Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1081



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1081: Thú triều ập đến

Nghe được chuyện Tần Trạm muốn lẻn vào Vấn Tông , Tào Phá Thiên có chút giật mình, nhưng do tác dụng của Nô Ấn, không làm cho anh hoảng sợ, chỉ là tỉ mỉ ghi lại nhiệm vụ mà Tân Trạm muốn anh hoàn thành.

“Ở đây còn có công pháp của Quan Nguyên Khí và Kim Huyền Chỉ Thể, những vật này không phải là chiêu thức chiến đấu, nên không thể truyền cho cậu thông qua ngọc giản được.”

“Cho nên trong khoảng thời gian này, cậu cứ ở lại đây, từ từ tập luyện.”

Nói xong, Tần Trạm đưa hai ngón chạm vào anh tâm của Tào Phá Thiên, thậm chí còn truyền qua một chút linh khí của trời đất cho anh.

Tào Phá Thiên trợn tròn mắt, cảm động nói không ra lời.

Có linh khí của trời đất, bản thân tu luyện nội công tâm pháp nhất định sẽ phát triển không ngừng.

Thánh Nhân Chi Quyền, Chu Thiên Thập Tam Trảm, Chưởng Ấn Chi Thuật, hiện tại còn có pháp môn.

Tào Phá Thiên thậm chí còn có cảm giác, tuy mình nhận Tân Trạm làm chủ nhân, nhưng Tân Trạm mới là người bị thua thiệt.

“Chủ nhân yên tâm, tôi nhất định mau chóng luyện thành công, bảo đảm không để Vấn Tông nhìn ra sơ hở, làm hỏng chuyện lớn của anh.” Tào Phá Thiên gật đầu nói.

Sắp xếp nơi ở cho Tào Phá Thiên yên tâm tu luyện, Tân Trạm rời đi ngay lập tức.

Chuyện này anh đã sớm thông báo cho Tuyệt Nhật Yêu Hoàng, ông ấy sẽ chu cấp mọi thứ cho Tào Phá Thiên.

“Cậu đưa hết những bí thuật đó cho thẳng nhóc kia, mặc dù đã hơi yếu, nhưng vẫn cảm thấy có một chút đau lòng” Phù Ma nhịn không được mà mở miệng nói.

“Tất cả vì sự chân thật của vở kịch, đương nhiên phải trả giá đắt. Mà cậu ấy đã bị tôi đóng Nô Ấn, vĩnh viễn sẽ không thể phản bội, cho nên không cần lo lắng làm gì”

Tân Trạm lắc đầu cười nói.

Tuân Trì phái mình đến đây cướp đoạt bảo vật của Yêu Vương, mình không thể ở đây lâu, nếu không Tuân Trì sẽ nghỉ ngờ.

Mà anh ra tay vài lần, sẽ giúp cho đám Diệp Thành trong ngục sống thoải mái một chút, ít nhất sẽ không đến nỗi bị giết.

Vì vậy, để làm được chuyện này, chủ yếu phải truyền hầu hết công pháp của mình cho Tào Phá Thiên.

Tần Trạm cười cười, vốn là muốn giải quyết vấn đề của Chu Lam trước khi rời khỏi Thành Yêu Hoàng, nhưng tên nhóc này thật biết chọn đúng thời điểm tỉnh dậy.

“Ha ha, tôi biết là anh sẽ không quên tôi mà.”

Chu Lam phấn khích lập tức bay ra, đậu lên trên bả vai anh.

“Chuyện gì nói đi. Hoàng tử tôi mà đã ra tay, nhất định sẽ hoàn thành nhanh gọn.” Chu Lam võ võ hai cánh, hứa hẹn đủ thứ.

“Chuyện cũng đơn giản thôi, nhưng lại có chút nguy hiểm, cậu sau khi biết được thì nhất định không được trách tôi đấy” Tân Trạm đầy ẩn ý nói.

“Yên tâm, chuyện nguy hiểm cỡ nào ông đây cũng sẽ không sợ.”

Chu Lam vô tư, vốn không nhìn ra được điểm kỳ lạ của Tân Trạm.

Kết quả cậu còn chưa nói xong, liền bị Tân Trạm đưa tay lên, đánh một luôn linh khí vào đỉnh đầu, ngay lập tức linh khí chui vào trong thức hải của cậu. “Tân Trạm, tên mắc dịch!” Chu Lam chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu, mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Cậu ta ý thức được điều gì đó, gầm lên một tiếng rồi lập tức ngất đi.

“Bệ hạ Yêu Hoàng, Chu Lam trông cậy vào ngài.”

Trong ngôi điện yên tĩnh, Tân Trạm lau mồ hôi, khắc hàng loạt các hoa văn xuống đất.

