Truyền Kiếm

Chương 351: Quyển 5 - Chương 347: Thuyền Lớn Long Kình



Chân dài của Long Kình di chuyển trên mặt biển, giống như một thành trì lơ lửng, yêu khí hùng hậu phô thiên cái địa tỏa ra bốn phương tám hướng, nhiều đám mây bị yêu khí thô bạo tách ra. "Oaaa"

Long Kình thú mở cái miệng khổng lồ ra trực tiếp hướng về phía Mạc Vấn, một luồng hấp lực còn mạnh hơn trước vài lần phát ra, một mực hướng về không gian xung quanh Mạc Vấn, tính cả không khí cũng bị hút hết vào cái miệng khổng lồ.

"Tru Yêu!"

Tiếng kiếm ngân vang tựa như truyền lại từ xa xưa quanh quẩn trong thiên địa, kiếm quang ngũ sắc sáng chói, hóa thành một dải cầu vồng hung hăng xuyên vào trong miệng lớn của Long Kình. Mà cái miệng khổng lồ của Long Kình phảng phất như một cái động không đáy, nuốt trọn kiếm quang ngũ sắc, tuy nhiên dường như Long Kình cũng không chịu nổi, phải nhắm cái miệng khổng lồ lại, thân thể có chút lay động, sau đó thoáng một cái ngã vào trong nước biển, gạt ra hơn chục vạn tấn nước biển.

Sau khi Mạc Vấn thi triển Tru Yêu, sắc mặt đã tái nhợt không một tia huyết sắc, hai tay run nhè nhẹ. Không tính một kiếm trước khi giết Âm Vô Cực, hiện tại hắn cũng đã liên tục hai lần khống chế ý chí của tàn linh thi triển "Tru Yêu", bề ngoài tưởng như không lãng phí chút sức lực nào, kì thực đối với tinh thần lại tạo ra gánh nặng cực kỳ khổng lồ, lực lượng tinh thần đã suy kiệt cực độ, nếu không phải do ý chí của Mạc Vấn không phải bình thường thì bây giờ hắn đã lâm vào hôn mê rồi.

"Chưa đủ!"

Phục Long đảo chỉ là một tòa Linh đảo Nhị giai, Linh kiếm vẫn lạc trong phạm vi này cũng chỉ có hạn, hơn nữa cấp bậc cũng hơi thấp, nếu không bởi có mấy ngàn năm tích tụ, thì đoán chừng "Tru Yêu" muốn liều mạng với Long Kình cũng không được. Một kiếm này tưởng như uy lực vô cùng, kì thực là có giới hạn, nói cách khác nếu Linh kiếm vẫn lạc (chết) xung quanh càng nhiều thì lực lượng càng mạnh, ý chí của tàn linh lại càng hung hãn, nếu là ở khu vực chủ chiến của Hải tộc cùng Nhân tộc, uy lực của "Tru Yêu" lại càng không thể đánh giá, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ý chí của Mạc Vấn đủ để khống chế ý chí của tàn linh, nếu không thì chắc chắn thần hồn sẽ bị tổn thương.

Long Kình tựa hồ đụng phải tảng đá cứng, thân thể ngăm đen thỉnh thoảng tràn ra chút lưu quang ngũ sắc, trong cơ thể truyền ra trận trận sấm rền nổ vang, thân thể cao lớn có chút co rúm lại, tạo ra từng đợt sóng biển khổng lồ.

Uômm

Long Kình than nhẹ một tiếng, thân thể bắt đầu gạt nước biển chìm xuống phía dưới, đúng là thấy tình thế không ổn muốn rút đi.

Mạc Vấn sao lại có thể cho nó cơ hội, tuy nhiên việc khống chế Tru Yêu vừa rồi suýt nữa thì không thành, một lần nữa thi triển sẽ có nguy hiểm rất lớn, nhưng giờ phút này cũng không nghĩ gì nhiều, con Long Kình này phải ở lại đây!

