Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 490



Chương 490

Sử Lục Nham còn chưa lấy lại tinh thần từ trong cơn kinh hãi, chỉ thấy gương mặt anh ta vô cùng hoàng so! “Tần… Tần Trạm!” Sử Lục Nham hét lên một tiếng, sau đó quay đầu muốn chạy.

Tấn Trạm khẽ hừ một tiếng, anh ném mạnh chiếc đũa trong tay, chiếc đũa này trực tiếp xuyên qua cẳng chân Sử Lục Nham

Sử Lục Nham lập tức “rầm” một tiếng ngã xuống đất, anh ta xoay người lại hoàng sợ nói: “Cậu… Không phải cậu rời khỏi Việt Nam rồi sao?”

“Thì sao, rời đi thì không thể trở về à?” Tần Trạm nhíu mày hỏi. Sắc mặt Sử Lục Nham vô cùng khó coi, dù thế nào anh ta cũng không ngờ Tấn Trạm sẽ trở về “Anh… Anh Trạm, anh tha cho tôi đi, tôi chỉ phụng mệnh làm việc thôi.” Sử Lục Nham khóc lóc nói: “Cầu xin anh tha cho tôi đi, tôi không muốn chết” Tấn Trạm híp mắt nói: “Tôi đang định tìm anh thành toàn, không nghĩ tới anh tự mình đưa tới cửa

Sau khi nói xong, Tần Trạm trực tiếp tát vào đầu Sử Lục Nham. “Đúng là xui xẻo!” Hứa Bắc Xuyên không nhìn được mắng: “Ông đây đang ăn cơm đấy, đang ăn ngon như vậy, bây giờ ăn không vôi.”

Anh ta đi qua, đã thi thể Sử Lục Nham bay ra ngoài.

Trên mặt Nhan Như Ngọc có chút lo lắng, cô ta giận dữ nói: “Tin tức anh trở về, chỉ sợ không giấu được rồi.”

“Giấu sao?” Tần Trạm cười nói: “Vì sao tôi phải giấu diem? Tôi vốn quang minh chính đại trở về mà”

“Nhưng mà…” Nhan Như Ngọc còn muốn nói gì đó, nhưng bị Tấn Trạm vẫy tay ngắt lời.

Sau khi ăn cơm xong, Tần Trạm và Nhan Như Ngọc ngồi ở trong sảnh, bàn bạc kế hoạch phục hưng Tần Môn.

Nhan Như Ngọc cho rằng, hiện giờ không thích hợp gióng trống khua chiêng, một khi bị Âm Minh Tông để mắt tới, như vậy kết cục không cần nói cũng biết.

Tấn Trạm cũng biết được chuyện này, khác biệt chính là, Tấn Trạm quyết định đợi giết Tô Vũ xong, sẽ trở lại phục hưng Tân Môn, “Tô Vũ hành động như vậy, không sợ bị ban an ninh để mắt sao?” Tần Trạm có chút nghi ngờ nói.

Nhan Như Ngọc thờ dài: “Ban an ninh sẽ không nhúng tay vào chuyện giới võ đạo, chuyện này nên do hiệp hội võ đạo thủ đô xử lý. Nhưng không biết vì sao, mấy vị đại võ tông của hiệp hội võ đạo thủ đô không thò đầu ra.”

Tần Trạm hơi híp mắt, anh nhớ tới Châu Cẩm ở sâu trong nhà giam.

Đám đại võ tông của hiệp hội võ đạo thủ đô, rất có khả năng đang trông coi Châu Cẩm.

Lần trước Tần Trạm mở thần thức cảm nhận khí tức trên người Châu Cẩm, cho dù bà ấy bị bắt nhiều năm như vậy, khí tức đó vẫn rất mạnh mẽ. “Thực lực của mẹ mình, chỉ sợ ít nhất cũng là đại võ tông đỉnh phong.” Tần Trạm nghĩ thẩm trong lòng: “Thật sự không biết hiệp hội võ đạo thủ đô dùng phương pháp gì bắt bà ấy trở về”

Ban đêm, Tần Trạm nằm trên giường, không khỏi nhớ tới phủ Dược Thần.

Mình là trường lão của phủ Dược Thần, nếu Tô Vũ muốn thanh toán mà nói, nhất định sẽ không bỏ qua cho phủ Dược Thần. “Nên bởi chút thời gian đi xem phủ Dược Than rồi.” Tần Trạm mơ hồ có chút lo lắng.

Ngày hôm sau, một tin tức bùng nổ truyền ra

Ở Lục Hạ xuất hiện một cột sáng rất mãnh liệt, Thiên Lôi cuồn cuộn, rất rõ ràng là có người đang độ kiếp!

Mà không lâu sau, tin tức này được chứng thực Người độ kiếp không phải người khác, đúng là Đảng Ngạo được xưng là đệ tử đứng đầu thế giới.

Từ lần trước nhìn thấy thân thủ của Tần Trạm xong, Đằng Ngạo liền bế quan, suốt nửa năm nay, cuối cùng anh ta cũng bước vào cảnh giới đại võ tông rồi:

Mãi đến chạng vạng tối, Thiên Kiếp quanh quẩn trên không Lục Hạ mới chậm rãi biến mất.

