Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2217



Chương 2217

Nhưng dù thế nào Ngô Bình Nhi cũng không thể ngờ dược sư Trình đi với mình cả một đường thế mà lại chính là Tân Trạm kia?

Ngay trong đất trời đen tôi này, cuộn giấy xuyên qua trời đất xuất hiện tia sáng rực như sao trời.

Mọi người ở chiến trường Tiên Ma đều nhìn thấy được hiện tượng lạ này cùng với tên Tân Trạm ở trên.

“Bảng Giết chóc, thế mà chỗ này lại là chiến trường chém giết, quả thật thú vị”

Khương Thời Miễn lơ lửng giữa không trung, anh ta nhíu mày vứt bỏ mấy thi thể tu sĩ đã bị tàn phá ở trong tay ra.

Khi nhìn thấy cái tên xuất hiện trên cuộn giấy, Khương Thời Miễn híp mắt, sát khí trong mắt bắt đầu khởi động.

“Cái tên đầu tiên xuất hiện trong bảng giết chóc hẳn là phần thưởng cho việc đã giết ngàn linh hồn. Người tên Tân Trạm này có chút không đơn giản”

“Có thể là người đầu tiên xuất hiện trên bảng chứng tỏ người này đã giết một ngàn sinh linh trong thời gian ngắn. Tôi cũng mới chỉ giết được mấy chục cái. Khương Thời Miễn tôi là người có cơ duyên tiến vào nơi này nhất trong số năm người Ma Môn, lại là người duy nhất tiến vào chiến trường Tiên Ma, phần thưởng này hẳn là thưởng cho tôi mới đúng”

Trên mặt Khương Thời Miễn tràn đầy sự sốt ruột, anh ta đột nhiên bay lên, thần thức phóng ra tới giới hạn, nhanh chóng xet qua trời cao tìm kiếm trung tích của Tân Trạm.

“Thật sự đáng tiếc, tôi không biết loại chiến trường này, bị người này đoạt trước, tuy nhiên không sao cả, chỉ cần tìm được kẻ đó rồi không giết thì dù là ưu đãi gì vẫn trở lại tay tôi như cũ mà thôi.”

Khương Thời Miễn hừ lạnh, tạm thời không nhìn thấy ánh sáng, anh ta lập tức thả người bay vút tìm kiếm xung quanh.

“Chiến trường giết chóc này thật sự khá thú vị đấy”

Ở một địa điểm khác, một người đàn ông đội nón lá trên đầu nhận thấy sự xuất hiện của bảng giết chóc thì cũng lộ ra vẻ nghiền ngẫm đăm chiêu.

“Nghe nói bên trong chiến trường giết chóc này sẽ có lượng lớn phần thưởng do Tiên Ma ban tặng, còn có tài nguyên tràn ngập ở nơi đây, xem ra lần này không vội ra về mà đi vào đây là đáng giá.”

“Tuy nhiên cái tên Tân Trạm này có hơi quen tai, không phải là em năm đấy chứ”

“Lúc trước em ba truyền tin cho tôi, nói là em năm rời khỏi nhà họ Tân, không trùng hợp như vậy chứ?”

Người đàn ông tháo nón xuống, lộ ra làn da ngăm đen cùng đôi mắt sáng ngời.

Cùng thời gian này, bất kể là Tiên tu hay là Ma tu, rất nhiều người cũng đang chú ý đến cái tên trên bảng giết chóc.

“Người tên Tân Trạm này có thể giết chết ngàn linh hồn nhanh như vậy”

Có người khiếp sợ khó tin.

Bọn họ giết nhiều nhất cũng đang ở đây, lúc này mới giết được không nhiều, so với một ngàn thì còn thiếu rất nhiều.

Cho dù một giây giết một cái thì cũng phải có đủ người để giết mới được.

“Người này thật sự đáng sợ, rốt cuộc anh ta làm như thế nào mà được như vậy.”

“Cái tên Tân Trạm này không quá nổi tiếng, không biết có phải Cửu đại Ma Môn hay không, nhưng không thể nghỉ ngờ nó sẽ nhanh chóng truyền khắp dãy núi Ma Vực”

Cái tên Tân Trạm lập tức đọng lại trong trí óc mỗi người.

“Tân Trạm, có lẽ chính là Tân Trạm kia”

Một bên của chiến trường, có một đám người áo đen đang bay đi, nhìn thấy tên này, người đàn ông trung niên cầm đầu chợt nheo mắt.

“Minh chủ Phó, đây không phải cái tên mà triều Bạch Hoàng muốn chúng ta giết đấy chứ” Một người ở bên cạnh kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.