Ý thức không hề giữ lại hoàn toàn thi triển, hòa vào vùng biển xung quanh Phục Long đảo, dùng cảm ứng đặc biệt thức tỉnh những tàn thức của tàn linh đang ngủ say, một luồng sóng tinh thần như đom đóm theo bốn Hải vực bay ra, hội tụ về phía trên đỉnh đầu Mạc Vấn. Được Mạc Vấn không chút cố kị triệu hoán, phạm vi mở rộng thêm một chút, đạt đến phương viên ngàn dặm, một ít tàn linh trong biển sâu cũng bị ý thức của hắn gọi dậy.

Một thanh kiếm quang ngũ sắc càng thêm khổng lồ thành hình trên bầu trời, hai mắt Mạc Vấn trợn lên, đỉnh đầu như bị ép vào một cái trùy sắc bén, hơn từ trên thân trùy một luồng áp lực rất lớn truyền vào não, đau đớn kịch liệt từng đợt từng đợt xâm nhập lấy linh hồn của hắn, nhưng hắn không thể buông lỏng, phải hoàn toàn thừa nhận luồng áp lực này! Ngàn vạn tàn linh hỗn loạn cọ rửa ý thức của hắn, một cỗ ảo giác hiện lên, ý nghĩ đã thành một mảnh hỗn độn, bất quá cặp mắt của hắn một mực gắt gao nhìn chằm chằm vào thân thể Tiểu Sơn khổng lồ trên biển kia, đôi mắt đã đỏ ngầu, đây là bởi máu đã tích tụ chảy ngược lên mắt, tràn ra cả bên ngoài. Bây giờ cái gì hắn cũng không để ý, ý niệm duy nhất trong đầu là chém thanh kiếm ngũ sắc trên đầu xuống!

"Tru Yêu!"

Mạc Vấn cố đề khí thốt ra hai chữ, sau đó dồn toàn bộ ý thức hướng về phía mục tiêu, khi tất cả áp lực như thủy triều thối lui về sau, ý chí của Mạc Vấn cũng đã đạt tới khả năng chịu đựng cực hạn, trong thoáng chốc hình như hắn đã nghe được vài tiếng vang, sau đó một mảng đen kịt choáng lấy tâm trí Mạc Vấn.

Sau khi hắn tỉnh lại, phát hiện bản thân đã ở chỗ của mình trong phủ thành chủ Phục Long thành, tuy nhiên đầu lại đau đớn muốn nứt ra, kiểm tra qua thức hải của chính mình, liền phát hiện trong thức hải đã xuất hiện một vài khe hở! Loại thương thế này quả nhiên là điên cuồng, trước kia khủng khiếp nhất cũng chỉ suy giảm Nguyên linh bổn nguyên, lần này thậm chí ngay cả thức hải của thần hồn cũng thụ thương biến thành như vậy! Có thể thấy được "Tru Yêu" cũng là một con dao hai lưỡi, năng lực không đủ, cưỡng ép khu động thì kết quả là tổn thương một ngàn thu được tám trăm. (ý là tự làm hại mình -ND)

Lại kiểm tra qua Nguyên linh bổn mạng cùng Sát Lục Nguyên linh, hai đạo Nguyên linh đều hao tổn nghiêm trọng, cơ hồ đã hoàn toàn trong suốt, tuy nhiên cũng may cũng không có trở ngại gì, tĩnh dưỡng một thời gian ngắn sẽ có thể khôi phục.

"Mạc tiền bối! Ngươi đã tỉnh!"

Một tiếng thét kinh hãi từ cửa gian phòng truyền đến, Mạc Vấn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, là một thiếu nữ Kiếm Cương trung kỳ, Mạc Vấn lờ mờ có chút ấn tượng, là chân truyền đệ tử của Lưu Ly đảo, tên gọi Tiểu Phong.

"Ta hôn mê bao lâu rồi?"

Mạc Vấn hỏi, phát hiện âm thanh của mình đặc biệt khàn khàn, ngơ ngác một chút không khỏi có chút cổ quái, cảnh tượng như vậy, tình huống thế này, chẳng lẽ mình có số hôn mê? Từ Triệu quốc đến Tử Vân đế quốc lại đến hải ngoại, hắn không nhớ rõ mình đã hôn mê bao nhiêu lần rồi.