Đẳng Ngạo đột phá! Anh ta thành công bước vào cảnh giới đại võ tông!

Trong lúc này, trên diễn đàn võ đạo đều đã sôi trào rồi! “Đẳng Ngạo trở thành người trẻ tuổi thứ hai bước vào đại võ tông “Cái gì mà thứ hai, Đồng Ngạo người ta là quang minh chính đai bước vào đại vỏ tông, không giống như một số người, dựa vào tu hành tà thuật mới miền cường bước vào cảnh giới đại vỏ tông “Kể tiếp có trò hay để coi rồi.” Có người nghiên ngắm nói: “Đảng Ngạo vốn là người đứng đầu một thế hệ trẻ tuổi ở Việt Nam, điều này cũng khiến anh ta trở nên rất tự phụ, nếu tôi đoán không sai, không lâu sau Đẳng Ngạo sẽ hạ chiến thư với Tô Vũ. “Nhưng mà hình như nhà họ Tô và nhà họ Đẳng có đám hỏi mà.” Có người nghi ngờ nói. “Ha ha, vậy thì tỉnh sao, đám hỏi gia tộc lớn không nhất định phải liên lụy đến cá nhân”

Tần Trạm nhìn thấy mấy tin tức này, cũng không nhịn được cảm thán.

Đẳng Ngạo không hổ là đệ tử được xưng là đứng đầu thế giới, thiên phú của anh ta đúng là không thể khinh thường.

Dựa vào bế quan để bước vào đại võ tông, đủ để nói lên thiên phủ siêu nhân của anh ta.

Lại qua một ngày, đúng như mọi người suy đoán, vậy mà Đảng Ngạo thật sự hạ chiến thư với Tô Vũ

Người này vừa mới xuất quan hôm sau liền đi máy bay tới thủ đô, tự mình ném chiến thư vào của Âm Minh Tông Mà Tô Vũ cũng không chán chứ không do dự nhận lấy. “Sư phụ xem, còn có video clip quay lại nữa!” Hứa Bắc Xuyên cắm di động chạy như điện tới.

Tần Trạm cầm lấy đi động, quả nhiên, phía trên đúng là video clip Đằng Ngạo hạ chiến thư,

Đẳng Ngạo trực tiếp bay lên trời, đứng trên không Âm Minh Tông ném chiến thư xuống. “Tô Vũ, ba ngày sau tôi đợi anh ở dưới núi Côn Luân, người nào không tới người đó là con trai!” Giọng nói của Đẳng Ngạo như sấm, chấn đắc không ngừng vang lên cả Âm Minh Tông.

Tô Vũ nhanh chóng đi ra, anh ta ngắng đầu nhìn Đẳng Ngạo, thản nhiên nói: “Được thôi, đối với người trẻ tuổi đứng đầu thế giới như anh, tôi cũng chờ mong đã lâu, trái lại muốn xem anh có bao nhiêu bản lĩnh.”

“Vậy anh nhanh rửa sạch cổ, đợi tôi tới giết anh đi.” Đằng Ngạo nói những lời này xong, liền nhanh chóng rời đi.

Tấn Trạm nhìn video, cười nói: “Trái lại Đằng Ngạo này có chút thú vị. “Đẳng Ngạo này căn bản không quan tâm sống chết của người khác, sở dĩ anh ta ra tay, chỉ vì mình mà thôi.” Hứa Bắc Xuyên nói

Tần Trạm gật đầu, đúng như lời Hứa Bắc Xuyên nói, Đăng Ngạo sống trong gia tộc lớn, căn bản không để ý tới sự sống chết của người khác. ở trong mắt người như bọn họ, những người chết đi đều chỉ là con kiến, không đáng nhắc tới. “Dưới chân núi Côn Luân khắc ra thần võ đạo

Tần Trạm nói: “Trái lại sư phụ cảm thấy hơi chờ mong. “Sư phụ, người cảm thấy hai bọn họ ai sẽ thắng đây?” Hứa Bắc Xuyên hỏi.

Tần Trạm trầm giọng nói: “Thiên phú của Đảng Ngạo trên Tô Vũ, chuyện này không thể nghi ngờ. Nhưng Tô Vũ này có chút kỳ lạ, tà thuật này của anh ta, tuyệt đối không phải chính anh ta.”

“Sư phụ có ý gì thế?” Hứa Bắc Xuyên cảm thấy khó hiểu.

Tần Trạm nói: “Sư phụ hoài nghi trong cơ thể của Tô Vũ, có khả năng còn cất giấu một linh hồn khác

Lần trước giao đấu, Tần Trạm có thể cảm nhận được vài khí tức khác thường trên người Tần Trạm, nhưng mà không dám chắc chắn. “Lần sau nhìn thấy anh ta, mọi chuyện có thể sáng to án Trạm nghĩ thầm trong lòng. Hiện giờ anh nằm trong tay Thiên Minh Nhân, dùng Thiên Minh Nhận đủ để nhìn thấu bản thể của Tô VO. “Nếu trên người Tô Vũ thật sự có một linh hồn khác, chỉ sợ Đẳng Ngạo khó mà thắng được anh ta” Tấn Trạm nhỏ giọng nói: “Thực lực không chỉ dựa vào cảnh giới, còn cần thuật pháp chống đỡ”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.