Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 346



Dù sao thì Diệp Hành Nhiên cũng rất hiểu tính cách của Diệp Tu Bạch.

Bình thường gọi ông một tiếng anh cũng phải coi tâm trạng của Diệp Tu Bạch, kết quả bây giờ khi bất đồng quan điểm liền gọi anh là ba!

Tâm trạng của Diệp Hành Nhiên vô cùng phức tạp, cũng có chút bất ngờ.

Nhưng không thể phủ nhận ông rất vui vẻ.

Dù sao thì từ điểm này cũng có thể nhận ra, Diệp Tu Bạch rất coi trọng Diệp Sơ Dương. Nếu không anh ta sẽ không làm nhiều việc vì Diệp Sơ Dương tới vậy.

Lúc này, Diệp Hành Nhiên bỗng nhớ ra việc Diệp Tu Bạch tới tìm mình lúc trước, nói việc anh và Diệp Sơ Dương yêu nhau.

Không cần bàn cãi, khi đó Diệp Hành Nhiên hoàn toàn không dám tin.

Nhưng sau khi kinh ngạc, bất ngờ, ông cũng nhìn thoáng hơn.

Thân phận như Tiểu Cửu nhà ông, có người đàn ông như Diệp Tu Bạch ở bên cũng là một việc tốt.

Vì vậy ông gần như không hề do dự mà đồng ý ngay cho Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch ở bên nhau.

Có điều đồng ý là một chuyện, đối với Diệp Tu Bạch ông vẫn cần phải giáo huấn một trận.

Bởi anh ta đã dám dụ dỗ bảo bối của ông.

Diệp Hành Nhiên nghĩ tới việc này bất giác lại bóp trán hạ giọng nói: "Chú ba, tôi thật sự rất vui. Nhiều năm qua đi, Tiểu Cửu không hề biết chuyện gì cả, nhưng tôi biết nó không thích tôi, bây giờ nó có thể gọi tôi một tiếng ba tôi thấy rất vui."

Diệp Tu Bạch hiểu rõ Diệp Hành Nhiên đang nói gì.

Anh lặng im một lát sau đó mới lên tiếng: "Nếu như cậu ấy biết mọi chuyện xảy ra chắc chắn cậu ấy sẽ thông cảm cho anh. Huống hồ, cậu ấy là người rất hiểu lí lẽ."

"Hi vọng là vậy." Diệp Hành Nhiên đau đầu bóp trán, sau đó như thể lại nghĩ ra việc gì, ông nói: "Bách Minh Nguyệt sao rồi?"

"Chín vị thiếu gia của nhà họ Diệp, ngoài Tiểu Cửu và Diệp Mộ Thành ra, những người khác đối với cô ta mà nói đều không thành vấn đề." Diệp Tu Bạch khẽ nói: "Bách Minh Nguyệt đã bắt đầu hành động rồi, chắc không bao lâu nữa tất cả sẽ bị cô ta giải quyết hết."

Bách Minh Nguyệt nói cho cùng vẫn là con gái nhà họ Bách, thủ đoạn không thiếu.

Xử lý các vấn đề tranh chấp trong gia tộc đối với bà ta mà nói là chuyện vô cùng đơn giản.

Chỉ có điều, về phía Diệp Mộ Thành, bà ta chắc chắn không làm gì được.

Nghe Diệp Tu Bạch nói vậy, Diệp Hành Nhiên phì cười: "Đúng là một ả đàn bà ngu ngốc."

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch cũng không nói gì.

Theo như anh thấy, Bách Minh Nguyệt đúng là không hề thông minh.

Đấu với chín vị thiếu gia của nhà họ Diệp tới tận bây giờ mà vẫn xong, cho tới bây giờ có chút hiệu quả cũng đã là rất lợi hại rồi."

Chút bản lĩnh này mà còn mộng tưởng nắm quyền nhà họ Diệp, cũng không biết ai cho bà ta lòng tin đó.

Nghĩ tới đây, Diệp Tu Bạch lại khẽ mỉm cười, đôi mắt phượng đen nhánh ánh lên nụ cười mỉa mai.

***

Diệp Tu Bạch và Diệp Hành Nhiên trò chuyện không quá lâu vì đã tới bữa tối.

Gia đình bốn người quây quanh chiếc bàn ăn lớn, thiếu Diệp Hồng Quân.

Diệp Hành Nhiên đương nhiên cũng phát hiện ra điểm này liền lên tiếng hỏi: "Ba, chú hai chưa về sao?"

Diệp lão nghe vậy liền liếc ông một cái, tưng tửng nói: "Về làm cái gì? Chi bằng cắt tóc đi tu luôn đi cho xong chuyện, coi như ông đây chưa từng nuôi anh ta."

Mọi người: "…"

Diệp Sơ Dương không hiểu lắm về việc giữa Diệp lão và Diệp Hồng Quân, khiến cho những lúc thế này cô không thể nói gì, chỉ biết lặng lẽ cúi đầu ăn cơm.

Diệp Hành Nhiên cũng ngay lập tức chuyển đổi vấn đề.

"Nghe nói phim của Tiểu Cửu mồng một Tết sẽ công chiếu? Hay là tới lúc đó cả nhà ta cùng đi xem!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.