"Bảy ngày rồi, để tiểu nữ nói với Lưu tiền bối cùng Đại sư tỷ." Tiểu Phong nói xong xuất ra một kiếm phù đưa tin rồi trực tiếp bóp nát, một đạo lưu quang từ ngón giữa của nàng lao vào hư không.

"Tình huống lúc trước như thế nào? Con Long Kình thú đâu?" Đây mới là vấn đề Mạc Vấn quan tâm nhất.

Vẻ mặt Tiểu Phong đầy sùng bái: "Con Long Kình thú kia bị một kích cuối cùng của tiền bối xuyên qua tủy não, chết ngay tại chỗ, ba con yêu thú Tam giai còn lại bị chúng ta giết mất một, hai con còn lại bỏ chạy rồi, mặt khác những con yêu thú Nhị giai chúng ta cũng đã giết hơn hai ngàn tên."

"Chết rồi sao?" Mạc Vấn có chút giật mình, kỳ thật đối với một kiếm cuối cùng kia hắn cũng không có bao nhiêu tin tưởng, bởi thật sự con Long Kình đó quá mạnh mẽ, may ra sẽ làm đối phương trọng thương, không ngờ nó lại bị một kiếm giết chết, là mình đánh giá thấp uy lực của một kiếm kia hay là vì đối phương không mạnh như mình tưởng?

Hai luồng chấn động phát ra ở bên ngoài, hai bóng người xuất hiện.

"Ha ha, Mạc huynh, ta chỉ bế quan vài ngày ngươi sao đã biến thành cái dạng này? Cũng thật không yêu quý chính mình rồi? Chậc chậc, một đầu trưởng thành Long Kình ngươi cũng dám dốc sức liều mạng, cũng may ngươi mạng lớn, hoặc là nói đầu kia Long Kình không may, một kiếm kia của ngươi vừa vặn xuyên qua não của nó, nếu không thì ngươi căn bản giết không chết nó!" thanh âm bất cần đời của Lưu Chấn Huyên truyền tới đầu tiên.

Mạc Vấn liếc nhìn đối phương, khí tức trên thân tuy mịt mờ, nhưng một tia thuộc về ba động của Kiếm Nguyên thì không cách nào che dấu hoàn toàn.

"Ngươi đột phá?"

Lưu Chấn Huyên cười hắc hắc: "Nhờ phúc, nhờ phúc, nếu không có Mạc huynh chỉ điểm, chỉ bằng vào sức lực của chính mình thì đoán chừng còn phải củng cố vài năm mới có thể ngưng tụ Kiếm Nguyên, hiện tại ta không chỉ sớm đột phá tu vi, cũng đã được "Tố Quang" thừa nhận hoàn toàn, ha ha, rốt cục cũng có tư cách đi Tiềm Long đảo chiếu cố anh kiệt trong thiên hạ rồi."

"Tiềm Long đảo?" Mạc Vấn liền giật mình, lời nói vừa rồi làm hắn nhớ tới Tử Vân Tinh các Tiềm Long môn cùng Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội, cả hai thứ ngang nhau, bất quá từ ngữ khí của Lưu Chấn Huyên, Tiềm Long đảo nếu so với Tử Vân Tinh các thì uy danh hơn nhiều.

"Ba năm sau là diễn ra Tiềm Long hội hai mươi năm mới có một lần của Tiềm Long đảo, đến lúc đó tất cả anh kiệt của Cổ Linh Kiếm Vực sẽ tề tụ tại Tiềm Long đảo, dùng thực lực của Mạc huynh đạt lấy tư cách tham dự, đến lúc đó hai người chúng ta có thể kết bạn mà đi." Lưu Chấn Huyên hưng phấn mà nói.

Mạc Vấn không trực tiếp từ chối, chỉ khẽ gật đầu: "Đến lúc đó rồi nói sau."

Từ khi Tịch Phi Tuyết tiến đến thần sắc có chút mất tự nhiên, thấy Mạc Vấn nhìn sang, cắn răng thỉnh tội nói: "Vãn bối thống ngự bất lực, thỉnh tiền bối trách phạt."

"Đã xảy ra chuyện gì?" Mạc Vấn ánh mắt lạnh xuống.

