Truyền Kiếm

Chương 352: Quyển 5 - Chương 348: Thuyền Lớn Long Kình (Hạ)



Có được bí pháp trị thương thần hồn của Lưu Chấn Huyên tặng, thức hải Mạc Vấn hồi phục nhanh chóng, hơn nữa hắn còn có một thu hoạch ngoài sức tưởng tượng: Bộ bí thuật này cộng minh cùng với bí âm chữ “Úm” tạo thành một đạo phù văn kiếm ấn huyền ảo bên trong Chủ Nguyên Linh màu vàng kim của hắn, tuy cái đạo phù văn này mới chỉ được một thành mà Mạc Vấn đã có cảm giác thần hồn của mình được trải qua một lần gột rửa, tinh thần trở nên vô cùng minh mẫn thông tuệ, Kiếm thức thì ngày càng cô đọng và nhạy cảm. Đúng là về số lượng không tăng thêm bao nhiêu nhưng chất lượng đã được tăng vọt lên hơn ba lần!

Nếu như Lưu Chấn Huyên biết được những biến đổi vừa rồi của Mạc Vấn thì chắc hẳn đã rất hối tiếc. Bí pháp hắn vừa cho Mạc Vấn là một phần của Đại Diễn Thần Kiếm Quyết, nó nói về những quy tắc vận dụng để tu dưỡng phần hồn, đơn giản chỉ là nhừng quy tắc vận dụng chung chung mà thôi. Nếu không có được những quy tắc cơ bản của Đại Diễn Thần Kiếm Quyết thì dù có vận dụng nó tối đa cũng chỉ cho một hiệu quả vừa phải, không có gì là quá quý giá. Tuy nhiên hắn không ngờ rằng Mạc Vấn đã có truyền thừa cấm pháp Diễn Tinh Thần Cấm, lại còn nhận được bí âm chữ “Úm” từ bên trong thanh Linh kiếm Lam Tinh Kiếm, mà cái bí âm chữ “Úm” kia lại chính là một phần cơ bản cấu thành Đại Diễn Thần Kiếm Quyết!

Cái sự kết hợp ngoài ý muốn đó vô tình lại khiến Mạc Vấn tu luyện thành công phần then chốt nhất của Đại Diễn Thần Kiếm Quyết! Có điều chính Mạc Vấn cũng không hiểu điều đó, hắn chỉ xem xét sơ qua dị biến vừa rồi, khi thấy không có vấn đề gì trục trặc thì hắn cũng chả thèm truy cứu thêm.

Có thêm tủy não của Huyễn Tinh Loa Mẫu là loại kết tinh thuần khiết của lực tinh thần, chỉ sau ba ngày, thức hải Mạc Vấn đã được hồi phục hoàn toàn, bao nhiêu tổn thất tinh thần và Nguyên linh đã được bù đắp lại toàn bộ.

Lúc này, Lưu Chấn Huyên đã cầm trong tay một bản thiết kế chi tiết của thuyền Long Kình, cứ dựa theo bản vẽ đó mà luyện chế và lắp ráp là xong. Tất cả những Linh Kiếm Sư có kinh nghiệm luyện khí cũng đã được chia thành các tổ để luyện chế ra từng bộ phận của kiếm thuyền. Ba tòa điện chuyên dùng để luyện chế trên đảo Phục Long lúc trước bị rơi vào tay giặc, nay cũng đang được tái sử dụng, tuy có chút hư hại nhưng hỏa nhãn dẫn động Địa Hỏa dưới lòng đất vẫn đang cháy đỏ nên tiết kiệm được một lượng lớn khí lực của các Linh Kiếm Sư.

Toàn bộ đảo Phục Long lúc này như một đại công xưởng nhộn nhịp, Mạc Vấn vừa xuất quan đã thấy ngay cảnh tượng này.

“Mạc huynh đã hồi phục rồi hả? Hiện nay đang có vấn đề nan giải đây!” Lưu Chấn Huyên hớt hải đi tới chỗ Mạc Vấn.

“Vấn đề gì nan giải vậy?”

“Linh tài cấp ba! Trên đảo lúc này ngoài hai ta ra thì chỉ có một vị Linh Kiếm Sư đạt cảnh giới Kiếm Nguyên sơ kỳ, không có đủ người để luyện chế Linh tài cấp ba.”

“Không thể dùng các Linh tài cấp thấp để hoàn thành kết cấu của kiếm thuyền hả?” Mạc Vấn khẽ nhíu mày.

