Truyền Nhân Thiên Y

Chương 204



Chương 204

Nếu thật sự thu hết về nhà thì có tận chín người đó!

Chỉ sợ chưa kịp hưởng thụ bao lâu thì anh của em đã bị ép khô rồi!

“Tiểu Siêu, phúc tề nhân của cháu đến rồi đó! Còn do dự gì nữa chứ?”

Phúc tề nhân…

(Hồi xưa quan niệm người đàn ông cưới được nhiều vợ là người có phúc tề nhân)

Giờ phút này Lương Siêu thật sự chỉ muốn hỏi một câu: “Phúc khí này có thể chuyển nhượng không?”

Thấy hôm nay đã định là không thể từ hôn được, Lương Siêu chỉ có thể tìm cách trì hoãn, đưa tay xin tha, nói: “Cái kia… vấn đề này chúng ta tính lại sau đi được không?”

“Dù sao thời gian tôi và hai chị em Băng Khanh, Băng Loan ở chung quá ngắn, nói như thế nào cũng phải hiểu rõ đối phương hơn một chút mới tốt đúng không?”

“Được rồi.”

Liễu Huy Hoàng suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu, Liễu Băng Loan cười xấu xa vỗ vỗ tay: “Nếu anh muốn tiếp xúc nhiều, vậy anh rể cứ ở lại đi.”

“Phòng tôi và phòng chị tùy anh chọn nha.”

Lương Siêu nghe vậy, sợ tới mức liên tục xua tay, vẻ mặt chính trực nói: “Tôi không phải người tùy tiện.”

“Thật đó!”

Hiện tại đã khó thoát thân, nói chi tới chuyện có phát sinh chuyện gì nữa thì cả đời này cũng đừng hòng hủy hôn.

Nhưng cuối cùng, dưới sự mời chào mãnh liệt và nhiệt tình của mọi người nhà họ Liễu, cộng thêm sự trợ giúp cực mạnh của Lương Nghiên, Lương Siêu vẫn phải chọn một gian phòng khách bình thường không có người ở để tạm thời ở lại.

Dù sao hắn cũng đã đáp ứng phân hội Thiên Hải, sẽ đại biểu bọn họ tham gia đại hội chi bộ trong tỉnh, cho nên cũng không sốt ruột rời đi.

Huống hồ trong một tháng sắp tới, hắn còn có thể tra xét tung tích của bảy vị hôn thê khác.

Bởi vì lúc trước hắn lật xem hôn thư, thì đau đớn phát hiện ngoại trừ hai bản hôn thư của Tần Nhược Đồng và Liễu Băng Khanh có địa chỉ rõ ràng thì bảy bản hôn thư khác đều không có ghi chú gì.

Làm cho Lương Siêu đau đầu hơn chính là, khi hắn gọi điện thoại cho lão đầu, hỏi thăm bảy vị hôn thê kia của mình ở đâu, lão đầu chỉ đơn giản trả lời một câu.

Người già, trí nhớ không tốt.

Quên rồi.

Lúc nghe được câu trả lời này xém chút nữa Lương Siêu đã bật ra câu chửi thề!

Lão già xấu xa này!

Buổi tối.

Đáp ứng yêu cầu mãnh liệt của Lương Nghiên và Liễu Băng Loan, Lương Siêu đã tự mình xuống bếp làm một bữa tiệc lớn, ai ăn vào cũng thấy ngon miệng.

Liễu Băng Khanh còn tuyên bố, sau này phòng bếp chính là địa bàn độc quyền của Lương Siêu, người khác không được tự ý bước vào.

Sau bữa ăn.

Đang định đi pha chút trà thì Liễu Băng Khanh đột nhiên ôm ngực kịch liệt ho khan một trận, Liễu Băng Loan thấy vậy nhíu mày, hỏi:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.