Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1967



Chương 1967

Trước đây đã thất bại năm lần nên Tân Trạm cũng rút được không ít kinh nghiệm.

Đặc biệt là Tân Trạm phát hiện tuy rằng toa thuốc này là do hai loại tiên đan dung hợp mà sinh ra nhưng phương pháp luyện chế gần như là luyện chế hợp thể hai loại đan dược lại thì tiến độ lập tức nhanh hơn rất nhiều.

Dù sao thì anh đã luyện tập thuộc làu cách chế Kim tố đan và Ngọc Phượng đan ở trong không gian chế thuốc.

“Dược sư này đúng là đang luyện đan, nhưng không biết là có phải đang cố ý hủy thuốc hay không”

Đi tới trươc cửa viện, Lỗ đại sư vận dụng quyền hạn của hội trưởng để lướt qua trận pháp, nhìn thấy này bầu trời bị che phủ bởi màu sắc khói thuốc mờ ảo thì trong lòng hơi động.

“Đại sư, người của Hội dược sư chúng ta đã đến hơn một nửa rồi, còn bao gồm hơn năm cường giả Hợp Thể cảnh, không biết có đủ hay không?”

Một người khoảng trung niên vội vã bay lượn đến đứng bên cạnh Lỗ đại sư.

“Chắc là đủ rồi, một hồi trước hết là các ngươi ẩn nấp ở bốn phía, chờ ta ra lệnh một tiếng thì lập tức xông lên”

Lỗ đại sư suy nghĩ một chút thì vẫn không có ý định đánh trước nói sau, chờ xác định đối phương có ác ý thì động thủ nữa không muộn.

“Âm ầm!”

Nhưng vào lúc này bên trong biệt viện đột nhiên bùng nổ một tiếng vang lớn.

Mặc dù cách trận pháp nhưng vẫn có thể cảm nhận được mặt đất đang run rẩy.

“Là người kia luyện đan kết thúc. Không biết đã luyện hóa bao nhiêu cây Lam Ngọc Ninh Thảo.”

Con ngươi Lỗ đại sư co rụt lại, không thể lại chờ đợi nữa.

Ông ta vung tay lên, tất cả những người đứng sau đều nấp vào trụ, sau đó trực tiếp dùng lệnh bài thân phận hội trưởng mạnh mẽ mở trận pháp ra.

Trận pháp này vừa vỡ, Lỗ đại sư lập tức xông lên, Tân Sương Nhan, Lữ Hy đều theo ở phía sau.

Phịch một tiếng, Lỗ đại sư phá cửa mà vào, một đôi ánh mắt bén nhọn đảo qua bốn phía bỗng nhiên rơi vào lò luyện đan trên người Tân Trạm.

“Quả nhiên đủ tuổi trẻ, như vậy mà là ngũ phẩm dược sư thì quá nửa là hàng giả, may mà ông già này phát hiện đúng lúc”

Lỗ đại sư bước chân đi tới trước mặt Tân Trạm, dùng thủ đoạn để lấy đan dược ở trong tay Tân Trạm ra.

“Tiểu huynh đệ, tuổi còn trẻ vì sao phải mạo danh thế thân để đến Hội dược sư chúng ta mà giả danh lừa bịp.”

“Ông đang nói cái quái gì thế?”

Tân Trạm sững sờ, anh vừa mới hoàn thành việc luyện đan thì cánh cửa này liền mở ra, sau đó không hề nhận ra ông ta đang kéo tay anh.

Nếu không phải nhận ra phía sau ông ta là Tân Sương Nhan và Lữ Hy, biết người này không phải địch mà là bạn thì Tân Trạm đã cho rằng anh gặp phải kẻ điên.

“Có thể luyện chế thành công tiên đan đúng là có chút thực lực chế thuốc, thế thì đành để ông già này vạch trần thực lực chân chính của cậu”

Lỗ đại sư hừ lạnh rồi bắt lấy viên đan dược của Tân Trạm, sau đó đặt vào trong tay, rồi nhìn kỹ lại.

Nhưng sau khi ông ta nhìn xuống, sắc mặt Lỗ đại sư liền thay đổi.

“Này, chuyện này…”

Cầm đan dược trong tay thế nhưng bàn tay ấy lại run không ngừng.

Sắc mặt Lỗ đại sư lúc thì xanh lúc thì trắng, ngay cả chòm râu cũng run rẩy không yên.

Lỗ thanh, thân là trưởng Hội dược sư của Tân hoàng, trình độ luyện dược đạt đến dược sư chức thất phẩm thế nên đối với đan dược, tất nhiên là thấm vào rất sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.