Lưu Chấn Huyên lắc đầu: “Huynh nghĩ thì đơn giản, nhưng thực tế thì do thân tàu quá lớn nên cũng phải chịu một áp lực khổng lồ, Linh tài cấp một, cấp hai không chịu nổi đâu. Vì vậy nên ngoài trục xương sống ra, những bộ phận phụ trợ của trục xương sống cũng phải dùng Linh tài cấp ba. Nếu không thì dù có chế tạo thành công thì kiếm thuyền cũng mỏng manh như chiếc hộp gỗ mà thôi, khi bị ngoại lực ép mạnh sẽ sụp đổ ngay.”

Mạc Vấn khẽ trầm ngâm: “Nếu như ba người chúng ta cùng liên thủ luyện chế thì cần bao lâu?”

“Ít nhất cũng phải mất ba tháng, bởi vì ta chủ tu Kiếm Quyết hành Thủy, còn huynh chỉ là thuộc tính Sát Lục, luyện chế trận văn thì được chứ luyện chế nguyên liệu thì chúng ta không phải hàng cao thủ. Chỉ còn trông chờ vào Lạc Thu Minh nên ba tháng là cố gắng lắm rồi đấy.”

Cái tên Lạc Thu Minh mới được Lưu Chấn Huyên nhắc tới là một Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên sơ kỳ đi theo Âm Vô Cực, gã này chủ tu Kiếm Quyết hành Hỏa. Trong lúc Mạc Vấn hôn mê, không hiểu sao gã không thừa cơ gây náo loạn, cũng không hề tham dự vào vụ cướp kiếm thuyền, từ đầu tới cuối chỉ lặng im một chỗ quan sát. Tuy Mạc Vấn có chút chán ghét những kẻ gió chiều nào che chiều đó nhưng cũng không thể không công nhận gã kia là một kẻ thức thời.

Ba tháng? Lông mày Mạc Vấn nheo lại, bọn hắn làm sao có nhiều thời gian như vậy, ở lại đảo Phục Long này thêm một ngày là thêm một phần nguy hiểm, đại quân Hải tộc có thể công thành bất kỳ lúc nào. Vấn đề Linh tài cấp ba đúng là nan giải, nếu như Mệnh nguyên của hắn còn nguyên vẹn thì có thể dùng ngọn lửa vàng của Mệnh nguyên để luyện chế, nhưng lúc này Mệnh nguyên của hắn chỉ còn yếu ớt, không thể tùy tiện sử dụng được.

Vậy thì làm sao luyện chế được Linh tài cấp ba? Mạc Vấn bỗng nhìn thấy bảy tám cái lò luyện cao chừng mười thước đứng sừng sững ở quảng trường thành Phục Long cách đó không xa, một số Linh Kiếm Sư Dưỡng Kiếm và Kiếm Mạch đang chỉ huy mấy ngàn thanh niên trai tráng luyện chế ra mấy tấm Huyền thiết và Đồng tinh rộng cỡ vài trượng.

Mấy cái lò kia chỉ là lò luyện kim loại thông thường của thế tục, nó luyện chế ra được những nguyên vật liệu dưới cấp Linh tài cấp một, mà hơn một phần ba kết cấu của kiếm thuyền sử dụng loại nguyên vật liệu ấy. Quan sát mấy cái lò luyện đó, Mạc Vấn chợt lờ mờ nhớ tới một vật, một vật như đã bị hắn lãng quên!

Một đạo Linh quang lóe lên, một cỗ cự đỉnh cao trên chục trượng màu đỏ thẫm hiện ra trước mặt Mạc Vấn, từng tia nhiệt bức người lập tức đập vào mặt mọi người.

“Xích Hỏa Nguyên Đồng!” Lưu Chấn Huyên thét lên một tiếng kinh hãi, tiếp đó hắn nhào tới với một vẻ mặt vô cùng mừng rỡ, hắn vuốt ve từng hoa văn trên cái đỉnh đồng đỏ sậm bất chấp hơi nóng. “Chà chà, đúng là cái đỉnh làm bằng Xích Hỏa Nguyên Đồng, vật này ở hải ngoại hiếm lắm đó. Đảo Thiên Diễn của ta cũng có một cái nhưng bị mấy lão gia hỏa dùng Linh Khí che dấu cứ như là một chỗ cất vật báu vậy.”

Đương nhiên Mạc Vấn không nói cho hắn biết cái đỉnh đồng này rất có thể là một vật thuộc về Kiếm Tông Thiên Diễn. Sau lần đi Đầm Lầy Mê Vụ lấy được cái đỉnh đồng cấp ba này, dường như chính Mạc Vấn cũng đã lãng quên nó.

