Truyền Kỳ Phu Nhân

Chương 57: Kiểm trắc gien thể năng



Hằng năm, những đứa trẻ trong gia tộc vừa tròn 6 tuổi đều sẽ được đưa về chủ trạch Mai gia để tiến hành kiểm trắc. Một khi gien và thể năng đạt đủ điều kiện điều kiển cơ giáp thì sẽ được đưa đến chỗ lão tổ tông huấn luyện.

Đối với người trong Mai gia mà nói, đây chính chuyện đáng giá để cao hứng. Thế nhưng chuyện này đối với Mai Truyền Kỳ thì giống như sấm sét giữa trời quang, nếu có thể trốn được liền trốn đi thật xa.

Lấy lại tinh thần, cậu nhanh chóng tháo khẩu trang kính râm xuống, vội vàng gọi cho Mai Chấn Đông, chờ đến khi đường dây được kết nối, lập tức nói: “Gia gia, nếu Nguy Nguy về sau không vào quân đội thì không cần quay về chủ trạch khảo nghiệm phải không?”

Mai Chấn Đông nghiêm túc trách mắng: “Nói hàm hồ gì vậy, coi như không vào quân đội cũng phải quay về chủ trạch tiến hành kiểm trắc, đây chính là lần cuối cùng lão tổ tông thu nhận đệ tử, lại còn là quan môn đệ tử [đệ tử cuối cùng], tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này được. Ta vừa gửi tin cho Nguy Nguy, đã xin nghỉ để thằng bé quay về chủ trạch kiểm trắc, vừa đúng lúc con đi đón nó trở về đi. Ta bây giờ còn đang bận, có chuyện gì chờ quay về chủ trạch rồi nói.”

Ông căn bản không cho Mai Truyền Kỳ có cơ hội nói chuyện, vội vã cúp máy.

Mai Truyền Kỳ biết lần kiểm trắc này không thể tránh khỏi, gương mặt lạnh lùng, quay đầu xe lại đi về hướng Học viện Vinh Diệu, sau đó gọi điện cho Giản Dực, trầm giọng gọi: “Giản Dực.”

Giản Dực nghe được Mai Truyền Kỳ nghiêm túc gọi tên mình, sắc mặt ngưng trọng: “Làm sao vậy? Có phải là đã xảy ra chuyện gì không?”

Mai Truyền Kỳ trầm mặc một hồi mới nói: “Mai gia tiến hành kiểm trắc gien thể năng cho mấy đứa nhỏ.”

Giản Dực đã đoán ra được, hỏi tiếp: “Có phải cậu lo lắng kiểm trắc khí không xác định được gien của Nguy Nguy?”

Mai Truyền Kỳ phiền muộn gãi lên bộ tóc giả: “Coi như vậy đi.”

Từ khi đứa nhỏ ra đời, bởi vì lý do thân thể, cậu vẫn chưa cho con trai làm kiểm tra xác định gien thể năng. Vì vậy, đến giờ cũng không biết gien của con trai là cấp bậc gì.

Giản Dực thở một hơi cười nói: “Tôi còn tưởng rằng xảy ra đại sự gì, cậu cũng đừng lo lắng, tuy chưa bao giờ khảo nghiệm cho Nguy Nguy, thế nhưng tôi có thể cam đoan với cậu kiểm trắc khí tuyệt đối có thể đo ra được gien của Nguy Nguy là bình thường. Bất quá, cũng không biết gien Nguy Nguy sẽ thuộc cấp nào.”

Mai Truyền Kỳ nghe nói như thế, nhất thời thở phào nhẹ nhõm: “Chẳng quan tâm là gien A, B, C, D, E, F, G, có thể đo ra được gien là tốt rồi.”

“Cậu cũng đừng cao hứng quá sớm, nếu như Nguy Nguy có gien thể năng đều đạt được điều kiện tiêu chuẩn để khống chế cơ giáp thì cậu định tính sao đây?”

Mai Truyền Kỳ xoa xoa vùng lông mày: “Việc này… Sau này hãy nói.”

Giản Dực than thở: “Chuyện này không thể kéo dài mãi được, cậu phải biết rằng nếu để càng lâu đến khi nói ra Nguy Nguy sẽ bị đả kích càng lớn.”

Mai Truyền Kỳ day day ấn đường: “Tôi biết rồi.”

Giản Dực biết tâm tình cậu đang phiền muộn, cũng không nói nhiều nữa: “Tôi còn có việc phải làm, trước cứ như vậy đi nhé.”

“Ừm!” Mai Truyền Kỳ cắt đứt thông tin, dừng xe ở trước cổng chính Học viện Vinh Diệu, một thân ảnh nho nhỏ hưng phấn từ trong trường chạy ra.

