Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 99



Ngày hôm sau.

Diệp Sơ Dương tỉnh từ sớm, chỉ có điều hễ nghĩ tới việc ngủ dậy phải đi đối mặt với những người khác trong nhà họ Diệp là cô lại cảm thấy chán nản.

Vệ sinh cá nhân xong, cô dựa vào thành giường lướt weibo.

Bộ phim điện ảnh “Hồi Sinh” từ lúc ra mắt cho tới giờ vẫn chưa giảm độ hot. Chắc là cũng vì được thơm lây từ Triệu Vũ Hành - vị Ảnh Đế có hàng chục triệu fan hâm mộ.

Hơn nữa không lâu trước thì thân phận của Diệp Sơ Dương cũng đột nhiên bị tiết lộ, nghe nói là dựa hơi luật ngầm của tập đoàn Diệp Thị nên mới có vai diễn chứ nếu không một người mới vô danh tiểu tốt như cô thì không thể nào giành được vai diễn “Tạ Mục Hàm”.

Kết quả là tin tức này còn chưa kịp hoàn toàn lên men đã bị Đoàn Kiệt nén xuống.

Lúc trước Đoàn Kiệt đã lập riêng cho cô một tài khoản weibo, tên tài khoản là “Diệp Sơ Dương”, bây giờ đã trở thành một tài khoản VIP. Diệp Sơ Dương nhớ lại tên đăng nhập và mật mã liền đăng nhập vào.

Hình như đây chính là lần đầu tiên cô đăng nhập vào tài khoản này.

Vừa nhìn vào đã thấy cả trang weibo chỉ có duy nhất một tin. Đã vậy lại chỉ là chia sẻ tin về “Hồi Sinh” từ trang chính thức, viết đúng một câu “Chào mọi người, tôi là Tạ Mục Hàm.”

Có điều trong bài share ở weibo lại là bức hình tạo hình nhân vật của cô.

Có lẽ cũng vì bức ảnh tạo hình nhân vật này mà Diệp Sơ Dương liếc qua lượng fans cũng đã lên tới hơn một trăm nghìn người rồi.

Cô lướt một hồi, đúng vào lúc đang định thoát ra thì đột nhiên nhìn thấy một dòng hashtag~~

#Thầy bói đẹp trai và trẻ tuổi nhất trong lịch sử#

Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, cô nhấn vào dòng hashtag đó, mở đầu là một đống dòng vớ vẩn, ở dưới lại đính kèm một bức ảnh.

Người trong hình đang lười nhác tựa vào một cái ghế, mặc một bộ áo dài Trung Hoa, mặt lại còn đeo một cặp kính mù. Đồng thời còn có một thanh niên đứng bên cạnh thầy bói đó.

Tuy bức ảnh nhìn không được rõ nhưng không có gì phải bàn cãi cả, hai người này chính là bản thân Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ.

Khoé mắt thiếu niên bất giác giật giật mấy hồi, trong lòng thầm nghĩ xem ra bản thân không thể tuân thủ quy tắc mà tổ sư để lại nữa rồi. Nếu như vẫn như ngày trước mỗi tuần đều ra ngoài miễn phí xem bói cho người ta thì e rằng cô chẳng sống được bao lâu nữa rồi.

Nghĩ vậy, Diệp Sơ Dương xoa cằm gật đầu.

Thực ra theo như một góc độ nào đấy mà nói thì thân phận hiện tại của cô quả thực đã không được coi như là người của Huyền Môn.

Vì thế nên chắc là chẳng sao đâu nhỉ?

Có làm sao thì cũng mặc kệ, dù sao thì bây giờ Huyền Môn cũng chẳng có ai có thể tìm ra được cô.

Diệp Sơ Dương liếc mắt lên trời bất lực rồi tắt điện thoại, cô thong dong mở cửa phòng bước xuống dưới lầu.

Trùng hợp đúng lúc này phòng ngủ kế bên cũng mở ra.

Diệp Sơ Dương vô thức quay đầu sang nhìn chỉ thấy Diệp Tu Bạch cũng đang ngó qua y như mình.

Đại thể là bây giờ đang ở trong biệt thự nhà họ Diệp nên Diệp Tu Bạch ăn mặc không hề tuỳ tiện nhưng cũng chẳng quá nghiêm túc. Anh mặc trên người một chiếc áo len mỏng cổ tròn màu tối, bên dưới là chiếc quần âu màu đen, mái tóc ngắn hơi rối, trông vừa lạnh lùng lại vừa ngông nghênh.

Cô đưa tay ra vẫy vẫy, khuôn mặt nở nụ cười hoa hậu: “Chú út, chào buổi sáng.”

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch gật đầu: “Tối qua đụng mặt Diệp Mộ Thành rồi à?”

Cái này chú cũng biết sao?

Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt có chút ngạc nhiên, sau đó cô gật gật đầu: “Có nói qua mấy câu.”

“Ấn tượng về cậu ta thế nào?”

Nghe thấy câu này, trong lòng Diệp Sơ Dương hiểu ra được ý của chú út nhà mình.

Thế là cô cũng chẳng có chút giấu giếm, cô nói hết mọi cảm nhận của bản thân ra~~

“Đại khái là một chàng trai ôn hòa, dịu dàng?” Diệp Sơ Dương khẽ nheo cặp mắt đào hoa cười: “Còn tâm địa có đen tối hay không thì phải hỏi anh ta rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.