Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1289



Chương 1289

 

Ngay sau đó, một vị trưởng lão đúng lên nói : “Nhiếp trưởng lão, không, Nhiếp tông chủ, chúng ta nguyện ý quy thuận người.”

 

“Phải đó, Nhiếp tông chủ là tấm gương sáng cho mọi người noi theo, là con của trời”

 

“Lãnh Uyên Thư kia đức không xứng vị, ngài mới thích hợp làm thủ lĩnh của chúng ta”

 

Một số người cũng đứng lên khen ngợi, nhao nhao lấy lòng.

 

“Vậy tốt, các người đã nguyện ý đầu hàng, tôi sẽ tha mạng cho các người, chờ tông phái mới thành lập, các người vẫn ở vị trí như cũ” Nhiếp Vân lạnh lùng nói.

 

“Bây giờ giao lệnh hồn ra đây”

 

“Hả? Vẫn còn phải giao ra lệnh hồn ? Lãnh tông chủ cũng không bắt chúng ta làm như vậy”

 

Bấy giờ những người này hơi sững sờ.

 

Lệnh hồn là gốc của tu vi, một khi để người khác nắm giữ thì sống chết của bản thân cũng không thể tự định đoạt được.

 

“Hừm, nếu các người không giao ra, có nghĩa là các người có hai lòng, tôi cũng sẽ giết các người bất cứ lúc nà: Nhiếp Vân chế nhạo, rút trường kiếm chĩa thẳng vào bọn họ.

 

Một số người sắc mặt trắng bệch, trong lòng thầm mắng Nhiếp Vân là đồ vô liêm sỉ.

 

Chiêu này quả thực là lợi dụng lúc người ta đang gặp khó khăn, tàn nhãn hơn Lãnh tông chủ nhiều.

 

Nhưng dưới lưỡi kiếm của đối phương, bản thân còn có thể làm gì?

 

“Chúng tôi nguyện ý giao.”

 

Có người nghiến răng, dù sao cũng vì mạng sống, không quản nhiểu như vậy, đem lệnh hồn giao ra.

 

Bịch!

 

Vào lúc này có. tiếng động lớn phía trên không Đăng Tiên Trì, kết giới dưới làn khói lạnh đã bị phá bởi Quỷ Lửa.

 

“Ha ha ha, Lãnh tông chủ, tôi xem lần này cô còn có thể làm gì”

 

Quỷ Lửa tùy ý cười lớn, cảm giác thắng lợi đã ở trước mắt.

 

Chỉ cần giết đám người Lãnh Uyên Thư, sau đó tới Đăng Tiên Trì bắt Tần Trạm, lần này xem như viên mãn.

 

Lãnh Uyên Thư và những người khác đã tuyệt vọng, tất cả đều đã kiệt sức, thậm chí không còn sức để chạy thoát.

 

Lần này sợ là sẽ phải bỏ mạng ở đây.

 

“Lên, giết hết bọn chúng cho ta”

 

Quỷ Lửa cười một tràng sảng khoái, cho người xông lên.

 

Mà đám người cũng cắn răng, rút ra vũ khí, dự định liều mạng một lần.

 

Từ khi lựa chọn Lãnh Uyên Thư, bọn họ biết trước sẽ đến bước sinh tử, nhưng lúc này cầu xin cũng là chết, mọi người đều hạ quyết tâm.

 

Đúng lúc hai bên đang chuẩn bị lao vào trận chiến cuối cùng.

 

Nước hồ trong Đăng Tiên Trì bỗng vang lên một tiếng thật lớn.

 

Một bóng người kinh thiên khí thế, bay ra nhanh như chớp từ trong hồ nước.

 

Một đệ tử Cực Hỏa Tông phụ trách giám sát ở bên cạnh thấy vậy muốn ngăn cản, nhưng lại bị cỗ uy lực này đánh lên người khiến cho nôn ra ngụm máu, bay ra ngoài.

 

Bóng người xuất hiện chính là Tần Trạm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.