Tịch Phi Tuyết thần sắc ảm đạm mà nói: "Sau khi Tiền bối hôn mê, tuy chúng ta đã đánh lui thú triều, nhưng trong thành nhân tâm không thuận, Phòng Trí Dụng cùng Thích Uy hai người trong ngày thứ ba đã xúi giục một bộ phận Linh Kiếm Sư cướp đoạt kiếm thuyền, tuy chúng vãn bối kịp thời phát hiện đã ngăn lại, nhưng bọn chúng cưỡng ép cư dân bình thường làm con tin, để tránh thương vong vãn bối chỉ có thể để hắn mang bốn kiếm thuyền hai cánh rời đảo."

"Có bao nhiêu người?" Trên mặt Mạc Vấn không biểu tình.

Tịch Phi Tuyết càng xấu hổ: "Tổng cộng có một ngàn hai trăm người, trong đó Kiếm Cương cảnh có một trăm tám mươi người."

Mạc Vấn hít sâu một hơi, quyền khống chế kiếm thuyền quyền trong khi giao đấu với thú triều đều chuyển giao cho Tịch Phi Tuyết sử dụng, không ngờ còn phát sinh sự việc này, may mà kiếm thuyền bọn chúng cướp đi cũng không nhiều. Xem bộ dạng Tịch Phi Tuyết, trong lúc xung đột này đệ tử Lưu Ly đảo cũng không khỏi tổn thất nhiều người, nói cho cùng việc này cũng không thể đổ lên đầu Tịch Phi Tuyết.

"Bây giờ tình huống trong thành như thế nào?" Mạc Vấn chuyển vấn đề.

"Bây giờ trong thành đã ổn định, chủ yếu do Lưu tiền bối trong ngày thứ năm xuất quan, chấn nhiếp một vài Linh Kiếm Sư muốn nháo sự, về sau không ai dám lỗ mãng." Nói đến đây Tịch Phi Tuyết lặng lẽ liếc qua Lưu Chấn Huyên, xem ra mấy ngày trước Lưu Chấn Huyên đã lưu lại cho nàng ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Hỏi vài sự tình khác xong, Mạc Vấn để cho Tịch Phi Tuyết cùng Tiểu Phong lui xuống.

"Mạc huynh, thức hải của ngươi bị thương đúng là chuyện phiền toái, ở đây ta có một quyển sách chuyên môn chữa trị thần hồn, đoán chừng đối với ngươi hữu dụng." Lưu Chấn Huyên ném qua một ngọc giản.

Mạc Vấn không sĩ diện, tiếp nhận ngọc giản: "Đa tạ."

Lưu Chấn Huyên nhún vai, dặn dò: "Cái này tuy không phải hạch tâm bí pháp của Thiên Diễn Kiếm Tông, nhưng cũng là bí kíp của tông môn, ngươi đừng nói cho người khác biết là đồ của ta đưa cho ngươi là được."

Trong nội tâm Mạc Vấn đột nhiên dâng lên một dòng nước ấm, tuy cùng Lưu Chấn Huyên tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng từ trên người đối phương hắn cảm thấy một loại cảm xúc khác thường, đó chính là tình bạn! Thế tục giới có câu nói là mới quen đã thân chính là như thế này.

"Mạc huynh, trải qua lần thú triều trước tòa Linh đảo này đoán chừng đã khiến cho cao tầng Hải tộc chú ý, sống ở chỗ này cũng không phải là kế lâu dài, ngươi còn có cái kế hoạch gì gì, mang hơn ba mươi vạn người trong thành ra ngoài? Hơn ba mươi kiếm thuyền xem chừng không đủ."

"Con Long Kình ở đây?"

Bên ngoài Phục Long thành, một đầu quái vật khổng lồ nằm ngang trên đất trống ở ngoài thành, cao tới hơn một trăm trượng, thân hình so tường thành cao hơn mười mấy lần, toàn bộ tường thành phía Bắc đều nằm phía dưới bóng của con quái ngư!

