Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1540



Chương 1540

 

Lần này chạy không thoát.

 

Đám người Vương Tử chỉ có thể chiến đấu.

 

Tân Trạm tiếp tục bay đi, đến một nơi an toàn, mới lơ lưng trên không nhìn xuống phía dưới.

 

Nhìn đám người Vương Tử Mặc bị thú Lôi Ưng bao vây, mà bọn chúng vẫn tập hợp lại càng ngày càng đông.

 

Cho dù là đối phó xong với đám yêu thú kia, đám người này cũng sẽ bị thương không hề nhẹ, tạm thời không thể đuổi theo Liễu Mộng được.

 

Phía trên màn sương quỷ quái đã tản đi, Tân Trạm tính toán sẽ bay ra khỏi khe nứt cốc và rời khỏi đây.

 

Nhưng ngay lúc này, đám Vương Tử đang khiêu chiến bên dưới không biết linh khí hỗn loạn từ đâu đánh vào bức tường đá bên hông khe nứt.

 

Núi tảng bị vỡ vụn, liên tục đổ sập xuống.

 

Mà bên trong này thứ trắng như ngọc cứ vậy lộ ra ngoài.

 

Đây là một khối mảnh vỡ trong suốt của Thánh Tuyền, theo núi đá không ngừng rơi xuống, diện tích lộ ra ngày một lớn.

 

Thứ cuối cùng xuất hiện trước mặt mọi người là một mảnh vỡ của Thánh Tuyền bị cắm chéo vào trong đá.

 

Phần lộ ra có kích thước bằng cả một căn nhà!

 

Nhìn thấy cái này to hơn mảnh vỡ Thánh Tuyền, Tân Trạm không khỏi ngây ngẩn cả người, Vương Tử cùng những người khác nhìn thấy cũng dại ra.

 

Sau khi ngây ngẩn một lúc, ánh mắt của đám người đều trở nên hừng hực.

 

Linh dịch bên trong mảnh vỡ Thánh Tuyền, đều là thượng cổ đại năng, linh khí từ bên trong trào lên cô đọng biến thành.

 

Những linh khí này không biết đã bị đại năng cường đại cỡ nào rèn luyện, mà mỗi một giọt đều rất tinh khiết, không có bất kỳ tạp chất nào, giá trị rất cao.

 

Cho nên kích thước của mảnh vỡ Thánh Tuyền thường không lớn lắm, đa số chỉ lớn bằng bàn tay, tuy được gọi là mảnh vỡ, nhưng lại khiến người ta chạy theo như vịt.

 

Ví dụ như trước đây Tân Trạm có được mảnh vỡ Thánh Tuyền cỡ cái thùng nước, cho dù ở khu vực trung tâm của   Thánh Cảnh, cũng rất khó tìm được bảo bối này.

 

Nhưng không ai nghĩ tới, ở ngay trong cái thung lũng rạn nứt nhìn như không có cái gì đáng chú ý này, ở ngay trong núi đá nhìn rất bình thường không có gì lạ này, đột nhiên lộ ra một mảnh vỡ Thánh Tuyền, hơn nữa cái mảnh vỡ Thánh Tuyền này dài tận mấy mét.

 

Đây không thể gọi là mảnh vỡ nữa rồi, mà phải gọi là hòn đá khổng lồ.

 

Xuyên qua vỏ bọc óng ánh trắng noãn bên ngoài, bên trong chính là linh dịch Thánh Tuyền đang không ngừng chảy và lưu động, vô cùng dồi dào.

 

Đừng nói là mấy giọt, trong đó phải có mấy ngàn giọt, mấy vạn giọt!

 

Nhiều linh dịch như vậy, khiến hô hấp của đám người Vương Tử dồn dập, trừng to con mắt.

 

Nếu như số linh dịch Thánh Tuyền này thuộc về một người nào đó, cho dù tu vi của người đó là cảnh giới Phân Thần, anh dám khẳng định người đó sẽ tăng lên không chỉ một phẩm cấp.

 

Mảnh vỡ Thánh Tuyền lớn như thế, cho dù là Sài Chính Đạo ở đây cũng sẽ động tâm, chứ đừng nói là bọn họ.

 

Vật này, cho dù chết cũng phải có được.

 

Để tăng cao tu vi cảnh giới Phân Thần không hề dễ, nếu như bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, không biết bao lâu nữa mới có thể thăng phẩm cấp.

 

“Vương Lang, anh sẽ giữ chân Liệp Ưng, em đi lấy mảnh vỡ Thánh Tuyền đi” Vương Tử quát.

 

Hai anh em chỉ cần một ánh mắt, là có thể hiểu được tâm ý của nhau.

 

Bây giờ còn trực tiếp mở miệng.

 

Vương Tử hét lớn, toàn thân đột nhiên tuôn ra vô số huyết dịch, sau đó huyết dịch này ngưng tụ lại thành từng đầu mặt quỷ trông vô cùng dữ tợn, đánh về phía Lôi Ưng.

 

Vương Lang cũng không chút do dự, mem theo đường máu mà Vương Tử tạo ra, lao về phía mảnh vỡ Thánh Tuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.