Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2227



Chương 2227

Nhưng dùng để đối phó với cái người lục phẩm Hợp thể cảnh như này mà nói thì dùng bấy nhiêu tiên khí cũng đã đủ rồi.

Thanh đồng kiếm giơ lên, Tân Trạm lơ lửng giữa không trung, chậm rãi chỉ về phía Người trẻ tuổi mang ngọc quan.

Mi tâm của Tân Trạm khiến cho những ngôi sao kia không ngừng ảm đạm xuống, rất nhanh năm viên kim tỉnh phổ thông lập tức bể nát, lượng tiên khí lớn không ngừng tụ tập lại xung quanh.

“Đây là lực lượng gì vật Trong nháy mắt Người trẻ tuổi mang ngọc quan cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm, anh ta chỉ một ngón tay nhằm khống chế thanh kiếm mà Tân Trạm đang đánh tới.

Đồng thời, anh ta lại lui về phía sau, trước người lập tức triển khai ra một lượng lớn thuật pháp phòng ngự.

Ông!

Cùng lúc đó, trên hư không lăn lộn mấy vòng, giữa trời và đất xuất hiện vô số kiếm tu thời thượng cổ.

Mũi kiếm của Tân Trạm chỉ vào chính là kiếm chỉ của những kiếm tu này!

“Giết!”

Sau khi khế quát một tiếng vang vọng trời đất, hơn nghìn kiếm tu trong thanh kiếm bay ra, giống như mưa to rơi xuống, ào ào đánh tới bay tới chỗ Người trẻ tuổi mang ngọc quan.

Kiếm long kia là người đứng đầu ngọn sóng nên khi kiếm mang này đảo qua thì trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi.

Sau đó lại dễ như trở bàn tay mà đánh bay từng đoạn phòng ngự của Người trẻ tuổi mang ngọc quan.

“Không! Đây không phải thủ đoạn dùng linh khí, cuối cùng thủ đoạn của anh là gì?”

Con mắt của Người trẻ tuổi mang ngọc quan lập tức hồng lên, nhìn kiếm mang càng lúc càng gần mình.

Con mắt trên mi tâm của anh ta lập tức tuôn ra hàng nghìn quang hoa.

Tất cả phi kiếm đều bị quang hoa bắn trúng, lập tức phát ra tiếng xùy xùy giống như tiên khí của bản thân bị tước đoạt, sau đó hóa thân thành bụi rồi tiêu tán mất.

Nhưng giữa trời và đất thực sự có quá nhiều phi kiếm kinh động.

Cuối cùng phi kiếm giống y như nhau, đâm thẳng vào trong cơ thể Người trẻ tuổi mang ngọc quan.

Ông lão kia giả vờ đần độn.

Trước đó mình đã bị Tân Trạm bắt sống, thật ra cũng không cam lòng, cho rằng mình bị Tân Trạm tính toán, nếu không phải như thế thì chắc chắn Tân Trạm không phải đối thủ của mình.

Nhưng một màn trước mặt này lại mạnh mẽ đánh vào mặt của mình.

Tu vi của Người trẻ tuổi mang ngọc quan này còn cao hơn của mình, thủ đoạn còn mạnh hơn so với mình, kết quả khi đối đầu với Tân Trạm cũng bị vạn tiễn xuyên tim.

“Tôi chết rồi sao?”

Người trẻ tuổi mang ngọc quan trừng to mắt, anh ta là Anh cả của Tê Vân Tông, là cường giả có hy vọng đăng lên vị trí Tông chủ, thành một cường giả có tu vi Kỳ Độ Kiếp.

Lúc đầu tất cả những thứ này đều tốt đẹp, nhưng bởi vì lòng tham nên muốn có được con dấu lại bị giết bởi người tu sĩ trẻ tuổi mà tu vi còn chỉ ở Cảnh thần phó phân.

“Ha ha, cho dù tôi chết đi thì cũng tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho anh đâu”

Khóe miệng của Người trẻ tuổi mang ngọc quan chảy máu, nhìn Tân Trạm cười một tiếng, những tia máu tràn ra kế răng, dữ tợn, kinh khủng hết mức.

Trên mi tâm của anh ta, con mắt kia lại không ngừng uốn éo, một luồng quang hoa kỳ dị tản ra.

Khiến cho con mắt của Tân Trạm co người lạ chính là vết thương trên người của Người trẻ tuổi mang ngọc quan này vậy mà giống như không có tồn tại, dần dần biến mất hết.

Mà những kiếm mang kia vậy mà lại bắn ra từ trong cơ thể anh ta, bắn về vị trí ban đầu.

“Chi thuật quay ngược thời gian.”

Ông lão nhìn thấy một màn này thì trợn trừng mắt muốn rách cả mí mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.