Truyền Nhân Thiên Y

Chương 344



Chương 344

Bạch Thiên Nam giơ tay ngắt lời anh ta, ánh mắt lập lòe suy tính một lúc thì nói: “Đi, gọi điện thoại cho anh con đi.”

“Nói cho anh con biết đột nhiên xuất hiện một chướng ngại vật cản đường, chỉ dựa vào một mình ba sợ là không cách nào giúp nó đoạt được gốc Thiên Sơn Tuyết Liên kia, nếu nó còn muốn thì tự mình trở về lấy đi!”

Bạch Hạo Nhiên nghe vậy thì ánh mắt sáng ngời.

“Ba hay quá!”

“Từ ba năm trước anh con đã đặt chân vào Tông Sư Cảnh, với thiên phú của anh ấy, chắc là hiện giờ đã có tu vi Tông Sư cảnh đỉnh phong, để anh ấy tự mình ra mặt, nhất định có thể triệt để tiêu diệt khí thế của họ Lương kia!”

“Con thông báo cho anh ấy liền đây!”

Một giờ sau.

Trong một sơn cốc chim ngữ hoa hương, có một thanh niên ngồi xếp bằng nhìn điện thoại di động đang nhíu chặt mày.

Mỹ nữ váy vàng ngồi bên cạnh hắn thấy thế, thì nghi vấn hỏi: “Sư huynh, làm sao vậy?”

“A, không có gì.”

“Em trai tôi vừa gửi tin, gần đây bên Trấn Giang xuất hiện một thiếu niên Tông Sư, thực lực hơn cả ba tôi, hơn nữa hắn cũng đang nhắm vào gốc Thiên Sơn Tuyết Liên kia.”

“Để bảo đảm không có chuyện gì xảy ra bất ngờ, tôi phải về Trấn Giang một chuyến.”

“Cái gì?”

Mỹ nữ váy vàng nghe vậy thì nổi giận, bĩu môi mắng: “Ai không biết trời cao đất dày như vậy, ngay cả thứ đại sư huynh nhìn trúng cũng dám cướp? Thiếu niên Sông Sư thì lớn lắm sao?”

“Từ ba năm trước sư huynh đã là thiếu niên Tông Sư rồi, hiện giờ đã có tu vi Tông Sư đỉnh phong, trở về một chuyến cũng tốt, trực tiếp đánh cho tên đó xuất hiện tâm ma, để xem sau này hắn còn có tư cách gì mà kiêu ngạo nữa!”

Bạch Vân Hi cười cười, rõ ràng cực kỳ vừa ý với lời nói của mỹ nữ váy vàng.

“Được rồi, một tên nhóc không biết sống chết mà thôi, không đáng nhắc tới.”

“Nhã Nhi, lần này em cũng nên theo anh trở về đi, thuận tiện gặp gia đình anh một chút, chuyện của hai chúng ta cũng nên xắp sếp mọt chút.”

Vân Nhã nghe vậy thì vui vẻ gật gật đầu.

“Ừm, được…”

……

Hôm sau, Lương Siêu vừa ngồi vào bàn ăn, điện thoại di động liền vang lên.

Người gọi là Dương Thi Vũ mấy ngày rồi không liên lạc.

Nhưng vừa định kết nối thì bất chợt có hai luồn ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía hắn…

“Dương Thi Vũ?”

Hạ Tử Yên nhíu mày, hừ một tiếng rồi cười nói: “Vừa tên đã biết là một người đẹp rồi đúng không?”

“Ừm, đúng là một người đẹp.”

Liễu Băng Khanh ở một bên vừa ăn cháo, vừa nói: “Không chỉ là người đẹp mà còn là bạn tốt uy tín威信 đầu tiên của Lương Siêu đấy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.