“Ha ha, đã có cái đỉnh đồng này thì Linh tài cấp ba không thành vấn đề rồi, ước chừng chỉ khoảng mười ngày là có thể chế tạo xông xuôi rồi!” Lưu Chấn Huyên cũng không hề có ý truy cứu nguốc gốc cái đỉnh đồng, hắn đang bị niềm vui chế tạo xong kiếm thuyền kích động nên quên luôn cả việc thu hồi cái đỉnh đồng kia.

Nhìn thấy ai ai cũng bận rộn, Mạc Vấn bỗng thấy mình chả có việc gì làm, việc bố trí cấm trận cũng chả cần tới hắn vì ở đây đã có Lưu Chấn Huyên là một đại sư trận đạo xuất thân chính tông, hắn thò tay vào chỉ là tự làm xấu mình. Trầm ngâm một chút, hắn bỗng nhớ tới một chuyện nên gọi người chỉ huy là Tịch Phi Tuyết lại.

Bên trong một chiếc kiếm thuyền bốn cánh, mấy chục cỗ “nữ thi” nằm song song trong khoang thuyền, đương nhiên những cỗ “nữ thi” này không phải là thi thể của người thật mà chỉ là những con Linh Kiếm Sư khôi lỗi do Âm Vô Cực luyện chế ra.

“Tổng cộng có hai ngàn bảy trăm sáu mươi ba người, từ lúc Âm Vô Cực chết tới giờ vẫn không hề có dấu hiệu tỉnh lại, Lưu tiền bối cũng đã kiểm tra qua và nói tinh thần lực của các nàng đã cạn kiệt, ý thức bản ngã không có cách nào sống lại được. Giờ chỉ còn biết trông chờ vào bản năng muốn sống của các nàng thôi, nhưng mà tỉ lệ thành công cũng vô cùng nhỏ.” Hai nắm đấm của Tịch Phi Tuyết siết chặt lại, ánh mắt tỏa ra vẻ thù hận đậm đặc, cùng là nữ nhân nên nàng cũng dâng lên niềm thương cảm, chỉ muốn phanh thây xé xác Âm Vô Cực!

Mạc Vấn lại gần một nữ Linh Kiếm Sư Kiếm Cương sơ kỳ rồi kiểm tra một lần thật cẩn thận.

Cũng giống như lời nhận xét của Lưu Chấn Huyên, Linh quang của nàng ta trong thức hải vô cùng ảm đạm, tuy có Nguyên Linh nhưng bên trong Nguyên Linh không hề có chút động đậy nào, giống hệt một cái xác không hồn. Tình trạng này giống như cơ thể đã bị tổn hao hết sạch Linh lực của Linh Kiếm, vì bảo vệ cho thân thể mà Kiếm Linh đã bị hôn mê sâu, không hề có chút cảm ứng gì với thế giới bên ngoài, dường như là đã chết hẳn, chỉ khi nào chủ nhân dùng ý niệm rót vào thì mới tái sinh lại được, nếu không sẽ bị hôn mê vĩnh viễn. Mà với tình trạng hiện nay của ý thức các nàng thì nếu như không có ngoại lực kích hoạt vào thì các nàng sẽ bị phong tỏa vĩnh viễn trong thế giới tinh thần của chính mình.

Ngoài những điều trên thì Mạc Vấn còn phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng nữa, đó là dường như những cô gái này đã hấp thụ một lực kích phát quá sức nên chỉ còn có mười năm tuổi thọ thôi! Nói cách khác là nếu các nàng có tỉnh lại được thì cũng chẳng thể sống quá mười năm nữa!

Quan sát thấy nữ Linh Kiếm Sư nhỏ tuổi nhất mới khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, rốt cục Mạc Vấn đã hiểu được tại sao các nàng lại có tu vi cao trước tuổi như vậy.

“Kích phát hết tiềm năng sinh mệnh làm chất dinh dưỡng nuôi Nguyên Âm. Thai nghén ra Chân Âm Chi Khí, sau đó dùng Chân Âm Chi Khí này làm căn cơ để cô đọng thành Chân Âm Kiếm Cương.”

Đây là kết quả suy đoán của Mạc Vấn sau khi xem xét cơ thể của nữ Linh Kiếm Sư kia, trong mắt hắn hiện lên mấy tia vô cùng lạnh lẽo, hắn đột nhiên cảm thấy giết chết Âm Vô Cực như vậy còn là quá dễ dãi với lão ta!

“Tiền bối à, có cách nào làm các nàng tỉnh lại không?” Tịch Phi Tuyết nhìn về phía Mạc Vấn với hi vọng ngập tràn.

