“Phụ dâu?” Giang Mạc Thần ngây người, cười giương lên độ cười hài lòng: “Chuyện nhỏ này, nếu có thể giúp tôi khiến Du nhi đồng ý đăng kí kết hôn với tôi, Giang Mạc Thần tôi sẽ nợ các người 1 nhân tình, ngoài chuyện phạm pháp hay động đến Giang gia, những điều kiện khác tùy tiện đặt 1 cái, tôi cố hết sức giúp các người đạt được!”
Các bạn chung phòng nghe vậy, lập tức vui vẻ kêu la.
“Giang thiếu, Giang thiếu nghe nói nhà anh có du thuyền siêu sang trọng, có thể mời tôi lên chơi 1 lần không! Đáp ứng thì tối nay sẽ đưa Cố Dư qua cho anh!” Đào tử mặt hưng phấn nói.
“Còn có tôi, Giang thiếu, hay là, anh giới thiệu tôi đi thử quay ở công ty điện ảnh thuộc tập đoàn Giang thị? Tuy mẹ tôi muốn tôi làm ký giả, nhưng tôi luôn muốn làm diễn viên, đương nhiên, tôi biết theo năng lực của tôi không thể thành diễn viên, nhưng không sao, tôi đi để đã thèm thôi.”
“Tôi chỉ muốn Giang thiếu ra mặt mời nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế giúp tôi bộ lễ phục, để sau này kết hôn mặc…”
Đều là những cô gái đơn thuần chân thành, cũng không nhân cơ hội đề ra yêu cầu gì quá đáng.
Giang Mạc Thần luôn miệng đáp ứng.
Vì thế, bạn cùng phòng đồng lòng quyết định “bán” Cố Du.
“Cố Du, theo tớ thấy, Giang thiếu là người đàn ông tốt khó tìm, cậu nhanh chóng phục tùng anh ấy đi!”
“Đúng đó đúng đó, Cố Du, qua rồi sẽ không còn nữa, cậu nhanh nắm bắt cơ hội.”
“Cố Du, cậu ngủ đi, đừng để mai mang 2 mắt gấu trúc gặp Giang thiếu, đó là hành động rất vô lễ!”
“Đúng đó, Cố Du, ngủ nhanh, mai sáng Giang thiếu nhất định sẽ qua, đến lúc đó đi thẳng để Cục Dân Chính đăng kí kết hôn, đợi cậu trở thành Giang thiếu phu nhân, chúng tớ cũng có thể ăn theo.”
“Cố Du, nếu cậu sợ Giang thiếu giận không quan tâm, thì cái đầm tớ chưa mặc qua kia, màu sắc nhiệt tình như lửa, thiết kế bạo dạn, hoài cổ và gợi cảm, tuyệt đối là lợi khí thu phục đàn ông, cô mặc không?” Phương Phương không chút keo kiệt cống hiến đầm của mình.
Vốn dĩ Cố Du muốn lắc đầu, do dự 1 chút, nói: “Phương Phương, đầm đó của cậu...lấy ra tớ thử?”
Trời mờ mờ sáng, Giang Mạc Thần lái xe đua vào sân trường, trong xe, để đầy hoa hồng đỏ.
Sau xe, còn mang theo 1 chùm lớn bong bóng hình trái tim.
Trên bóng lớn bóng nhỏ còn ghi những chữ rõ ràng “Cố Du”, “Gả cho anh”, “Anh yêu em”.
- --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
1 màn hoành tráng, dù cho người nói mắt kém lắm cũng nhìn thấy, mọi người truyền tai nhau, rất nhanh, dưới kí túc xá của Cố Du tập hợp 1 đám người xem kịch.
“Cố Du này rốt cuộc là ai? Nghe nói hôm qua Thẩm đại cỏ khôi tỏ tình bị cô ta từ chối, hôm nay là có 1 anh siêu đpẹ trai, rốt cuộc cô ấy có mê lực như thế nào? Hoa khôi?”
“Cái gì hoa khôi, người ta không gọi là hoa khôi, là tam nương liều mạng của khoa báo chí! Nghe nói vì muốn có tin tức, dám 1 mình lên thuyền trốn ra nước ngoài!”
“Gan lớn vậy sao? Hèn gì khiến soái ca thích như vậy? Xem ra soái ca thường thích kiểu đặc biệt chút.”
“HA~ đến cỏ khôi cũng từ chối, ai biết có phải chê nghèo thích giàu không?”
“Cậu đừng nói bậy, người ta có thể từ chối cỏ khôi khiến cho soái ca thích là bản lĩnh của người ta, cậu có bản lĩnh đi từ chối cỏ khôi thừ?”
“Thì đó, không phải là đố kỵ ngưỡng mộ hận sao?Lúc Thẩm đại cỏ khôi tỏ tình với Cố Du tôi cũng ở đó, nguyên nhân cô ta từ chối cỏ khôi là vì vị hôn phu!”
“Cái gì? Còn có vị phu hôn? Ai.”
“Chính là siêu soái ca đó! Tớ đoán vị hôn phu của Cố Du vì thấy vị hôn thê của mình hôm qua bị nam nhân tỏ tình, ghen rồi, cho nên mới sáng đến tuyên bố chủ quyền… các người biết thân phận của siêu soái ca này không?”
“Thân phận gì? Cậu biết? Nói nhanh nói nhanh!”
“Thiếu gia Giang gia, Giang Mạc Thần!”
“Trời ơi, Giang Mạc Thần? Không phải là vị Giang thiếu của hào môn giàu nhất Vinh Thành chứ?”
“Chính là anh ấy! Nếu không là ai?”
Trong 1 lúc, 1 khu ồn ào, dù những người trong lòng đố kỵ với Cố Du, cũng không dám nói xấu nửa lời về Cố Du, dù sao, Giang gia là nhà như thế nào, dám nói xấu phu thê của Giang thiếu, là không muốn sống tiếp ở Vinh thành rồi?
Những người còn lại, cũng chỉ biết ngưỡng mộ Cố Du.
Lúc này, Giang Mạc Thần đã từ từ dừng xe, anh xuống xe, đi bên cửa xe, hướng về phía kí túc xá nữa la “Du nhi, xuống đây!”
Lập tức, rất nhiều người cùng là: “Cố Du, xuống đây! Cố Du, xuống đây!”
Cửa phòng của Cố Du cũng bị người đập không ngừng: “Cố Du, hôn phu cô đến kia, còn không xuống nhanh?”
“Đừng đập nữa, gấp cái gì? Sắp xong rồi.” Phương Phương 1 bên son môi cho Cố Du, 1 bên hướng ra ngoài la.
5 phút sau, dưới sự la hét của mọi người, Cố Du mặc đầm nóng như lửa của Phương Phương cống hiến, trang điểm tỉ mỉ, bị bạn cùng phòng vây quanh, đi xuống như nữ thần.
Giang Mạc Thần ngẩng đầu, nhìn thấy vật nhỏ từ món cải thanh đạm đơn giản trở thành đại tiệc gợi cảm tuyệt sắc, giờ phút này, cả thế giới trong mắt anh chỉ còn trắng đen, chỉ có cô gái khuôn mặt đầy xấu hổ kia là màu sắc duy nhất!