Cố Du vòng qua cái bàn đi tới, ngồi cạnh Giang Mạc Thần, đương nhiên, vẫn còn giữ chút khoảng cách.
Trong lòng Giang Mạc Thần không vui, nhưng cũng không nhiều lời, im lặng ăn cơm mà Cố Du đút.
Nhưng phần lớn, anh đều ra hiệu có vài món anh không thích ăn, bắt Cố Du ăn hết...... Một bữa cơm thế này, anh chẳng qua no được phân nửa, nhưng lại làm cho Cố Du no căng bụng.
Cuối cùng, anh còn hết lần này tới lần khác trêu cợt Cố Du một câu: “Cá con, nhìn không ra dáng người em nhỏ, bao tử lại lớn thế a!”
Bao tử lớn cái đầu anh!
Cố Du liền chửi rủa trong lòng, lưu manh thối, đàn ông chết tiệt, nếu không phải anh cái gì cũng kén, tôi sẽ no quá sao? Mẹ nó, bao tử của cả nhà anh đều lớn!
Còn nữa...... Cô nhỏ chỗ nào? Chỗ nào của cô cũng không nhỏ!
“Đi! Đi mua quần áo cho bổn thiếu gia, sẵn giúp em tiêu hóa một chút.” Giang Mạc Thần vui vẻ đứng dậy, khóe môi nhếch lên cười 1 cách đắc ý.
Phố quần áo ở ngay đối diện, Giang Mạc Thần bước vào một tiệm quần áo đặt may riêng quen thuộc.
“Giang thiếu, anh tới rồi sao, anh cần gì ạ? Nhân viên cửa hàng hiển nhiên quen biết Giang Mạc Thần, nhiệt tình chào đón, nhìn thấy bộ quần áo thảm hết chỗ nói của Giang Mạc Thần, liền hiểu ra: “Xin anh chờ một chút, tôi lập tức lấy một bộ đồ sạch sẽ tới cho anh.”
Lúc xoay người, nhân viên đó mới nhìn Cố Du một chút, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Nhân viên cửa hàng rất rõ số đo của Giang Mạc Thần, trực tiếp đem tới mấy bộ quần áo cho Giang Mạc Thần chọn lựa.
“Giang thiếu, anh xem thử cần bộ nào?”
“Đưa quần áo cho vị hôn thê của tôi đi, để cô ấy giúp tôi mặc thử là được.” Giang Mạc Thần nói, đưa tay ôm Cố Du về phía mình: “Em yêu, tay của anh bị thương, chỉ có thể làm phiền em giúp anh mặc đồ, có được hay không?”
Nhân viên cửa hàng hơi sững sờ.
Vị hôn thê?
Giang thiếu có vị hôn thê khi nào? Còn công khai dẫn ra ngoài?
Không khỏi nhìn thêm Cố Du vài cái, không phải loại người con gái xinh đẹp tuyệt trần, nhưng thắng ở chỗ thoải mái dễ nhìn, cho người ta cảm giác rất tốt.
“Thì ra đây là Giang phu nhân tương lai.”
“Tôi chưa từng giúp người khác mặc đồ qua, tôi cảm thấy, vẫn là làm phiền chị gái xinh đẹp này một chút sẽ tốt hơn.” Cố Du đương nhiên muốn từ chối.
Nghe nói, mấy nơi như phòng thử đồ đó, dễ xảy ra gì đó nhất, cô mới không ngu đến nỗi chui vào trong đó.
“Vậy không được!” Giang Mạc Thần lại lập tức nói: “Du nhi, chúng ta lập tức sẽ phải kết hôn, sao em có thể để cho cơ thể của chồng em bị người phụ nữ khác ngoài em ra thấy hết chứ? Em ngại sao? Chẳng phải chỉ là thay quần áo thôi sao, sao lại ngại thế này? Phải biết là, chuyện thân mật hơn chúng ta cũng đã làm qua rồi, hay là, trong lòng em thật ra là hi vọng cùng anh......”
- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------
“Phòng thử đồ ở đâu?” Cố Du lên tiếng.
Cô cảm nhận rất rõ ánh mắt của nhân viên cửa hàng nhìn cô càng ngày càng cái gì đó, thật sợ là để Giang Mạc Thần nói tiếp, anh ta sẽ nói ra những lời càng xấu hổ.
“Giang thiếu, Giang thiếu phu nhân, mời qua bên này.” Tố chất của nhân viên cửa hàng rất tốt, thu lại ánh mắt trên người Cố Du, làm một động tác mời.
Hai phút sau.
Trong căn phòng thử đồ thoải mái rộng rãi, Cố Du lột áo khoác của Giang Mạc Thần ra 1 cách ngang tàng bạo ngược.
Vừa lột vừa nói: “Giang Mạc Thần, anh cố ý phải không? Không sai, chẳng phải chỉ là thay đồ thôi sao, anh cũng không biết xấu hổ rồi, tôi ngại gì chứ! Tôi chưa từng làm qua loại chuyện này, anh đừng chê động tác tôi thô lỗ nha! Nhưng mà, mặc dù trước kia tôi chưa từng thay đồ cho người khác, khi còn bé ngược lại nuôi qua một con chó con, từng thay đồ cho chó con, hay là, tôi cứ dựa theo cách đó mà làm?”
Nói xong, cô còn cố ý dùng thêm sức, giương mắt lên, khóe mắt đắc ý vểnh lên.
Cô cho rằng Giang Mạc Thần sẽ tức giận, sau đó đuổi cô ra tự thay đồ.
Giang Mạc Thần quả thật đã giận, vật nhỏ này, lại nói muốn đối đãi anh như một con chó?
Được thôi, mặc dù anh không có sự kỳ thị giữa các loài vật với nhau, thế nhưng dù sao vẫn cảm thấy có chút khó chịu.
Nhưng anh không biểu hiện ra ngoài.
Mà nhàn nhạt nói: “Cá con, phép khích tướng không hề có tác dụng với tôi đâu.”
“Em ngoan một chút, dịu dàng một chút mà thay đồ cho tôi, đợi lát nữa, tôi đưa em đến trường.”
Động tác trên tay Cố Du dừng lại.
Uả? Tên này dự định thay đồ xong sẽ tha cho cô sao?
Tốt thế sao?
Không thể nào?
Vậy thì...... có mục đích gì chăng?
“Anh tới trường tôi làm gì?”
Giang Mạc Thần trả lời: “Trước đó không phải em nói muốn đến trường sao? Em muốn đi, tôi sẽ đưa em đi, có vấn đề gì sao?”
Vấn đề thì không có, thế nhưng......
“Có phải anh có chuyện gì khác phải đến trường tôi không?” Cố Du vẫn không yên tâm: “Anh đừng trách tôi nghi ngờ anh, trên thực tế, tôi quả thật đang nghi ngờ anh, anh hẳn phải biết, tôi đối với anh, không có ấn tượng tốt!”
“Cho nên, tôi dự định sẽ sửa lại chút về ấn tượng của tôi trong lòng em!”Giang Mạc Thần nâng bàn tay hoàn hảo đó lên, bắt lấy cổ tay của Cố Du: “Du nhi, chuyện anh làm qua, xưa nay chưa từng hối hận, dù có làm lại lần nữa, anh vẫn sẽ làm thế với em, bởi vì, anh đối với em, là nghiêm túc.”
“Muốn cưới em, kết hôn với em, cũng không phải nhất thời xúc động, mà là sau khi suy nghĩ kỹ mới đưa ra quyết định này, anh cho rằng, đây sẽ trở quyết định chính xác nhất quan trọng nhất trong cuộc đời anh!”