Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 477



Chương 477

“Có thủ đoạn gì ông lấy ra hết đi, cùng cấp bậc thì tôi không e ngại bất kỳ kẻ nào, cho dù ông đã từng là đại năng.” Tần Trạm thản nhiên nói.

Vị thần linh kia liên tục gào thét, toàn bộ phủ đệ trong chớp mắt bắt đầu nứt vỡ.

Không chỉ có thế, không gian bí mật này giống như bắt đầu động đất, mặt đất dưới chân hoàn toàn nứt vỡ, chim hót hoa nở biến mất không còn gì, thay vào đó là một khung cảnh u ám khủng bố!

Cơ thể Tần Trạm trong chớp mắt đã rớt xuống, anh nhíu mày nhìn xung quanh, ngạc nhiên phát hiện nơi này vậy mà lại là một cái đài khổng lồi!

“Thì ra là ở chỗ này!” Tần Trạm chấn động! Nơi này chính là đài Huyết Tết Nói cách khác, hơn phân nửa nước Bàn đều nằm trong một quốc gia ở trên đài.

Vị thần linh kia giận dữ hét: “Vốn dĩ bọn họ còn ít nhất mấy mươi năm tuổi thọ, nhưng bây giờ tôi muốn cướp quyền được sống của bọn họ! Đến đây đi, đến đây đi!”

Hai tai ông ta giơ lên, trên đài bắt đầu bốc lên từng cột sáng màu đen.

Cột sáng chọc thủng mây xanh, cực kỳ chói mắt.

“Đó là gì vậy?”

“Thoạt nhìn rất hoành tráng!”

“Cảnh tượng hùng vĩ như thế khiến người ta buộc phải làm một câu thơ!”

“Phù.”

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên cơ thể của bọn họ xảy ra thay đổi.

Gương mặt của con dân nước Bàn đang nhanh chóng lão hóa, linh lực tu vi trong cơ thể cũng bắt đầu biết mất không còn gì!

“Không xong rồi!”

Tần Trạm thấy cảnh này, sắc mặt lập tức thay đổi.

Thần linh này muốn hấp thu tất cả thọ nguyên và tu vi của mọi người, trực tiếp bước vào cảnh giới cao hơn!

Từ trên người Tần Trạm vọt ra ánh sáng vàng sáng chói, một nắm đấm hung hăng đánh tới thần linh.

Nhưng thần linh này như được thứ gì đó che chở, vậy mà không bị ảnh hưởng chút nào! “Người dân nước Bàn sẽ hận cậu!” Vị thần linh này nhếch miệng cười lạnh nói: “Là cậu phá vỡ sự bình yên của bọn họ, tước đoạt tuổi thọ của bọn họ!”

Tần Trạm không rảnh nói nhảm với ông ta, một khi ông ta hoàn toàn thức tỉnh, chỉ sợ trên đời này sẽ không ai có thể ngăn cản ông ta!

Vì vậy, anh nhanh chóng lấy kiếm Thanh Đồng ra, một kiếm vút lên chém về phía hai cột sáng màu đen.

Cột sáng như biến thành thực thể, kiếm quang chạm vào chỉ để lại một vết xước, sau đó biến mất không thấy gì nữa!

Thực lực của thần linh kia tăng lên cấp tốc, mà tuổi thọ của mỗi người trong nháy mắt đều bị tước đoạt mười năm!

Một số người chỉ có bốn mươi năm mươi tuổi hết thọ nguyên đã qua đời ngay tại chỗ!

Tần Trạm chứng kiến cảnh tượng này, gương mặt lạnh đến tột cùng.

Chân anh giẫm thần quang, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt thần linh.

Sau đó, Thánh Nhân Chi Quyền lộ rõ, mạnh mẽ đập về vị thần linh kia!

Một tiếng ầm ầm” thật lớn vang lên, toàn bộ không gian như sụp đổ thêm vài phần!

Tần Trạm không dám dừng động tác trong tay, nắm đấm vô cùng cương mãnh của anh không ngừng đập tới, đánh không gian này tới rung động lắc lư không ngừng!

“Đến đây đi, đến đây đi!” Thần linh vẫn ngửa đầu rống giận, cảnh giới gần tới đại võ tông!

Nước Bàn như gặp phải thiên tai, thanh niên biến hành trung niên, trung niên thì đầu bạc trắng!

“Sao tôi lại biến thành như vậy, ôi!” Có thiếu nữ nhìn thấy nếp nhăn trên mặt mình, hoảng sợ hét lên.

“Ba ơi, ba, ba đừng chết mà.” Có người nhìn cha mình trên giường khóc rống.

Sắc mặt Tần Trạm tái xanh, anh liên tục gào thét, ánh sáng màu vàng đen lại vút lên mấy chục phân!

Đúng vào lúc này, thân thể thần linh kia bay lên trời, bao trùm bầu trời nước Bàn!

Thọ nguyên và tu vi của tất cả mọi người đều hóa thành thực chất, bay về phía thần linh!

