Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1298



Chương 1298

 

Bây giờ đối phương vì Tần Trạm đã hoàn toàn tràn đầy khí lực, hừng hực khí thế, bọn họ làm sao có thể đánh lại.

 

Huống hồ Quỷ Lửa đã chết, đối phương lại có nhiều người mạnh như Tần Trạm, có thể giết cả Quỷ Lửa.

 

Lúc này e là lợi thế đã không còn nữa.

 

“Bây giờ, là cơ hội sống cuối cùng của các người”

 

Lãnh Uyên Thư nhìn những kẻ phản bội đang nơm nớp lo sợ kia.

 

“Nhiếp tông chủ, tôi tới giúp ông”

 

Một vài trưởng lão hiểu ra, bọn họ cắn răng tiến về đánh nhau với Kiếm Long, vẫn chưa phát hiện bất thường bên phía Nhiếp Vân.

 

“Được, giúp tôi ngăn lại Kiếm Long, tôi muốn giết tên Tần Trạm kia”

 

Nhiếp Vân vui mừng nói.

 

“Vâng”

 

Những trưởng lão này ra hiệu với nhau, lúc này tiến gần về phía Nhiếp Vân, một vài người cùng lúc đó ra tay, lén lút tấn công về phía Nhiếp Vân.

 

“Các người dám bán đứng tôi.”

 

Nhiếp Vân mặt lạnh đi, phản ứng cực kỳ nhanh, sau đó nhanh chóng đánh bay những kẻ lén tấn công ra xa, nhưng vẫn bị hai tên trong đó đánh vào lưng.

 

“Nhiếp Vân, nhìn kĩ xung quanh đi, ông đã sức cùng lực kiệt, đừng có mà phản kháng vô ích nữa”.

 

Tam trưởng lão và Lãnh Uyên Thư cùng nhau đến, thờ ơ nhìn Nhiếp Vân.

 

“Không, tôi là tông chủ, các người mới là kẻ phản bội”

 

Nhiếp Vân mặt mũi tái nhợt, nhìn đám đệ tử Cực Hỏa Tông đang hạ vũ khí đầu hàng, ông tức giận vô cùng, đầu tóc rối tung, trong chốc lát rơi vào trạng thái điên cuồng.

 

Tần Trạm phối hợp với Lãnh Uyên Thư cùng Tam trưởng lão, ba người cùng nhau ra tay, một lúc sau, Nhiếp Vân đã bị đầu lìa khỏi cổ dưới kiếm Hỏa Long.

 

Tên tiểu nhân giả thần giả quỷ này lại bị tiêu diệt dưới tay Lãnh Uyên Thư.

 

Lúc này, tất cả những kẻ phản bội đều đã bị xử tử, nhìn ba người đứng trên cao, mọi người trong Hỏa Vũ Tông đều quỳ xuống, tỏ ý đầu hàng.

 

Lãnh Uyên Thư thở phào nhẹ nhõm, sau cuộc chiến, tuy Hỏa Vũ Tông bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng Nhiếp Vân đã bị tiêu diệt, từ nay cô đảm đương Hỏa Vũ Tông sẽ không còn gặp bất cứ trở ngại nào.

 

Mà tất cả những điều cô có thể làm được, đều nhờ có sự trợ giúp của Tần Trạm.

 

Lãnh Uyên Thư và Tam trưởng lão đều nhìn về phía Tần Trạm với vẻ mặt tràn đây sự cảm kích.

 

“Lãnh tông chủ, chúng tôi đã làm theo những gì cô nói, những lệnh hồn này..” Những vị trưởng lão từng ủng hộ Nhiếp Vân, cuối cùng phản bội lại ông ta ngập ngừng nói.

 

“Những kẻ phản bội như các người, không giết các người đã là khoan dung rồi, còn ở đây đòi lệnh hồn” Tam trưởng lão cười chế nhạo.

 

“Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha. Những lệnh hồn này, các người nếu đã đưa cho Nhiếp Vân, kể từ bây giờ, nó tạm thời sẽ do chúng tôi cất giữ, nếu biểu hiện của các người tôi thấy có thể chấp nhận được, tôi sẽ trả lại cho các người”

 

Những lời này của Lãnh Uyên Thư khiến các trưởng lão cảm kích vô cùng, mừng rỡ liên tục đồng ý.

 

Tần Trạm cũng cũng khế gật đầu, hiện tại Lãnh Uyên Thư đã có một chút ra dáng của tông chủ Trận chiến này kết thúc với cái chết của Nhiếp Vân, Tam trưởng lão đã cho người xử lý các xác chết ở đây và truy lùng những đệ tử phản nghịch đó.

 

Những kẻ này cả gan dám phản bội tông môn, ông nhất định sẽ cho bọn chúng một đòn cảnh cáo.

 

Tần Trạm không để tâm đến những việc này, mà lấy cớ là thần thức bị tổn hại, trở về chỗ của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.