Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2711



Chương 2711

Với lệnh bài này, sau này Tân Trạm không có lý do gì hoặc không được mời cũng có thể lên thẳng tầng tám thậm chí tầng chín.

Tần Trạm thấy Tô Uyên cần một thời gian nữa mới cảm nhận được hết, anh cũng đi dạo xung quanh Thưởng Nguyệt Các.

Bùa chú khắc chữ và đồ vật trong các loại trận pháp đều cực kỳ tinh xảo, có không ít chỗ để bản thân anh tìm hiểu và học hỏi.

Nhưng lúc đi xuống lầu có một đôi mắt đây oán hận quét về phía Tân Trạm.

“Tân đạo hữu, có hứng thú tán gẫu một chút không?” Sử Thi Vũ lạnh mặt nói.

“Tôi nghĩ tôi và anh không có gì để nói chuyện” Tân Trạm thản nhiên nói.

“Chuyện của Thánh nữ Tô chắc anh sẽ có hứng thú nhỉ, chỉ cần anh chấp nhận lời thách đấu của tôi, tôi còn có thể đảm bảo với anh về sau sẽ không làm phiền Thánh nữ Tô nữa” Sử Thi Vũ cười nói.

Biểu cảm của Tân Trạm sững lại, tên Sử Thi Vũ này ỷ mình có người thân trong Băng Cung, nếu cả ngày cứ quấn lấy, dù tính Tô Uyên không có hứng thú với tên này cũng sẽ không chịu nổi anh ta làm phiền.

“Được, tôi xem anh muốn nói gì”

Tân Trạm và Sử Thi Vũ đi vào trong một phòng.

“Tân Trạm, tôi và anh cũng không có nhiều chuyện để nói nên tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề”

Sử Thi Vũ ngồi xuống, đôi mắt như muốn thiêu rụi tất cả nhìn chằm chằm Tân Trạm: “Anh và tôi đánh cược một phen, nếu tôi thắng thì anh phải rời khỏi Thánh nữ Tô vĩnh viễn, nếu anh thắng tôi cũng sẽ rời khỏi đây”

“Tôi không có hứng thú, thật là nhàm chán khi lấy người yêu mình ra đánh cược” Tân Trạm nghe vậy không chút do dự mà từ chối.

“Tôi thấy anh không tự tin thì có” Sử Thi Vũ cười lạnh nói.

“Anh không cần công kích tôi, nếu như biết anh nói chuyện nhàm chán này tôi đã không đến rồi” Tân Trạm chuẩn bị đứng dậy rời đi.

“Khoan đã, nếu anh không đánh cược chuyện này, chúng †a đánh cược chuyện khác” Nhìn thấy Tân Trạm rời đi, Sử Thi Vũ nhăn mày lại lạnh lùng nói “Chuyện này, hẳn là anh có chút hứng thú”

Nói xong, Sử Thi Vũ lật bàn tay tạo ra một khối tạo hình kỳ đị, tản ra khí tức đặc thù của linh thạch, xuất hiện trong lòng tay anh ta.

Linh thạch vừa xuất hiện, không gian bốn phía vặn vẹo, tất cả quang ảnh đều bày ra biến hóa đặt biệt, dường như chậm hơn với khu vực trước đó nửa nhịp.

Nhưng nhìn khối trứng linh thạch nhỏ này, cơ thể của Tân Trạm cũng cử động bản chất linh thạch cổ quái này nhìn không ra khí tức, nhưng vào khoảnh khắc linh thạch xuất hiện, hai luồng khí sinh từ trong thân thể anh ta, trong nháy mắt đã rung động.

“Khí tức linh thạch này, giống như có liên hệ với thời gian.”

Phát hiện này làm biểu cảm trên mặt Tân Trạm lập tức ngưng trọng xuống, nhìn kỹ linh thạch một chút.

Trong thời gian anh nghiên cứu đạo vận, lâm vào bên trong bình cảnh, dựa theo lời nói của Nguyệt Thì Tiên Tôn, tốt nhất có thời gian khởi điểm linh thạch thì sẽ có thể bổ trợ, nhưng loại đồ vật này, anh hỏi qua rất nhiều người nhưng đều không có manh mối gì.

Thấy Tân Trạm rơi vào suy tư, khóe miệng Sử Thi Vũ cong lên, không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Anh ta duõi tay một loạt, lần nữa thu linh thạch này lại.

“Tân Trạm, tôi và anh đều là tu vi hợp thể cảnh, có thể ở độ tuổi này tu luyện đến cảnh giới đó, đa phần sẽ thăng cấp đến độ kiếp cảnh”

“Mà vật này, trong đó ẩn chứa sức lực của Thời Gian Đạo Vận, đây là đồ vật đạt tới độ kiếp cảnh mới có thể dùng đến, nhưng nếu bây giờ chuẩn bị tốt, thời gian sẽ ngắn lại”

“Hôm nay tôi sẽ lấy Thời Gian Đạo Vận thạch này đánh cược với anh, anh dám không?” Sử Thi Vũ bày vẻ mặt điên cuồng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.