Mạc Vấn nhíu mày trầm tư, không thể nghi ngờ việc hơn hai ngàn nữ nhân này sẽ tạo ra một chiến lực rất lớn, bởi vì trong số các nàng, người yếu nhất cũng là Kiếm Cương sơ kỳ, tuy nói là chỉ có vẻ ngoài nhưng mà Chân Âm Kiếm Cương là hàng thật giá thật. Nếu hơn hai ngàn người có thể kết hợp thành một Kiếm trận đặc thù thì xem ra Linh Kiếm Sư dưới cấp Kiếm Thai khó có thể làm gì được. Chỉ là vấn đề mười năm tuổi thọ quả là sự thật tàn khốc, không biết là khi tỉnh lại các nàng có chấp nhận nổi hay không?

Sau một lúc lâu trầm ngâm suy nghĩ, Mạc Vấn khẽ thở dài rồi lấy ra một khối tủy não Huyễn Tinh Loa Mẫu và đặt lên trên trán thiếu nữ kia. Một đạo sóng tinh thần thuần khiết khẽ chấn động rồi truyền vào trong thức hải thiếu nữ, phảng phất giống như một tia sáng soi vào trong màn đêm tối, một tia sóng tinh thần yếu ớt từ một chỗ sâu thẳm bên trong thức hải thiếu nữ khẽ động rồi truyền ra ngoài, khi nó tới được khối tủy não kết tinh Huyễn Linh Loa Mẫu và thoải mái hấp thụ Linh lực thì cũng ngày càng mãnh mẽ hơn.

Sau một lát, Mạc Vấn thu lại khối tinh thể, trong lòng có chút thở phào nhẹ nhõm, đúng là có tác dụng!

Mạc Vấn giao lại khối tinh thể cho Tịch Phi Tuyết: “Nàng đặt khối tinh thể này lên trên khiếu huyệt của các nàng ấy, chờ khi nào ý thức của các nàng ấy có phản hồi lại thì lấy nó ra. Ở đây còn có mấy khối nữa, nàng kêu thêm mấy người nữa chia nhau ra cùng làm.”

Mạc Vấn lấy ra thêm bốn khối tủy não kết tinh.

Tịch Phi Tuyết đã cảm nhận được sau khi Mạc Vấn từ từ chữa trị, ý thức của các thiếu nữ kia đã tái sinh lại, trên mặt nàng ngập tràn niềm vui, ngay lập tức nhận lấy các khối tủy não kết tinh và tiến hành ngay việc cứu chữa.

Khẽ thở dài một tiếng rồi Mạc Vấn đi về phía kiếm thuyền, đúng trước thi hài của thú Long Kình.

Lúc này huyết nhục và nội tạng bên trong cơ thể thú Long Kình đã bị khoét mất hơn nửa, khối thân thể khổng lồ dường như hơi quắt lại một chút, lờ mờ có thể nhìn thấy khung xương bên dưới lớp da màu đen. Cái miệng khổng lồ của nó đang được chống lên bởi mấy cái cột trụ huyền thiết cao vài trục trượng nên đang ngoác ra, vô số người đang ra vào qua cái miệng đó, chuyền tay nhau từng khối thịt bị cắt ra và chuyển ra bên ngoài, cảnh tượng giống như một bầy kiến khổng lồ đang chăm chỉ làm việc.

Cuối cùng thì sức mạnh của tập thể cũng mang lại kết quả, dưới sự nỗ lực của hơn ba mươi vạn con người, sau năm ngày thì thân thể của thú Long Kình đã được khoét rỗng và rửa ráy sạch sẽ. Lưu Chấn Huyên bắt đầu khắc trận văn lên bộ xương và da mông của nó, Mạc Vấn không nhúng tay vào mà chỉ lẳng lặng đứng quan sát thủ pháp bố trí cấm văn của Lưu Chấn Huyên. Sau đó hắn đối chứng với những điểm còn thiếu sót của mình và bắt đầu chỉnh sửa lại, cuối cùng sự lĩnh ngộ đạo thuật cấm trận đã tăng tiến mạnh.

Lưu Chấn Huyên không hổ danh là đệ tử chân truyền của Kiếm Tông Thiên Diễn, chỉ mất có ba ngày đã xây dựng xong bộ khung cấm trận cho chủ thể. Đúng là khi dùng đồng thời Diễn Tinh Thần Cấm và Thiên Cương Linh Cấm làm cấm pháp hỗn hợp thì có thể đạt được mục đích là có thể điều khiển bằng hai thứ song song là Linh thức và Kiếm khí, hơn nữa chương trình điều khiển lại rất ngắn ngọn,có khả năng điều khiển một phạm vi rộng lớn rất đơn giản. May mắn là có sự khống chế của Diễn Tinh Thần Cấm, nếu không thì với một con tàu khổng lồ như thế này, một người không thể điều khiển nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.