Mẹ, Chúng Con Muốn Cha

Chương 130: Chơi trò mi nhau



Cho nên Mật Đường muốn giấu giếm chuyện cô là con gái Tiêu Thính Quân, cô có ý của riêng cô. Nếu như người đàn ông này biết cô cũng là con gái Tiêu Thính Quân xong thì mới chịu cưới cô! Như vậy, anh yêu cô, chẳng phải vì tiền sao. Như vậy, cô thà rằng không muốn người đàn ông này còn hơn!

"Bảo bối, thật xin lỗi." Đường Long ngồi bên người Mật Đường, tràn đầy áy náy, giúp cô lau đi nước mắt."Không phải là anh trách em, anh đang tự trách anh mà. Anh cho hai đứa bé sinh mạng, lại vắng mặt nhiều năm như vậy. Anh cảm thấy có lỗi với hai đứa bé! Nhất là khi nghe được, vì con không có cha, mà chịu mấy đứa trẻ khác kỳ thị thì lòng anh rất đau." Đường Long hít mũi một cái, không để cho nước mắt trong mắt rơi xuống. Con trai đã nói qua, bé trai không được khóc. Anh nhất định phải nghe lời của con, không được rơi nước mắt.

"Bây giờ anh mới biết mùi vị đau lòng. Mà em, thời gian tan nát cõi lòng đã dài quá rồi. Lúc con trai nói muốn cha, thật sự em rất muốn tìm một người đàn ông để gả! Chỉ cần bọn nhỏ hạnh phúc, hạnh phúc của em tan vỡ cũng được." Mật Đường cúi đầu, không nhìn Đường Long bên cạnh.

"Bảo bối, từ nay về sau, anh sẽ không bao giờ để em đau lòng nữa. Chỉ cần có anh ở đây, tuyệt đối anh sẽ không cho phép em khổ sở." Đường Long ôm lấy Mật Đường, tựa như thề.

Không để cho cô đau lòng sao? làm sao anh có thể không khiến cô đau lòng đây? Anh là chồng sắp cưới của Tiêu Tử Phượng, bọn họ đã đính hôn. Rất nhanh sẽ kết hôn! Vừa nghĩ tới hai chữ kết hôn, vừa nghĩ tới anh và Tiêu Tử Phượng cùng nhau ở trên giường trình diễn tiết mục như vậy, Mật Đường cảm thấy mình sắp điên rồi!

Cô quay mặt, không muốn để anh thấy nước mắt của cô.

Đường Long kéo Mật Đường lại, hôn xuống môi cô.

"A Long, anh đừng làm bậy. Cẩn thận để mẹ em thấy." trên mặt Mật Đường, xuất hiện một loạt mây hồng. Rặng mây đỏ kia, lan tràn tới tận bên tai. Vô luận người nào nhìn thấy anh hôn cô, cũng khiến cô cảm thấy thẹn thùng.

Đường Long không để ý sự chống cự của cô, cố chấp hôn. Mẹ cô thấy thì thế nào? Chẳng lẽ, trên đời này có người mẹ không hy vọng con gái mình hạnh phúc sao?

"Thái tử Long, anh mau tới đây nhìn! Mật Đường bảo bối cùng cha, bọn họ đang chơi trò mi nhau kìa!" giọng nói non nớt mà hưng phấn của công chúa Phượng chui vào lỗ tai hai người bọn họ. Đường Long một hồi quẫn bách, vội vàng buông lỏng Mật Đường ra. Anh quay đầu nhìn lại, công chúa Phượng đang ngồi trên cửa sổ trong phòng khách, làm mặt quỷ với anh!

Mật Đường mắc cỡ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, thật muốn tìm một cái lổ để chui vào. Đáng tiếc, trong cái sân nhỏ này, chẳng có đủ đất để cô đào hố chui xuống ấy chứ. Cô nhìn Đường Long, lại nhìn con quỷ nhỏ Công chúa Phượng, đứng dậy chạy về phòng ngủ của mình.

Khi Đường Long theo vào nhà, công chúa Phượng đã từ trên cửa sổ bò xuống. Bé và thái tử Long vây lượn bên người anh, quấn lấy anh để nghe anh kể chuyện xưa. mặc dù Đường Long rất nóng lòng muốn tránh thoát, nhưng vẫn kể cho hai đứa nghe câu chuyện hoàng tử Ếch!

"Cha, con ếch xấu xí đó thật sự là một hoàng tử sao?" công chúa Phượng ngưỡng mặt lên, tràn đầy ảo tưởng mà nói."Sau khi con lớn lên, cũng có thể gặp được hoàng tử không ạ?"

"Công chúa Phượng, sẽ có một hoàng tử thích con, nhất định sẽ thế!" Đường Long vuốt vuốt tóc con gái, khẽ véo nhẹ mũi nhỏ của nó.