Quanh người ông ta hình thành một cái kén lớn màu đen, kén lớn đang liên tục quấn vòng quanh, một khi vỡ ra chính là thời điểm thành công.

“Là ông ta đang giở trò quỷ! Là quái vật kia đang làm trò quỷ!” Rất nhanh, người dân nước Bàn đã phát hiện cái kén lớn trên không trung!

“Đánh chết ông ta, đánh chết ông ta thì chúng ta được cứu rồi!” Có người rống to.

Nói thì nói vậy, nhưng bọn họ không một ai dám đứng ra, sợ là người đầu tiên gặp bất trắ!

c Đúng lúc này, một vệt sáng vàng xẹt qua không trung, quả đấm to lớn hung hãng đập vào cái kén lớn này!

Tần Trạm tay nắm trọng quyền, từng đấm lại từng đấm nện vào cái kén! Cái kén kia không ngừng lắc lư, mỗi quyền hạ xuống, cái kén lớn này lại sụp đổ vài phần!

Nhưng khiến người ta tuyệt vọng là, kén lớn sẽ nhanh chóng khôi phục, nắm đấm của Tần Trạm không tạo được bất kỳ tổn thương thực chất nào!

“Dũng sĩ, dũng sĩ!” Có người hoảng sợ kêu lên!

“Anh hùng, anh nhất định phải cứu chúng tôi!”

Những người này lập tức xem Tần Trạm thành chúa cứu thế, thậm chí có người quỳ xuống tại chỗ, liên tục bái lạy.

Trán Tần Trạm nhỏ mồ hôi tí tách, anh gào thét đánh về phía cái kén lớn này.

Lúc anh nhìn thấy những người quỳ lạy dưới đất, trong lòng không nhịn được chấn động.

Đây là lần đầu tiên anh cảm giác được ý thức trách nhiệm mãnh liệt như thế, giống như người bên dưới chính là con dân của mình.

“Á!” Tần Trạm chợt hét lên một tiếng, ánh sáng màu vàng đen càng không ngừng đập tới!

“Răng rắc!”

Cuối cùng, cái kén lớn này cũng bị đánh nát.

Hai cột sáng màu đen nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa! Thần linh trong kén lớn bại lộ trước mắt mọi người!

Ông ta lạnh lùng nhìn Tần Trạm, kinh ngạc nói: “Thân thể Kim Huyền quả nhiên danh bất hư truyền, vậy mà lại có thể đánh vỡ kén của tôi.”

Tần Trạm thở hổn hển, nghiến răng nghiến lợi nói: “Làm sao ông có thể vì để bản thân sống lại mà liên lụy tính mạng của nhiều người như vậy!”

Thần linh cười ha ha nói: “Tất cả mọi thứ của bọn họ đều là tôi ban cho!

Hiện tại tôi chỉ lấy lại mà thôi!”

“Cút mẹ ông đi!” Câu mắng tức giận của Tần Trạm vang vọng khắp chân trời!

Tất cả mọi người bên dưới đều bị một câu nói hay ho này làm choáng váng!

“Tuổi thọ của bọn họ thì liên quan khỉ gì tới ông, ông thật sự xem mình thành thần linh rồi hả!” Tân Trạm lạnh mặt nói.

Vị thần linh kia thản nhiên nói: “Nếu như không có cậu ngăn chặn kế hoạch của tôi, tôi sẽ trở thành chân thần duy nhất trên thế giới này!”

“Thần cái mả mẹ nhà ông!” Tần Trạm chửi ầm lên: “Ông chỉ là phế vật đương thời mà thôi, có lẽ người cùng thế hệ với ông đã phi thăng từ lâu rồi nhỉ? Loại người lưu luyến nhân thế không dám đối diện với cái chết như ông cũng xứng gọi là chân thân sao!”

Sắc mặt thần linh dần dần lạnh xuống, ông ta nhìn Tần Trạm, chậm rãi mở miệng nói: “Một ngàn năm trước tôi cũng đã là người vô địch, thủ đoạn của tôi một hậu bối như cậu sao có thể hiểu được?”

“Được, hôm nay tôi sẽ đánh chết thằng cháu ông!” Tần Trạm nổi giận gầm lên một tiếng, nắm đấm “ầm” một phát đã đánh tới thần linh!

Thân hình của thần linh chợt lóe lên, lập tức lui nhanh ra xa mấy chục thước.

Ông ta siết chặt nắm đấm, một luông sức mạnh màu đen quẩn quanh lòng bàn tay ông ta.

“Tuy rằng bây giờ thực lực của tôi không bằng một phần mười thời kỳ đỉ phong, nhưng đưa mắt nhìn hiện tại cũng đủ để vô địch thiên hạ. Theo cách các người nói, bây giờ tôi chính là một vị đại võ tông.” Thân linh thản nhiên nói.

Đại võ tông!

Nghe thấy chữ đó, trong lòng người bên dưới lập tức lạnh như băng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.