Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1574



Chương 1574

 

Khi hấp thụ bản nguyên, bản thân căn bản là không cảm nhận được thời gian, chỉ có hấp thu không ngừng. Lúc này bản thân giống như là mấy ngày không ngủ, mệt mỏi đến không thể chịu được.

 

Nâng cái thân hình nặng trĩu lên, sau đó Tân Trạm bay đến trước hoả chỉ bản nguyên, mạnh mẽ đánh vào tinh thần.

 

Tiếp đó là không gian bản nguyên.

 

“Hô hấp thụ hoàn toàn cái này, cho dù là hấp thu toàn bộ rồi, cho dù là bởi vì thần thức của tôi đủ mạnh, bản thân cũng trải qua vô số các nguyên nhân luyện thể” Tân Trạm hít một hơi thật sâu.

 

Cũng trách không được nhưng thiên kiêu này, bình thường cũng là bản nguyên trong khoảng cấp tám.

 

Nó giống như là trong ngân hà của chính mình, có rất nhiều bản nguyên, nhưng mà bản thân vốn dĩ không có khí lực để hấp thu.

 

Nhìn thấy một tia bản nguyên khí cuối cùng cũng sắp bị hấp thu hoàn toàn, Tân Trạm rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Hiện tại anh cảm giác mi mắt của bản thân trïu xuống như có sức nặng ngàn cân, nếu như nhắm mắt lại thì giống như sẽ lập tức mê man.

 

“Cuối cùng cũng hoàn thành”

 

Liễu Mộng cũng cảm thấy nhẹ nhõm một chút, một đường này của Tân Trạm, bản thân cũng không ngừng truyền âm, sắp xếp cho anh phối hợp khí tức, tìm kiếm lối đi thích hợp hơn.

 

Có thể nói, nếu không có Liễu Mộng thì Tân Trạm sẽ càng thêm mệt mỏi.

 

Nuốt sạch không gian bản nguyên này, Tân Trạm cảm giác bản thân giống như có cả một ngọn núi nặng đè trên lưng, xương cốt toàn thân đều run rẩy, chậm rãi bay về phía Liễu Mộng.

 

Đồng thời khóe miệng nở nụ cười, tuy rằng vất vả nhưng dù sao mục tiêu cũng đã đạt được.

 

Nhưng vào lúc này, Tân Trạm nhận thức được xung quanh.

 

Ba quyển sách cổ hoàng kim kia đang treo lơ lửng, quyển thứ nhất sáng ngời ngời, giống như là cảm nhận được sắp kết thúc việc hấp thu bản nguyên, đột nhiên không có gió mà cũng tự động lật ra.

 

“Mẹ kiếp, tình huống gì thế này?”

 

Sự kì dị của quyển sách cổ cũng làm câu dẫn phù ma ra ngoài.

 

Nhìn thấy quyển sách cổ bị tách ra thì anh có chút khiếp sợ. Bỗng thình lình trong trang sách đó đột nhiên phát ra một tiếng kêu của rồng, theo sau đó là một tia ánh sánh chói lọi màu xanh, từ bên trong quyển sách cổ bắn ra ngoài.

 

Tốc độ của tia sáng này cực kì nhanh, thiếu chút nữa đập trúng vào phù ma rồi sau đó gào rít một tiếng thì bay vào bên trong không gian bản nguyên của Tân Trạm.

 

Âm ầm.

 

Bùm!

 

Khi Tân Trạm bay được nửa đường, thì ngân hà này đột nhiên run lên.

 

Một tia sáng chói lọi màu xanh bay qua các vì sao giống như sao băng, sau đó bỗng nhiên treo lơ lửng trên đỉnh đầu của Tân Trạm.

 

Khí tức bản nguyên nồng nặc mãnh mẽ toả ra vào giờ phút này.

 

Tân Trạm sững sờ ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào bản nguyên tràn ngập long khí kia.

 

Bản nguyên thứ mười xuất hiện vốn dĩ là một chuyện vui, nhưng Tần Trạm một chút vui vẻ cũng không có.

 

“Con mẹ nói Hiện tại Tân Trạm chỉ muốn mắng người.

 

Lão tử gần như mệt chết rồi, mà cái quyển sách cổ này lại muốn làm ra bản nguyên của rồng, thật là muốn bức chết anh sao?

 

Nhưng sau cơn tức giận, Tân Trạm lại xuất hiện một ít xúc động.

 

Đây là khí tức của thanh long, tương đương với một nguồn năng lượng bản nguyên vô cùng mạnh.

 

Nếu nói không động tâm thì tuyệt đối không có khả năng.

 

Hơn nữa đó là tia thứ mười, đây là một giới hạn tồn tại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.