Sau đó anh đặt Tước Điểu Chu Lam đang hôn mê vào trong giữa trận pháp.

“Tân Trạm, cảm ơn cậu. Tử Hỏa Yêu Hoàng chỉ có một đứa cháu trai này thôi. Bây giờ ông ấy lại bế quan, ta nhất định phải chăm sóc tốt cho Lam Nhi” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng thở dài nói.

“Thật ra khế ước huyết thống của tôi với cậu ta vốn dĩ chỉ là hiểu lầm, sao tôi có thể không biết xấu hổ để vì tôi mà hại chết cậu ta. Nếu tôi thực sự không may mà chết thì có trận pháp này, Chu Lam cậu ta cũng không đến nỗi phải chết”

Nhìn thấy nụ cười của Tần Trạm, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng có phần không nỡ.

Cái ngành Vấn Tôn này, sống chết khó mà liệu được, nhưng Tần Trạm lại chuẩn bị tất cả mọi thứ, không muốn khiến cho những người xung quanh vì anh mà bị thương.

“Nếu tôi thật sự chết rồi, chỉ là Chu Lam tỉnh lại sẽ báo thù cho tôi. Cho nên đến lúc đó, ngài hãy xóa kí ức của cậu ta đi” Tân Trạm nói.

Tuyệt Nhật Yêu Hoàng lặng im lặng, hồi lâu sau mới nói: “Được.”

“Tân Trạm”

Thấy Tân Trạm đi, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng đột nhiên mở lời, Tân Trạm dừng chân lại.

“Cẩn thận một chút, nếu chuyện không thể thì đừng miễn cưỡng. Nếu cuối cùng cậu thật sự không may mà chết đi, Vấn tông chủ bổn hoàng không đối phó được, nhưng Tuân Trì với Triệu Tấn Dục, bổn hoàng thề nhất định sẽ giết chết hai người họ báo thù cho cậu.”

“Cảm ơn”

Tần Trạm vãy vãy tay rồi rời khỏi cung Yêu Hoàng.

Sau đó, Tân Trạm ra khỏi thành Yêu Hoàng, tìm một nơi yên tĩnh trong dãy núi Quái Thú, bắt đầu chuẩn bị phương pháp cuối cùng.

Như thường lệ Khôi Ách báo tin cho Tuân Trì, có điều nói toàn là những tư liệu lấy được từ chỗ Tuyệt Nhật Yêu Hoàng, bao gồm tình hình chỗ ở của Yêu Vương và những người bên cạnh.

Ngoài tin tức Tân Trạm không hề có ở khu vực đó, thì tất cả tin tức đều là thật, đủ để đánh lừa được Tuân Trì trong thời gian ngắn, khiến đối phương tưởng mình đang nỗ lực không ngừng, tìm kiếm cơ hội, sẽ không đến nỗi giết Diệp Thành với Lạc Việt Ban trước thời hạn.

Và nhân khoảng thời gian này, Tân Trạm lui lại trong một khe núi yên tĩnh ở dãy núi Quái Thú, cả ngày chế tạo đủ loại vật liệu.

Trước mặt Tân Trạm, những mảnh bùa nổ chất thành núi, những vật liệu do Ngân Hoa bà bà cung cấp đều biến thành lá bùa trong tay Tân Trạm.

Mấy chiếc thần binh có hình thù kỳ dị xuất hiện không chỉ trong trận đánh của Tần Trạm.

Trình độ luyện khí của Tân Trạm tương đối với Thiết Lang cùng những người khác, đều tương đối bình thường.

Nhưng cộng thêm Chùy Vạn Luyện, cộng thêm thạch luyện khí tinh khiết có được từ Vạn Luyện Tông, vật phẩm cuối cùng mà Tần Trạm chế tạo ra được cũng đạt đến trình độ trên dưới sáu vật.

Linh khí như thế này mặc dù không so được với thần binh thực thụ, nhưng dùng để ứng phó trong thời gian ngắn thì cũng đủ rồi.

Đương nhiên, linh khí này không phải chuẩn bị cho Tân Trạm, mà là cho rất nhiều tù nhân trong hầm giam, bao gồm cả Diệp Thành và Lạc Việt Ban.

Dẫu sao bọn họ bị nhốt trong đó, bị mất hết linh khí rồi.

Ngoài việc đó ra, mỗi ngày Tân Trạm còn chế tạo mấy lò đan dược, cũng vì chuẩn bị cho những người đó.

Và ngoài việc chế tạo đan dược linh khí với lá bùa ra, thời gian còn lại Tân Trạm đều dùng để tu luyện môn pháp Cổ Luyện Thể Sĩ mà Triệu Hạo Thiên truyền lại cho anh.

Thời gian trôi qua từng chút một, và một tháng cũng trôi qua rất nhanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.