ầm nổ bung, đồng thời sau đó Sát Lục kiếm quang màu đỏ tím cũng nổ theo chấn cho Yêu đan của Yêu thú Tam giai nổ bay ra ngoài. Còn xung quanh Mạc Vấn lại hình thành một cơn lốc xoáy đen kịt, khi lốc xoáy vừa hình thành lập tức khí huyết sát đang lơ lửng trên chiến trường điên cuồng chen chúc ào tới, rất nhanh sau đó, lấy hắn làm trung tâm hình thành lên một mảng mây máu mang theo một cỗ khí tức kinh người vẫn đang điên cuồng tăng trưởng!

Toàn bộ Linh Kiếm sư và Yêu thú trong phạm vị ngàn dặm trên chiến trường đều cảm thấy dị tượng này, tất cả không hẹn mà cùng nhìn về nơi sinh ra sự dị thường.

“Khí Sát Lục! Không ngờ có người đột phá vào thời điểm này! Hơn nữa còn là Sát Lục Kiếm Đạo!”

“Sát Lục vừa xuất, đối với Linh Kiếm sư chúng ta không biết là phúc hay là họa.” Trong mắt vài Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh lại lộ ra vẻ lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.