Mai Nguy Hiểm thấy xe, đôi mắt sáng ngời, chạy vội tới mở cửa chui vào trong xe: “Baba.”

Bé con vui vẻ nhướn người lên, hôn một cái lên mặt Mai Truyền Kỳ.

Mai Truyền Kỳ nhìn gương mặt nhỏ đang vui mừng, ánh mắt dao động, xoa xoa tóc, hỏi: “Con được về chủ trạch kiểm tra gien thể năng có phải là rất vui vẻ phải không?”

Mai Nguy Hiểm cười ra sức gật đầu: “Về sau con sẽ giống như baba, uy phong lẫm liệt điều khiển cơ giáp, bảo vệ tinh cầu của chúng ta.”

Mai Truyền Kỳ cười nhạt: “Baba của con hiện tại chính là đào binh, hơn nữa còn bị khai trừ quân tịch, là người mà toàn bộ tinh cầu đều phỉ nhổ, lẽ nào con còn muốn giống như baba sao?”

Mai Nguy Hiểm đáng yêu nhíu chặt mày lại: “Là bởi vì baba quá ngốc, mới có thể bị người ta vu cáo thành đào binh.”

Mai Truyền Kỳ khóe miệng giật một cái, tức giận xoa đầu nhỏ của nhóc: “Còn dám nói nói baba của mình ngốc, có phải lại muốn nhốt trong phòng vệ sinh đốt đèn tìm ‘phưn’ hử?

Mai Nguy Hiểm khanh khách cười.

Mai Truyền Kỳ nhìn gương mặt vui vẻ của đứa nhỏ, trong lòng tràn đầy phức tạp: “Con trai, nếu như baba nói con không thể khống chế cơ giáp, con định làm thế nào?”

“Làm sao có khả năng đó được? Con trai người ưu tú như vậy, gien thể năng khẳng định rất tốt, nhất định sẽ đạt đủ tiêu chuẩn khống chế cơ giáp.” Mai Nguy Hiểm chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ không thể khống chế được cơ giáp.

Mai Truyền Kỳ bị sự tự tin của đứa nhỏ này đánh bại rồi, cười trêu chọc: “Sẽ không sợ di truyền gien và thể năng của baba sao?”

“Không sợ, chỉ cần con có thể đạt đủ điều kiện khống chế cơ giáp là tốt rồi.”

Mai Truyền Kỳ thấy con mình một lòng một dạ hướng đến cơ giáp, mâu quang tối đi vài phần.

Cậu lái xe quay về biệt thự của Phong Tĩnh Đằng, trước tiên làm bữa trưa, chờ ăn xong mới mang theo thọ lễ đã chuẩn bị trước đó, chậm rãi lái xe hướng về phía Mai gia chủ trạch.

Tại chủ trạch đã sớm náo nhiệt bừng bừng.

Mọi người khi biết được gia tộc muốn giúp hài tử kiểm tra gien và thể năng, lập tức dẹp công việc qua một bên, vội vội vàng vàng mang theo hài tử chạy tới chủ trạch.

Mai Truyền Kỳ dẫn con vào đại sảnh, không khí náo nhiệt nháy mắt yên tĩnh lại.

Trên mặt mọi người lộ vẻ cổ quái, có cao hứng, cũng có kinh ngạc, còn có mặt không thay đổi, nhưng nhiều nhất chính là khinh bỉ. Bất quá, bầu không khí rất nhanh ồn ào trở lại.

Đứng ở lầu hai, quản gia thấy Mai Truyền Kỳ mang theo đứa con tiến vào, cúi đầu nhìn danh sách trên quang não một chút, xác định người đã đến đông đủ, lập tức hô: “Kiểm trắc gien thể năng bắt đầu, thỉnh mọi người xếp thành một hàng.”

Các gia trưởng nhanh chóng đưa con mình xếp thành một hàng thật dài, đứa nhỏ đứng đầu tiên tiến vào phòng kiểm trắc, gia trưởng thì đứng ở ngoài cửa lo lắng chờ đợi.

Mặc dù đã biết gien và thể năng của con mình nhưng họ vẫn khẩn trương lo lắng.

Nhìn thấy gia trưởng đứng ở ngoài cửa phòng kiểm trắc sốt ruột chờ đợi, có người đè thấp thanh âm cùng người bên cạnh nói chuyện: “Tôi nghe nói lần kiểm tra này so với dĩ vãng bất đồng, lão tổ tông lần này chỉ thu nhận duy nhất một đứa bé làm quan môn đệ tử.”

