Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1575



Chương 1575

 

Lúc cảnh giới Phân Thần, tiền đồ tương lai của tu sĩ, dường như có trói buộc với bản nguyên.

 

Lĩnh ngộ trong vòng ba đạo bản nguyên, cho thấy tu vi không đủ, đại khái là cả đời cũng không có cách nào phá bỏ được cảnh giới hợp thể, ba đạo đến năm đạo đều có một nửa tỷ lệ.

 

Thiên tài năm đạo trở lên dường như đều có thể phá bỏ được cảnh giới hợp thể, cũng có thể có cơ hội đánh vào cảnh giới cao nhất.

 

Nhưng nếu con số này đạt đến hai chữ số, nó có thể dẫn tới biến chất.

 

Về sau mỗi một đạo bản nguyên đều sẽ được một lần khen thưởng của thiên đạo.

 

Mà lên tới cảnh giới đại lục, bao gồm một trong ba: đông hoàng, tứ đại vực chủ, dường như những nhân vật quan trọng đều có được trên mười đạo bản nguyên.

 

“Lấy hay là không lấy?” Hai mắt Tân Trạm đỏ bừng lên.

 

“Tân Trạm, đừng hấp tấp, anh không thể hấp thụ được bản nguyên này, mau trở lại đi”

 

Nhìn thấy bản nguyên đột nhiên xuất hiện này, Liễu Mộng sửng sốt, tuy rằng cô không biết cái vật đó xuất hiện như thế nào, nhưng nhìn thấy sự dao động của Tân Trạm, nhịn không được mà nhắc nhở.

 

“Tôi cũng không muốn dao động nhưng mà đây là bản nguyên của rồng”

 

Trôi lơ lửng dưới những chòm sao bản nguyên, Tân Trạm có chút bất đắc dĩ, cười khổ một tiếng.

 

Thanh Long là là một trong những thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ, nếu có được bản nguyên của rồng, thanh long hồn thêm tinh huyết và long trảo, nhất định sẽ càng có thêm nhiều nhiều năng lực, tình hình trước mắt rất quan trọng.

 

Cơ hội để thiên bẩm được suy biến đang xảy ra trước mặt mình, mà bản thân lại làm như không thấy gì?

 

Hơn nữa đây là bản nguyên phóng ra từ trong quyển sách cổ hoàng kim, đây là phủ nhận việc cha mình cho rằng bản thân còn có chút dư lực, có thể hấp thụ.

 

“Đừng có đánh mất lí trí, tình trạng của anh hiện tại, sẽ chết đó” Liễu Mộng gấp đến độ nhảy dựng lên.

 

“Liều mạng!”

 

Tân Trạm cắn chặt răng, trong nguy hiểm cầu được phú quý, hơn nữa bản thân cũng không phải là không còn sức lực.

 

Liễu Mộng quát lớn, Tân Trạm đã hoàn toàn không nghe thấy rồi.

 

Anh lấy một nhánh tiên thảo nuốt vào trong bụn _ Đây là ngọc tử thảo mà Tô Uyên tìm cho anh, trước đây anh đều không dùng đến, đó là lo lắng xảy ra việc ngoài ý muốn.

 

Bây giờ nuốt vào, vừa lúc lại dùng để hồi phục năng lực.

 

Sau đó lấy ra một lượng lớn tiên đan, cái này là lúc trước ở thành cổ Đông Hoàng, là kim đan cấp ba cùng với Hồ Phong luyện thành.

 

Tân Trạm biết bản thân sẽ đột phá ở Thánh Cảnh, cho nên mới cùng Hồ Phong luyện thành vật như vậy, để ngừa có chuyện gì.

 

Sau khi lần lượt nuốt tiên đan và tiên thảo, Tân Trạm cảm giác được tinh thần phấn chấn lên một chút.

 

“Nên là có năm bậc xác suất thành công, tỉ lệ này cũng đủ để cược một phen”

 

Anh bay vút lên, bay lên trên đỉnh ngọn núi cao, chưởng một cái vào bản nguyên của rồng.

 

Tân Trạm dùng tay chưởng lên vòng khí tức, bản nguyên khí giống như nước lũ cuồn cuộn, hung hăng chảy vào bên trong cơ thể.

 

Tương lai của bản thân ở trên mức cao nhất, chỉ là một thiên tài bình thường, vẫn có thể so sánh với kiên vực chủ, sự †ồn tại của Đông Hoàng, xem thử có thể ở trên bản nguyên của rồng đạt được bản nguyên cấp mười hay không?

 

Tân Trạm thống khổ rên rỉ, xương cốt tứ chỉ giống như là không thể chịu nổi được nữa, đột ngột có rất nhiều miệng vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra, trong phút chốc làm cho anh biến thành một người đầy máu.

 

Nhưng anh lại cắn chặt răng, hết sức nhẫn nại.

 

Bây giờ là thời khắc mấu chốt, nếu bản thân không giữ vững được sẽ không có cơ hội đột phá.

 

Liễu Mộng ở bên cạnh nhìn chăm chú vào Tân Trạm.

 

Cô không kêu la ngăn cản, chính là trong lòng đầy khẩn trương mà nhìn chăm chú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.