Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1294



Chương 1294

 

“Quả nhiên bị tôi đoán trúng rồi”

 

Trong lúc Quỷ Lửa đang tưởng rằng bản thân đã đoán trúng tất cả thì trong đám sương mù lại tiếp tục cuồn cuộn, lại có một bóng người lao vụt ra, nhào về phía Quỷ Lửa.

 

“Đáng tiếc, ông tính toán sai rồi.”

 

Khuôn mặt Tần Trạm lạnh lùng, người anh chớp động, nhanh chóng nhào vào Quỷ Lửa.

 

“Không ngờ cậu còn chủ động nghênh chiến đấy”

 

Quỷ Lửa có hơi giật mình, sau đó hừ khẽ một tiếng.

 

Mở to miệng ra, một ngọn lửa đen vụt ra ngoài, phía trước hóa thành ba đường hắc long, chạy thẳng về phía Tần Trạm.

 

“Muốn lại gần tôi à, để tôi xem cậu có cơ hội đó không!” Quỷ Lửa tức giận.

 

“Đến gần ông đúng là không đơn giản”

 

Tần Trạm cười nhạt, trong lúc Hắc Long ép tới gần thì bóng người đột nhiên biến mất khỏi chỗ.

 

Tới lúc Tần Trạm một lần nữa xuất hiện thì đã ở ngay trước mặt Quỷ Lửa.

 

“Đây phép thuật quy tắc không gian, cậu vừa mới xuất cảnh sao có thế lĩnh ngộ được những thứ này chứ?” Quỷ Lửa không dám tin vào mắt mình, ông ta bật thốt lên.

 

“Tôi sẽ cho ông xem thứ còn kinh ngạc hơn nữa kìa.”

 

Tròng mắt Tần Trạm tràn ngập sự lạnh lẽo, từng ngọn lửa xuất ra từ trên người anh.

 

Càn Khôn Di Chuyển quyết, thi triển lần đầu tiên hiệu quả mới là tốt nhất, nếu đợi tới lúc Quỷ Lửa quen thuộc với thuật pháp của mình rồi sẽ tăng thêm đề phòng, như thế thì không còn tác dụng nữa.

 

Vì vậy cơ hội lần này cũng chính là cơ hội duy nhất của Tần Trạm.

 

“Đây là chiêu thức của Viêm Ma Thể” Sắc mặt Quỷ Lửa trầm xuống.

 

‘Viêm Ma Thể cũng chính là một loại bí thuật mà Cực Hỏa Tông mơ tưởng có được, tìm kiếm mấy nghìn năm nay nhưng không tìm thấy, không ngờ rằng lại xuất hiện ở trên người Tần Trạm.

 

Lúc này toàn thân Tần Trạm được ngọn lửa bao vây xung quanh, giống như một ác ma đang bốc cháy.

 

“Nếu ông đã biết Viêm Ma Thể vậy thì chắc hẳn cũng phải biết sau khi nắm trong tay hai loại cực hỏa này sẽ phát sinh ra điều gì rồi chứ”

 

Tần Trạm cười mỉa mai, một tiếng nổ vang lên, bên ngoài cơ thể anh hừng hực cháy, trong nháy mắt đã đổi màu.

 

Ánh mắt chấn động của Quỷ Lửa, ngọn lửa ở ngoài cơ thể Tần Trạm một nửa là màu đen, một nửa là màu xanh, lấy ấn đường của Tần Trạm làm đường trung tuyến, hình thành hai đường phân biệt rõ ràng.

 

“Viêm Hoàng Chỉ”

 

Tần Trạm hét lớn, ngọn lửa hai bên hừng hực cháy không ngừng nghị, tích tụ lại trước người anh, hình thành điểm sáng lẫn lộn hai màu đen xanh.

 

Sau đó, Tần Trạm xuất chiêu ra ngoài.

 

Ngọn lửa đen xanh nổ đoàng một tiếng, tạo thành một đường sáng, với khí thế hừng hực, xuyên qua hư vô gào thét bổ nhào về phía đầu của Quỷ Lửa.

 

“Chiêu này không thể đỡ được”

 

Con người Quỷ Lửa co rụt lại, chỉ cảm thấy ngọn lửa đó đập thẳng vào mặt, ông ta trong chớp mắt đã đưa ra phán đoán.

 

Hai ngọn lửa phối hợp với Viêm Ma Thể quả đúng là tuyệt chiêu, nếu bản thân bị đánh trúng một đòn thôi thì nhất định sẽ bị thương cực kỳ nghiêm trọng.

 

“Tần Trạm, tôi thừa nhận mày rất mạnh, cũng có đầy đủ thực lực, nhưng cậu quá yếu, yếu đến mức không biết phân biệt tu vi cảnh thần phó phân, không nắm giữ được căn nguyên không gian.”

 

Quỷ Lửa cười ác độc, ngoài cơ thể hiện ra thứ hơi thở nguyên gốc không gian, cơ thể của ông ta ở ngay trước mặt Tần Trạm, mờ mờ ảo ảo, như ẩn như hiện né tránh ở một bên.

 

Quỷ Lửa cũng hiểu, chỉ cần tránh được đòn công kích quyết định kia của Tần Trạm thì về sau bản thân sẽ chiếm thế thượng phong tuyệt đối.

 

Ông ta không tin trừ cái này ra thì Tần Trạm vẫn còn thủ đoạn khác nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.