Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1202



Chương 1202

Sắc mặt của Kim Như Tung lạnh lẽo âm u, mặt mũi cũng tràn đầy tàn nhãn.

 

“Đương nhiên, bây giờ cậu muốn đổi ý cũng không kịp, bởi vì bây giờ tôi sẽ đánh gãy chân tay của cậu!” Kim Như Tung hét lớn một tiếng, cơ bắp trên thân thể anh ta nở ra, cơ thể anh ta nhướng cao lên ba thước.

 

Anh ta tu luyện chính là một bộ công pháp có thể khiến cho cơ thể lớn mạnh, lúc này tốc độ và sức mạnh của anh ta tăng lên rất nhiều, như một con bò rừng lao về phía Tân Trạm.

 

“Đánh gãy chân tay của tôi, được rồi, tôi sẽ làm theo những gì mà anh nói” Tân Trạm nói “Củi mục, tôi sẽ đánh gục cậu” Kim Như Tung hét lớn.

 

Anh ta đã vọt tới trước mặt Tân Trạm, xong gào thét đánh một quyền xuống dưới, dự định sẽ trực tiếp đánh ngã Tân Trạm.

 

Nhưng sau đó anh ta thấy hoa mắt, lại đột nhiên không còn hình bóng của Tân Trạm.

 

Kim Như Tung sững sờ, nhìn thấy các thuộc hạ bên cạnh thủ hạ đang liều mạng hô to lên với anh ta.

 

Anh ta bỗng nhiên quay đầu lại, chỉ cảm thấy một cỗ khí tức đập vào mặt, mang theo một mùi nào đó rất lạ.

 

Sau đó Tân Trạm đánh một quyền vào má anh ta, sau đó trực tiếp đánh anh ta bay ra bên ngoài.

 

“Oành!”

 

Thân thể to lớn của Kim Như Tung rơi xuống mặt đất, anh ta miễn cưỡng muốn đứng lên, lại đột nhiên trừng to mắt, nhìn hai cánh tay của anh ta.

 

Anh ta cảm giác khiếp sợ, toàn thân như nhũn ra, trong nháy mắt đã mất đi sức lực, hai chân anh ta mềm nhũn ngã khụy trên mặt đất.

 

“Đồ con lợn, đã biết tôi là luyện dược sư, còn dám chiến đấu với tôi sao?”

 

Tân Trạm đi tới, một cước giãm lên khuôn mặt của Kim Như Tung, hung hăng ép nát, trực tiếp cọ sát gương mặt anh ta chảy máu.

 

“Tên kia cậu dám!”

 

Tân Trạm cũng không để ý đến Kim Như Tung đang gầm thét, sau đó anh chắp tay sau lưng, đi đến bên cạnh chân của anh ta.

 

Kim Như Tung dự cảm có gì đó không ổn, anh ta khẩn trương đến run rẩy nói: “Tên thối tha kia, cậu muốn làm “Anh không phải nói muốn chân tay sao? Tôi sẽ làm cho anh”

 

Tân Trạm cười lạnh, tùy ý đã một cước lên người Kim Như Tung.

 

“Phanh!”

 

Toàn bộ những người đang có mặt ở đây chỉ nghe thấy một tiếng vang khiến cho da đầu của người ta phải tê dại, sau đó đã kinh ngạc.

 

phát hiện ra Tân Trạm đã trực tiếp đạp gãy một cái chân của Kim Như Tung.

 

Kim Như Tung ngoại trừ là một phương bá chủ bên ngoài ngoại tông môn, còn là một thành viên hạch tâm của bên phe đại trưởng lão, nếu Tân Trạm làm như vậy, thật sự là đã không cho chút thể diện nào.

 

“A, tôi giết chết cậu.”

 

Gấy chân rất thống khổ, nó khiến cho Kim Như Tung đau tê tâm liệt phế, tiếng kêu phát ra như tiếng giết heo.

 

“Tân Trạm, nếu cậu dám đánh gãy chân của tôi, cái đồ củi mục nhà cậu, tôi sẽ không bỏ qua cậi “Không buông tha cho tôi sao? Chắc anh đã nghe lầm rồi, phải là tôi không buông tha cho anh”

 

Tân Trạm đi sang một bên khác, lại đá một cước xuống dưới cắt mất một cái chân khác của Kim Như Tung.

 

“Tân…Tân Trạm, chúng ta có gì cứ từ từ thương lượng, cậu làm gì cần khiến cho mọi chuyện trở nên cứng như vậy”

 

Nhìn thấy Tân Trạm đang đi đến phía cánh tay của anh ta, đầu của Kim Như Tung đầy mồ hôi, trước mắt đã biến thành màu đen, tiếng kêu rên của anh ta đã biến thành tiếng cầu xin tha thứ.

 

Nhưng mà Tân Trạm cũng không thèm để ý, anh đá hai cước xuống dưới, đạp gãy hai tay của Kim Như Tung.

 

“Anh cũng chỉ có một chút bản lĩnh như vậy thôi mà còn muốn cướp thân phận đệ tử nội môn của tôi, anh có xứng sao?” Tân Trạm cười lạnh nói.

 

Đám người cũng im lặng, vốn cho rằng Tân Trạm cũng chỉ là củi mục như trong truyền thuyết, nhưng bây giờ xem ra, giống như châu chấu đá xe vậy, quả thật đó chính là không cùng đẳng cấp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.