"Cha, có thật không? Thật sự con có thể gặp hoàng tử sao?" công chúa Phượng nghe lời của cha xong, trong lòng tràn đầy hi vọng.

"Dĩ nhiên, công chúa Phượng của chúng ta, chính là cô công chúa nhỏ người gặp người thích mà! Con đã là công chúa, thì nhất định sẽ có hoàng tử thích con!" Đường Long vừa trả lời Công chúa Phượng, vừa nhìn phòng ngủ đang đóng chặt kia."Công chúa Phượng, cha có thể tìm Mật Đường bảo bối không?"

"Ừ, có thể." công chúa Phượng làm một cái mặt quỷ, rồi sau đó lại kéo xoay người muốn đi, nhưng vẫn hỏi Đường Long."Cha, cha là hoàng tử phải không? Mật Đường bảo bối cũng là công chúa đúng không? Hai người có thể giống hoàng tử và công chúa sống cuộc sống hạnh phúc hay không?"

"Công chúa Phượng, cha chính là hoàng tử Ếch. Mật Đường bảo bối, chính là cô công chúa nhỏ đáng yêu, là công chúa trong lòng cha. một nhà chúng ta, vĩnh viễn sẽ chung sống hạnh phúc! Công chúa Phượng, hoàng tử có thể đi tìm công chúa chưa?" Đường Long ngắt lấy khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Công chúa Phượng, cười hỏi.

"Hoàng tử muốn đi tìm công chúa rồi! Hoàng tử muốn đi tìm công chúa rồi!" công chúa Phượng đột nhiên ngăn cản Đường Long, lo lắng hỏi."Cha, Mật Đường bảo bối sẽ không giống cô công chúa kia, đá cha từ trên giường ngã xuống đất chứ? Nếu mẹ mà đá cha, cha sẽ đau lắm đấy!"

"Ha ha, dĩ nhiên là không! Mật Đường bảo bối yêu cha còn không kịp, dĩ nhiên không thể đá cha từ trên giường xuống được!" trên mặt Đường Long, nổi lên nụ cười. Cái con nhỏ này, ý tưởng thật đúng là rất nhiều mà! Mà vấn đề kia, cũng rất kì quái!

Đường Long vừa muốn đi, thái tử Long lại lên tiếng."Cha, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở chung một chỗ sao?"

"Dĩ nhiên, cả đời chúng ta sẽ ở chung một chỗ." Đường Long biết, lòng của thái tử Long so công chúa Phượng còn hồi hộp hơn nhiều. Anh không thể coi thường cảm nhận của đứa bé này."Thái tử Long, còn có gì muốn hỏi không?"

"Cha, bắt đầu từ ngày mai, con muốn cha đưa con đi học! Có được không?" trong đôi mắt của Thái tử Long, lộ ra một loại chờ đợi vô bờ. Nó hi vọng Đường Long sẽ đưa nó đi học, chính là hi vọng người bạn kia biết, nó và công chúa Phượng cũng có cha!

"Dĩ nhiên là có thể. Về sau, mỗi ngày cha sẽ lái xe đưa các con đi học. Ai muốn còn dám nói thái tử Long cùng công chúa Phượng không có cha, cha liền đập bẹp nó!" Đường Long giơ tay lên, quơ quơ trước mắt Thái tử Long."Dám nói bậy, đập chết nó!"

"Cha lái xe đưa bọn con đi học ư? Có thật không ạ?" công chúa Phượng không thể tin hỏi, lấy được cái gật đầu của Đường Long xong, công chúa Phượng không nhịn được mà hoan hô."Oa, thật là tốt quá!"

"Cha, không phải là cha gạt con chứ?" thái tử Long bán tín bán nghi mà hỏi. Trời ạ, thật sự có chuyện tốt như vậy sao? Nó không thể tin được!

"Con trai à, cha là đàn ông! đàn ông thì phải nói lời giữ lời, làm sao có thể gạt người hả? Tin cha, tuyệt đối cha sẽ không lừa con!" Đường Long vỗ vỗ lồng ngực rộng rãi to lớn của mình, bảo đảm với Thái tử Long. Anh không thể để cho thái tử Long như bé gái được, không có cảm giác an toàn mà lại tự ti! Từ hôm nay trở đi, anh muốn đem thái tử Long huấn luyện thành người đàn ông mới được."Con trai, cha có thể đi tìm Mật Đường bảo bối không? Hai chúng ta có chuyện rất quan trọng cần bàn đấy!"

"Cha, cha lại muốn cùng Mật Đường bảo bối chơi trò mi nhau nữa hả?" trong lúc bất chợt, công chúa Phượng nói ra một câu, khiến Đường Long lại lần nữa mở rộng tầm mắt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.