Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1774



Chương 1774

 

Tân Trạm cùng Tô Uyên, lúc này đều sắp đạt đến cảnh giới cao nhất, lúc này mới có thể đỡ được chưởng kia, nhưng Liễu Mộng thì khác bay ra chẳng khác gì nộp mạng đâu, cùng lắm cô áy chỉ là cảnh giới Phân Thần cấp sáu.

 

Nhiếp Phong Đình cũng là sợ hãi kêu lên, không rõ Liễu Mộng vì sau lại bay qua đó.

 

Nhưng khi Liễu Mộng bay đến tiếp một chưởng đó, tổn hại nghiêm trọng Cửu Phương Linh Lung Tháp lần thứ hai xuất hiện.

 

Thực mau hóa thành một tòa tháp khủng lồ.

 

Chưởng kia ầm ầm giáng xuống Linh Lung Tháp, liền tạo ra nhiều vết nứt lớn.

 

Dù thế tòa tháp cũng không hoàn toàn sụp đổ, hơn nữa sau khi tòa tháp xuất hiện vết nứt, một đạo hư ảnh đột nhiên hiện lên trước trước tòa tháp.

 

“Với hư ảnh của cha, tên nhà họ Sài này hẳn là không dám lại lỗ mãng”

 

Liễu Mộng nhẹ nhàng thở ra, phía trước có Ma Tôn bảo vệ, mình bảo tháp hư hao, cũng không để cha lưu lại hư ảnh, nhưng rời đi nơi đó, quả nhiên vật ấy xuất hiện.

 

“Bảo vật phóng ra ý niệm.”

 

Đồng tử gia chủ họ Sài hơi co lại, ông ta kiến thức rộng rãi, tự nhiên cũng nhận ra vật ấy huyền diệu.

 

Bởi vì phóng ra ý niệm, đây là Nhà họ Sài thái thượng trưởng lão đều không thể đạt tới.

 

“Cô rốt cuộc là người từ đâu tới đây? Từ nơi nào mà được vật ấy”

 

Gia chủ họ Sài thu hồi cánh tay, hồ nghi nhìn chăm chú vào Liễu Mộng.

 

Tôi là ai ông quản được không, nhưng nếu ông nhận ra vật ấy, liền lập tức rời đi cho tôi” Liễu Mộng lạnh lùng nói.

 

“Bảo tôi rời đi, ngữ khí thật lớn”

 

Gia chủ nhà họ Sài trong lòng hừ lạnh, cũng không có rơi đi, lại cũng không có phản bác gì thêm.

 

Kia hai mắt nhìn chăm chú vào hư ảnh ngưng tụ trước tòa tháp kia, hắn muốn trước thấy rõ này ý niệm chỉ chủ đến tột cùng là thần thánh phương nào, lại lập ta kế hoạch.

 

Bất quá hư ảnh trước Linh Lung Tháp, sau cô đọng đến trình độ nhất định, lại không hề biến hóa, duy trì ở mơ hồ khó bắt, khuôn mặt càng là trống rỗng, căn bản phân biệt không ra đang nghĩ gì.

 

Liễu Mộng thầm nói không ổn.

 

Cô không muốn mượn thân phận của người nhà, mới lựa chọn lặng lẽ trốn về Nam Vực, đi vào nơi này.

 

Nhưng hiện tại cùng người họ Sài ân oán tới trình độ này, cô vẫn là quyết định bại lộ thân phận mình, dù không thể không trở lại Nhà họ Thẩm, nhưng ít ra không thể làm đám người Tân Trạm gặp nguy hiểm.

 

Bởi vì cô đã sớm xem đám người Tân Trạm là người nhà Tồi.

 

Cho nên cô mớitt ra ý niệm hư ảnh của cha còn lưu lại, làm gia chủ nhà họ Sài biết khó mà lui.

 

Nhưng không nghĩ tới, lại là loại kết quả này.

 

Nhất định là Linh Lung Tháp tổn thương quá nặng, hiện tại không có biện pháp để thu lại hư ảnh của cha nữa.

 

Liễu Mộng cắn răng, không ngừng tích tụ linh khí, nhưng Linh Lung Tháp cũng không có chút nào biến hóa.

 

“Hừ, tôi còn tưởng rằng cô có bối cảnh lớn, thì ra là giả thần giả quỷ thôi”

 

Gia chủ họ Nhà họ Sài cười lạnh một tiếng, ông ta tung thêm một chưởng nữa.

 

Ông ta đã hiểu được, Linh Lung Tháp nội đích xác có đại năng ý niệm tồn tại, nhưng hẳn là thật lâu lúc trước, thậm chí từ thời thượng cổ, cho nên tới hôm nay mới có thể xuất hiện loại tình huống này.

 

Gia chủ nhà họ Sài cũng không hiểu được lúc trước Liễu Mộng đã trải qua chiến đấu như thế nào, ông ta cũng sẽ không nghĩ đến lại trả giá thảm trọng đại giới thế này.

 

Tân Trạm cùng Tô Uyên đồng thời ra tay phá giải chưởng này.

 

“Rất nhiều tu sĩ đang đến đây, cần phải nhanh chóng hơn nữa: Gia chủ nhà họ Sài càng thêm không kiên nhãn, hơi thở không ngừng tăng lên, tốc độ càng lúc càng nhanh.

 

“Gia chủ nhà họ Sài, vì sao không màng thể diện như thế, một hai phải đuổi tận giết tuyệt hay sao.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.