Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1867



Chương 1867

 

Đám ác ma kia tức giận kêu gào, không tìm được Diệp.

 

Phong, bọn chúng liền thăm dò hướng ra xa theo mùi máu.

 

“Mùi vị gì thế này, mùi máu tươi nồng quá”

 

Mỗi chỗ sương mù đen dày đặc, đều có tu sĩ chiến đấu.

 

Bỗng đột nhiên, có tu sĩ ngửi được mùi máu đặc biệt, sau đó sương mù màu máu từng chút một tràn tới chỗ anh ta.

 

Mà sau màn sương mù ấy, lại có hai ác ma đi theo, nhìn thấy tu sĩ này, ác ma hai mắt đỏ đậm tiến về phía trước.

 

“Đây là tình huống gì?”

 

Tu sĩ này đã sợ hãi tột cùng.

 

Có thể bay tới phạm vi chiến đấu này, cơ bản đều là những người mạnh mẽ đã đạt cảnh Hợp Thể, thật không tới mức lại e ngại ác ma cảnh Hợp Thể.

 

Nhưng đừng quên, anh ta vốn chiến đấu với ác ma cảnh Hợp Thể, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện hai ác ma tu vi không †ầm thường, nhất thời không chống đỡ được.

 

Tình huống giống như vậy, xảy ra ở khắp nơi.

 

Một đám tu sĩ xui xẻo, kêu thảm bị bao vây tấn công tới chết.

 

Còn có vài tu sĩ không thể không dừng việc đối phó với ác ma lại, chật vật chạy trốn.

 

Đây hoàn toàn là một hồi tấn công đơn phương.

 

Từ lúc màn máu kia nổ tung, theo hướng gió, trong đó một đám lớn nhất, lại bay về hướng không xa của chỗ mấy người Lương Nhược Mỹ.

 

Chính là Diệp Phong cảm nhận được, ác ma được hình thành trong chí bảo của tổ tiên, năm sáu con ác ma cảnh Hợp Thể, để lộ ra nanh vuốt sắc bén, nhanh chóng chạy tới chỗ họ.

 

Đám người Lương Nhược Mỹ bị tấn công bất ngờ, mà trở lên tay chân luống cuống.

 

Tuy có sự bố trí đề phòng ngoài ý muốn, nhưng sáu con ác ma này thật sự quá mạnh mẽ, nhanh chóng liền đánh vỡ được lớp phòng ngự, liều chết tiến thẳng vào.

 

Đám ác ma bị đám người Lương Nhược Mỹ tấn công, cũng nhân cơ hội tấn công lại.

 

Một người hầu nữ đứng chịu mũi sào, bị một ác ma cắn rớt đầu.

 

Một người khác liền bị thương, được lão Bà Bà cứu, nhưng Lão Bà Bà cũng bởi vậy mà bị thương hộc cả máu.

 

Lương Nhược Mỹ tay cầm linh kiếm, đẩy lùi hai ác ma, cánh tay cũng hơi hơi run, trong lòng giật mình một cái.

 

Ở đây trong nhất thời vô cùng hỗn loạn.

 

Bởi vì đặc tính của ác ma, chỉ cần khoảng cách không quá gần, sẽ không chủ động tấn công, cho nên không có ai sẽ dùng quá nhiều lực lượng thừa bên ngoài lớp phòng ngự.

 

Mấy người Lương Nhược Mỹ bọn họ cũng vậy.

 

Vì để giết được càng nhiều ác ma, kẻ thù mà bọn họ đối phó, thoáng cái cũng kém hơn bọn họ một bậc.

 

Bây giờ sáu ác ma cũng tham gia vào cuộc chiến, tình thế lập tức nguy cấp hơn.

 

“Tôi hiểu rồi, khắp nơi có mùi máu tươi, đây là do màn máu này thu hút ác ma tới, không biết là tu sĩ nào làm, thâm độc vô liêm sỉ quá” Lão Bà Bà ôm ngực, sắc mặt kinh hoảng nói.

 

“Sáu ác ma cảnh Hợp Thể, hơn nữa vốn là ác ma tấn công chúng ta, thế này thì xong rồi” Người hầu nữ tuyệt vọng nói.

 

“Cô chủ, cô mau đi đi, chúng tôi sẽ ngăn cản chúng”

 

Lão Bà Bà cùng người hầu nữ khác tuy rằng sợ hãi, nhưng cũng không chạy trốn, mà là miễn cưỡng chống lại ác ma, định hy sinh chính mình, tại ra cho Lương Nhược Mỹ một con đường sống.

 

“Đám ác ma này quá mạnh, mấy người không thể đối phó được đâu”

 

Sắc mặt Lương Nhược Mỹ dần trắng bệch, nhưng cô ta cũng không vì thế mà chạy trốn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.