Mai Truyền Kỳ như lạc vào trong sương mù đi vào biệt thự, nhìn chung quanh phòng khách một vòng, cũng không thấy bóng dáng con mình đâu cả.
Bất quá, trong phòng bếp phát ra tiếng ‘tê tê’ như đang xào rau.
Mai Truyền Kỳ đi tới gần, thấy con mình đang kéo áo Phong Tĩnh Đằng, thầm thì nói chuyện.
Chỗ cậu đứng cách phòng bếp một khoảng cách, hơn nữa còn có tiếng xào rau xen kẽ, cho nên không nghe rõ đứa nhỏ nói gì.
Mai Truyền Kỳ không thấy rõ biểu tình của đối phương, không hiểu sao cậu cảm giác hình như tâm tình người nọ phi thường không tốt.
Bất quá, trong lúc ăn trưa, Phong Tĩnh Đằng vẫn như thường ngày, cùng hai cha con bọn họ vừa ăn vừa cười.
Một tuần này, Mai Truyền Kỳ một tấc cũng không rời nhà, ngay cả thứ sáu thi đấu cơ giáp cũng mang con theo.
Thứ sáu, cậu lại lần nữa cảm nhận được chỗ tốt của xe huyền phù này, đồng thời cũng vui là mình chưa đem chiếc xe này trả lại cho Phong Tĩnh Đằng. Cho nên mới có thể bình yên vô sự mang theo đứa nhỏ đến đấu trường cơ giáp.
Mai Truyền Kỳ dừng xe trong thông đạo, bảo đứa nhỏ ngồi yên trong xe, còn nhiều lần nhắc nhở không được chạy loạn, nửa giờ sau sẽ quay lại đón.
Bất đồng duy nhất chính là khán giả đến xem nhiều hơn so với lần trước, hơn nữa bên ‘Truyền Kỳ’ từ một trăm người biến thành gần vạn người, gấp một trăm lần so với lần trước.
Đương nhiên nếu so với bên người dự thi cấp AA thì vẫn là con số ít ỏi, thế nhưng Mai Truyền Kỳ cũng rất thỏa mãn. Điều này chứng tỏ cậu càng ngày cảng nổi tiếng, tin chắc trong một tương lai không xa, từ một vạn người sẽ tăng lên thành mười vạn người, một triệu người.
Chương trình thi đấu vẫn giống như hai lần trước, trước khi thi đấu phải kiểm tra độ phù hợp. Bất quá lần này không có ai nghi ngờ độ phù hợp của Mai Truyền Kỳ, cho nên trận đấu thuận lợi bắt đầu.
Mười lăm phút sau, Mai Truyền Kỳ lần thứ hai giành được thắng lợi.