"Cái này là ngươi giết chết cái kia người thu tiền xâu hỏa." Lưu Chấn Huyên chỉ lên trước mắt Long Kình thi thể: "Yêu đan đã được lấy ra, yêu đan của loại yêu thú này không phải chỉ có một khỏa, mà là hơn mười khỏa, hiện tại được lưu giữ ở chỗ của Tịch Phi Tuyết, hàm răng của nó cũng đã bị ta nạy ra, đều là tài liệu luyện kiếm Tam giai đỉnh cấp, còn có con mắt và não cũng đã được lấy ra, bất quá chúng ta cũng chỉ có thể làm được từng này, bộ da của con quái ngư này so với tường thành còn dầy hơn, nhất là sau khi chết bộ da bên ngoài ngưng kết thành một tầng sừng, Tố Quang kiếm của ta cũng không tài nào xuyên qua được, chỉ có Linh kiếm Tứ giai mới có thể phá vỡ. Ai, đáng tiếc tài liệu tốt như vậy, nếu dùng da Long Kình luyện chế Kiếm đồ thì trong tương lai Kiếm đồ có cơ hội tiến lên tứ giai rồi."

Mạc Vấn đi đến bên cạnh thi thể Long Kình, dùng tay ấn xuống một cái, quả nhiên cực kỳ cứng rắn, hơn nữa còn cực kỳ dai, da ngăm đen như được bao phủ một tầng hắc tinh, giống như bảo thạch bóng loáng. Tuy nhiên hắn không để ý những thứ này, mà là đồ vật khác.

"Có thể khắc trận văn được không?" Hiện tại thức hải của Mạc Vấn bị thương, linh thức không thể tùy ý xuất khiếu, không cách nào dò xét đặc tính của chất liệu, chỉ có thể hỏi Lưu Chấn Huyên.

Lưu Chấn Huyên ngẩn ngơ, nhẹ gật đầu: "Điều này tất nhiên là có thể, da Long Kình không cần luyện chế đặc biệt cũng có thể chịu tải bất luận Trận Văn nào dưới Tứ giai, kể cả Trận Văn Tứ giai cũng có thể miễn cưỡng chịu được, ngươi muốn làm cái gì? Không phải là..."

Lưu Chấn Huyên nghĩ tới một khả năng, không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Mạc Vấn nắm chặt quyền dứt khoát: "Lấy hết thịt của nó cùng với nội tạng ở bên trong, dùng xương của nó làm Long Cốt, da làm thân thuyền, luyện chế thành ra một kiếm thuyền đặc biệt!"

"Điên rồi! Điên rồi! Quá điên rồ! Ngươi muốn dùng thi thể Long Kình luyện chế kiếm thuyền? Ngươi có biết cách làm của ngươi ngu ngốc cỡ nào không? Đây chính là da Long Kình! Đủ để luyện chế hơn một trăm tám mươi Kiếm đồ Tứ giai! Vậy mà ngươi muốn luyện chế thành kiếm thuyền!" Lưu Chấn Huyên lập tức nhảy dựng, như mèo bị dẫm phải đuôi.

Thần sắc Mạc Vấn bình tĩnh, lẳng lặng chờ Lưu Chấn Huyên phát tiết xong, sau đó nhìn qua hải dương bát ngát nói: "Huyết Hồn Hải không chỉ có một tòa Phục Long đảo, ta không có khả năng đi cứu tất cả mọi người, nhưng ta sẽ dùng hết sức để cứu người."

Lưu Chấn Huyên thu hồi biểu lộ trên mặt, trầm ngâm một lát rồi thở dài: "Ngươi nói rất đúng, dọc theo con đường này khẳng định còn gặp được một vài người của các Linh đảo chưa rơi vào tay giặc, nếu như chỉ cứu Phục Long đảo mà không cứu những người trên đảo khác, so với việc không cứu người thì có khác gì?"

Hắn nhìn thoáng qua Mạc Vấn, trên mặt lộ ra một tia kính phục: "Khó trách ngươi có thể mượn ý chí tàn linh của các Linh kiếm để sở dụng, chỉ có người quyết tâm thủ hộ Nhân tộc mới có thể được chúng tán thành. Biện pháp của ngươi không tệ, nếu cân nhắc thiết kế cẩn thận, thì con Long Kình được luyện chế thành kiếm thuyền này đừng nói ba mươi vạn người, cho dù là ba trăm vạn người cũng có thể dễ dàng đi vào. Tuy nhiên công trình khổng lồ như vậy, cũng không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành, ta chỉ có thể hết sức nỗ lực, Long Cốt cùng cấm trận chủ thể ngoài da ta có thể bố trí, nhưng cơ cấu bên trong ta bất lực."