“Tôi cũng nghe nói có chuyện này, giờ phải xem đứa nhỏ nào có gien thể năng tương đối cao mới có cơ hội lọt vào mắt của lão tổ tông. Tôi còn nghe ngóng được, trong buổi tiệc mừng thọ ngày mai, lão tổ tông sẽ hướng mọi người tuyên bố việc thu nhận đệ tử cuối cùng này.”

“Thảo nào lần này lại gấp gáp kiểm tra gien thể năng như vậy, cũng không biết con cái nhà ai có được vận khí trở thành quan môn đệ tử của lão tổ tông đây.”

“Nếu như không có bất ngờ, chắc là tiểu tôn tử của Trung tướng Mai Chấn Thu rồi, nghe đâu đứa nhỏ kia gien đạt đến cấp AAA, thể năng cấp 11, là đứa đạt cấp cao nhất trong đám nhỏ ở đây. Haizzz, đứa nhỏ nhà tôi đã chẳng còn hy vọng gì nữa, chỉ mong sau khi kiểm trắc xong có thể có được một vị huấn luyện viên tốt đến huấn luyện là được rồi.” Có người vừa đố kỵ vừa hâm mộ nói.

Mai Truyền Kỳ nghe được lời này của bọn họ, hết sức mâu thuẫn. Một bên hy vọng con mình tốt nhất vẫn chỉ nên có gien cấp C thôi, thế nhưng, một bên lại không mong rằng đứa nhỏ sẽ bị người khác coi thường.

Aiii!

Baba thật không dễ làm!

Mai Nguy Hiểm thấy baba từ lúc trở lại chủ trạch vẫn chưa nói gì, cho là baba mình còn đang lo lắng chuyện kiểm trắc, liền mở miệng an ủi: “Baba chớ khẩn trương, gien của con nhất định có thể vượt qua cấp B.”

Mai Truyền Kỳ buồn cười nói: “Baba còn đang hận gien của con đừng qua cấp C là tốt rồi, làm sao mà khẩn trương được chứ.”

Mai Nguy Hiểm thở phì phì chu cái miệng nhỏ, dáng vẻ khả ái khiến cho Mai Truyền Kỳ nhịn không được hôn mấy cái.

Kiểm trắc gien thể năng chỉ cần quét qua toàn bộ cơ thể là có thể kiểm trắc ra gien và thể năng, vì vậy tốc độ cực kỳ nhanh, bất quá chỉ hai mươi phút, hơn hai trăm đứa nhỏ ở phía trước toàn bộ đã được kiểm tra, rất nhanh thì đến lượt Mai Nguy Hiểm.

“Baba, con vào đây.” Mai Nguy Hiểm ngẩng đầu nhìn baba của mình rồi cùng nhân viên kiểm trắc đi vào phòng.

Cửa phòng vừa đóng, dưới lầu liền truyền đến tiếng bàn luận xôn xao: “Phụ thân gien chỉ có cấp B, thể năng cấp 5, chắc chắn gien thể năng của đứa nhỏ cũng không khá hơn chút nào.”

“Tôi thấy gien thể năng đứa nhỏ này có được hay không vẫn chỉ là thứ yếu, nếu giống cha của nó trở thành đào binh, đó mới là chuyện mất mặt nhất.”

“Không thể nào chứ, mặt mũi người của Mai gia đã bị nó vứt đi sạch sẽ rồi. Cũng bởi vì chuyện của nó, làm hại tôi ở trong quân đội không ngóc đầu lên được.”

Đứng ở lầu hai, quản gia càng nghe lông mày càng nhíu chặt lại. Cuối cùng, hắng giọng một tiếng nhắc nhở người phía dưới không nên ở chủ trạch quá mức làm càn, những người ở đây đều sợ hãi, sắc mặt hơi đổi một chút.

Trong đó một nhóm người rất nhanh đã nói sang chuyện khác. Một nhóm khác thì ngượng ngùng chạy đến trước mặt Mai Chính Dân: “Chúc mừng Mai đại tá có con trai gien cấp AAA, thể năng cấp 11, là người có cấp cao nhất ở đây, lão tổ tông nhất định sẽ chọn đứa trẻ ấy là quan môn đệ tử.”

Con trai Mai Chính Dân là Mai Hạo Vũ nghe lời này, kiêu ngạo ngẩng đầu lên.

“Lời chúc mừng này cũng sớm quá, kiểm trắc còn chưa kết thúc mà.” Mai Chính Dân vẻ mặt khiêm tốn, thế nhưng đáy mắt lại không kìm nén được lộ ra đắc ý.

“Mai Đại tá quá khiêm nhường rồi, mặc kệ đã kết thúc hay không, vị trí đệ tử quan môn này tuyệt đối thuộc về nhà ngài.”

Mai Chính Dân khẽ vuốt đầu của con trai mình, cười mà không nói.

Lúc này, cửa phòng kiểm trắc được mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.