Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1564



Chương 1564

 

Sư phụ của anh là Ngân hoa bà bà, đã từng nới với anh rằng tên của anh là được đặt ngẫu nhiên thôi, sao bây giờ lại có chuyện kế thừa gia tộc gì đây.

 

“Ông lão, ông nói vậy là có ý gì”

 

Diệp Thành đang muốn hỏi han thêm, thì lão quái Thường vẫn lầu bầu, hiển nhiên là không có tâm trạng giải thích cho anh biết.

 

Ông mang theo râu quai nón, định bay về phía sau rời đi.

 

“Buông cậu ấy ra.”

 

Đúng lúc này, Tân Trạm đột nhiên mở mắt.

 

Thân thể của anh rung động một chốc, rồi sau đó đã xuất hiện ở phía sau lão quái Thường, duõi tay ra chộp lấy người râu quai nón.

 

“Không gian bản nguyên thuật”

 

Lão quái Thường hơi giật mình nhìn Tân Trạm, cũng hơi sửng sốt.

 

Đầu tiên là nhà họ Thẩm, sau đó là nhà họ Diệp, rồi bây giờ lại có thiên tài mới ở cảnh giới Xuất Khiếu mà đã lĩnh ngộ được không gian bản nguyên thuật.

 

Ông lại thử thách lần nữa, lần thứ hai vừa mới chớp nhoáng di chuyển, thì Tân Trạm vẫn theo kịp ông như bóng với hình.

 

“Có thể liên tục thi triển, có thể đuổi kịp tốc độ của mình, lại là người ở cảnh giới Xuất Khiếu, mà có thể lĩnh ngộ được bản nguyên này, thật sự là hiếm có”

 

Lão quái Thường gật đầu gật đầu.

 

“Không tồi không tồi, xem ra cậu chủ nhỏ đã kết giao được với không ít bạn tốt. Chẳng những thiên phú cao, hơn nữa lại đối xử tốt với cậu ấy, đáng tiếc bọn họ không hiểu chuyện”

 

Lão quái Thường suy nghĩ trong lòng, sau đó ông bùng nổ cương khí bảo vệ cơ thể lần thứ hai, đánh Tân Trạm bay ra ngoài.

 

Tân Trạm rơi xuống đất, anh vẫn trừng mắt lạnh lùng, nhíu mày lại.

 

Đồng thời anh nắm chặt truyền âm ngọc giản trong tay, tuy rằng không biết ông lão này là thần thánh phương nào, nhưng nếu muốn cưỡng chế đưa râu quai nón đi, thì anh sẽ không chịu đứng nhìn đâu.

 

Trước tiên phải phát động Huyền Vũ Tỏa Linh trận, sau đó phối hợp với Liễu Mộng cùng mọi người, vậy thì chắc sẽ có cơ hội để giữ râu quai nón lại.

 

Cảm nhận được biến hóa từ bốn phía, lão quái Thường lắc lắc đầu.

 

“Tiểu tử, tôi khuyên cậu thu hồi chí hỏa nơi đầu ngón tay lại, lại còn cả long hồn đang ở gần đầu tôi nữa, tôi không phải kẻ địch của các cậu….. Tôi là sư thúc của râu quai nón” Lão quái Thường truyền âm cho Tân Trạm.

 

“Sư thúc sao?”

 

Đồng tử của Tân Trạm đột nhiên co lại.

 

Bọn họ đã thông qua Phật Độn Thuật để đi vào thượng giới đại lục, sư phụ của râu quai nón là Tửu lão, vậy thì từ đâu lại xuất hiện thêm một vị sư thúc.

 

“Tôi vừa rồi cảm nhận được, ngươi trong cơ thể cũng có †ồn tại nguyên khí của cổ luyện chi thể, không biết ông học được pháp môn từ đâu, nhưng nhất định ông có biết Triệu Hạo Thiên”

 

Lão quái Thường gắt gao nhìn chằm chằm Tân Trạm nói: “Đừng nghi ngờ lung tung, tôi không biết các cậu làm thế nào để đến được đây, nhưng nếu các cậu có thể tới, thì tại sao tôi lại không thể?”

 

“Tôi không hề lừa dối gì cậu, tên tiểu tử này là cháu tôi, tôi đến đây là để cứu nó, tôi không hại nó” Lão quái Thường lắc đầu nói: “Nơi này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, nếu cậu muốn biết chân tướng thì hãy đi theo tôi”

 

Lão quái Thường bế râu quai nón, rồi tung người bay lên.

 

Trong lòng Tân Trạm thấy hoang mang. Anh tưởng rằng chỉ có mấy người bọn họ là do đánh bậy đánh bạ nên mới đi lạc từ nguyên bản thế giới đến đại lục.

 

Đến nỗi những người khác, ví dụ như Lăng Nhật Yêu Hoàng nếu muốn độ kiếp phi thăng thượng giới, cũng yêu cầu phải đạt tới cảnh giới Hợp Thể.

 

Còn ở đông hoàng Thánh Cảnh, cấp cao nhất có thể đạt đến là cửu phẩm của cảnh giới phân thần, nói cách khác, ông lão trước mặt quần áo không mặc, người đầy người mùi rượu, cũng phải thông qua thủ đoạn đặc biệt để đến đây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.