Trong lúc nói chuyện, dưới sự dẫn dắt của Tiêu Tuyết Ny, hai người bước vào một phòng bệnh.
Lúc này trên giường bệnh có một bệnh nhân, chính là Phó Cổ, bây giờ anh ta đang truyền dịch, miệng còn lẩm bẩm chửi rủa gì đó: "Mẹ kiếp, chỉ là cảm lạnh thôi, có nghiêm trọng vậy không?”
Bạch Nhãn Hạt Tử bắt chéo chân, lúc này rõ ràng ông ta vẫn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, duỗi chân đá đá Phó Cổ đang nằm trên giường không an phận nói:
"Bảo cậu bình thường tập luyện nhiều vào, cậu cứ không nghe, nhưng cũng không sao, nếu cậu chết, tôi sẽ đưa tro cốt của cậu về quê an táng cho cậu, hehe."
"Táng cái đầu ông, ông có thể nói lời tốt đẹp chút không..."
Thấy Tô Vũ bước vào, Bạch Nhãn Hạt Tử vội đứng dậy tiến lên hai bước cười hì hì nói: "Tô tiên sinh à, cậu yên tâm đi, tên nhóc này mạng cứng lắm, không dễ chết đâu."
Bạch Nhấn Hạt Tử tưởng Tô Vũ đang quan tâm tình hình bệnh của Phó Gổ, nên lên tiếng giải thích.
Nhưng Tô Vũ lại không để ý, mà ngồi xuống mép giường nắm lấy tay Phó Cổ xem xét một chút.
Sau đó quay lại nói với Tiêu Tuyết Ny: "Trong bệnh viện còn nhiều bệnh nhân như thế này nữa không?”
Tiêu Tuyết Ny nhìn Phó Cổ, rồi nói: "Tình trạng của anh ta đã là tốt hơn trong số những người nhập viện rồi. Chúng tôi đã dùng một lượng lớn thuốc kháng sinh, nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng gì. Người của viện nghiên cứu đang làm thêm giờ để nuôi cấy huyết thanh, hy vọng đến lúc đó sẽ có tác dụng."
Bạch Nhấn Hạt Tử nghe xong lập tức thu hồi nụ cười trên mặt hỏi: "Hả? Các. cô nói trong bệnh viện còn nhiều bệnh nhân như thế này à? Vậy chẳng phải bệnh này rất dễ lây nhiễm sao?"
Đột nhiên xuất hiện nhiều bệnh nhân thế này, Bạch Nhãn Hạt Tử tất nhiên phải hỏi cho rõ có lây nhiễm không, phải biết ông ta ở đây chăm sóc Phó Gổ, theo lý mà nói là một việc cực kỳ nguy hiểm.
Ông ta không muốn nằm trên giường khóc lóc kêu cha gọi mẹ như Phó Cổ đâu.
Mà thực ra, tên này đang sống trong phúc mà không biết phúc, cơ thể bách độc bất xâm mà ông ta còn chẳng tự biết.
Bạch Nhãn Hạt Tử vừa hỏi xong câu này, Tiêu Tuyết Ny đáp:
"Hiện tại về phương thức và con đường lây truyền cụ thể của virus Haifra, chúng tôi tạm thời vẫn chưa rõ, nhưng không loại trừ khả năng lây qua đường không khí"
Nói xong, Bạch Nhãn Hạt Tử suýt nữa đã nhảy dựng lên.
"Tôi nói này, có nhầm lẫn gì không thế, nếu đã có thể lây qua không khí, sao các cô không mau lấy cho tôi cái khẩu trang. Trời ơi, xong rồi xong rồi, tôi ở cùng tên khốn này lâu như vậy, chắc chắn đã bị lây nhiễm rồi. Bác sĩ xinh đẹp, phiền cô kiểm tra cho tôi một chút, phát hiện sớm chữa sớm đi."
Bạch Nhấn Hạt Tử tưởng mình cũng có thể đã y nhiễm, nên muốn kiểm tra ngay lập tức, cho dù không bị lây, cũng có thể yên tâm hơn chút.
Tiêu Tuyết Ny lắc đầu, dù sao bây giờ trong bệnh viện nhiều bệnh nhân như vậy còn chăm sóc không xuể, đâu còn thời gian để ý đến Bạch Nhãn Hạt Tử, một người đang nhảy nhót tưng bừng này chứ.
Nhưng Tô Vũ lại nói với Tiêu Tuyết Ny: "Được, cô dẫn ông ta đi kiểm tra di."
Thực ra, Tô Vũ có thể khẳng định, Bạch Nhãn Hạt Tử chắc chắn không thể bị lây nhiễm.
Nếu bị lây thì hẳn đã sớm nằm trên giường kêu khổ liên miên như Phó Gổ rồi.
Anh đoán được lý do Bạch Nhãn Hạt Tử không mắc bệnh, là có liên quan đến Mao Đầu.
Mà bây giờ cho ông ta đi kiểm tra, không phải để xem ông ta có bị bệnh hay. không, mà là thông qua Bạch Nhãn Hạt Tử xem có thể tìm ra phương pháp chữa trị bệnh này không.
Dù sao khi đối mặt với virus Haifra, tất cả mọi người đều không có kinh nghiệm để tham khảo.
Còn huyết thanh mà Tiêu Tuyết Ny nói lúc nấy, hẳn cũng không phải thứ có thể nuôi cấy ra trong thời gian ngắn.
Hiện tại trong bệnh viện còn nhiều bệnh nhân nặng như vậy, cần điều trị khẩn cấp, nếu có thể tìm được chút manh mối từ trên người Bạch Nhãn Hạt Tử.
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Tin rằng, chắc hản có thể giải quyết nhu cầu cấp bách trong thời gian ngắn.
Nói rồi, Bạch Nhãn Hạt Tử theo một y tá đi lấy máu xét nghiệm.
Tô Vũ tìm cơ hội gọi Tiêu Tuyết Ny sang một bên và nói: "Cô đi để ý ông ta một chút, lấy nhiều máu của ông ta hơn một chút. Trên người ông ta có thứ kháng virus mà các cô muốn."
Tiêu Tuyết Ny nhướng mày, có chút không hiểu rõ ý của Tô Vũ lắm.
"Sư phụ, ý anh là sao ạ?"
Tô Vũ quay đầu nhìn Bạch Nhãn Hạt Tử đang lấy máu xét nghiệm và nói:
"Chẳng lế cô không phát hiện sao? Người này ở cùng với Phó Cổ, một bệnh nhân nặng như vậy trong thời gian dài mà ông ta lại không bị lây nhiễm, điều này nói lên cái gì?"
Được Tô Vũ nhắc nhở, Tiêu Tuyết Ny chợt hiểu ra và nói:
"Ý sư phụ là, trong cơ thể người này tồn tại kháng thể của virus Haifra?"
Tô Vũ gật đầu nói: "Chỉ là tồn tại khả năng này thôi, đem máu của ông ta vào phòng thí nghiệm so sánh thì sẽ biết."
Nghe đến đây, Tiêu Tuyết Ny tỏ ra khá phấn khích: "Thật là tốt quá, nếu trong máu ông ta tồn tại loại kháng thể này, có thể cứu được không biết bao nhiêu sinh mạng. Tôi đi sắp xếp ngay đây."