"Cơ cấu bên trong có thể để cho Linh Kiếm Sư trong Phục Long thành tiến hành luyện chế, không cần quá cầu kỳ chất lượng, chỉ cần có thể chịu tải lớn." Mạc Vấn trầm ngâm một chút.

"Cũng đúng, bình thường linh tài Nhất giai là xong, một ít bộ phận không phải quan trọng hoặc có chút phẩm chất cũng được, như vậy mỗi một gã Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch kỳ đều có thể luyện chế. Tuy nhiên trước khi luyện chế phải xếp đặt thiết kế cùng kết cấu, sau đó quy hoạch phân công từng người luyện chế, như vậy có thể đẩy nhanh tiến độ. Chỉ là không biết số lượng linh tài dự trữ trong nội thành có đủ hay không, dù sao thể tích của Long Kình thuyền quá lớn, công trình này không thua gì kiến tạo một tòa thành mới!"

"Tài liệu không cần lo lắng, ta đã hỏi qua Tịch Phi Tuyết, không tính chỗ linh tài Âm Vô Cực đã đi khắp nơi cướp bóc, trong Cổ Linh Kiếm Các cũng có rất nhiều linh tài cấp thấp dự trữ, đủ cho chúng ta sử dụng." Mạc Vấn thản nhiên nói, bên trong Phục Long thành có một tòa Cổ Linh Kiếm Các Nhị Tinh, sau khi phòng tuyến ở Huyết Hồn sụp đổ, những người làm việc trong Kiếm Các nghe được tin tức liền rút đi, chỉ mang đi một số lượng ít vật phẩm quý giá, còn đại lượng linh tài cấp thấp đều rơi tại đại điện của Kiếm Các.

"Như vậy là tốt rồi, trên người của ta vừa vặn có bản đồ của toàn bộ một kiếm thuyền bốn cánh, trước tiên nghiên cứu qua cấu tạo của thân tàu Long Kình." Lưu Chấn Huyên bắt đầu có chút kích động, dù sao luyện chế một chiếc kiếm thuyền siêu cấp, loại chuyện này cũng không phải là tùy tiện có thể gặp được, có thi thể nguyên vẹn của một con Long Kình, phóng tầm mắt toàn bộ Cổ Linh Kiếm Vực không phải là duy nhất nhưng là cực kỳ hiếm thấy.

Hiện tại Mạc Vấn muốn chữa trị thần hồn thức hải bị thương, mọi sự tình trước hết giao do Lưu Chấn Huyên an bài, sau đó lập tức bế quan một thời gian ngắn. Mà Lưu Chấn Huyên thì cực kỳ hưng phấn triệu tập tất cả Linh Kiếm Sư bên trong Phục Long thành, vừa thiết kế kết cấu của Long Kình kiếm thuyền, vừa an bài nhân thủ đào rỗng cơ thể của Long Kình. Khác với làn da rắn chắc, cơ thể của Long Kình thú sau khi chết cũng không quá rắn chắc, Linh Kiếm Sư Kiếm Cương cảnh dùng Kiếm Cương đã có thể cắt được, bởi vậy tất cả Linh Kiếm Sư Kiếm Cương cảnh đều được điều động đi thanh lý cơ thể của Long Kình thú, về phần những Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch kỳ, thì được giao dung luyện những linh tài cấp thấp, hình thành chỉnh thể từng khối, để thuận tiện luyện chế kết cấu của kiếm thuyền về sau.

Trong lúc nhất thời toàn bộ Phục Long thành đều bận rộn, mà ngay cả người dân thành cường tráng bình thường cũng được phân công vận chuyển thịt Long Kình hoặc nhiệm vụ linh tài. Trước nguy hiểm liên quan đến sự sống cái chết, tất cả mọi người đều bộc phát ra nhiệt tình trước nay chưa từng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.