Truyền Nhân Thiên Y

Chương 403



Chương 403

Chu Vĩ gãi đầu cười, lập tức xóa những bức ảnh chụp lén trước mặt hắn.

“Lương thần y, tôi có thể kết bạn wechat với ngài không?”

“Từ nay về sau, nếu như có ai trong giới giải trí dám khiêu khích ngài thì ngài chỉ cần nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ chỉnh chết người đó! Chỉnh cho đến mức còn thối hơn cả cứt chó thì thôi!”

“…”

Sáng sớm hôm sau.

Lương Siêu vừa gọi 2 phần ăn sáng thì Mộ Khuynh Tuyết gọi tới.

“Lương Thần y, chuyện hôn ước của anh sao rồi? Có phải nhà Cung gia đã gặp anh rồi không?”

“Không được tốt lắm.”

Lương Siêu nói: “Vô duyên vô cớ bị làm bia ngắm bắn nên tâm trạng không được tốt lắm.”

“Anh bị ngắm bắn sao?”

“Lời này từ đâu ra vậy?”

Lương Siêu cười lạnh nói: “Mộ tiểu thư, chuyện này đâu có ý nghĩa gì với cô. Nếu như cô đã là bạn của Cung Vũ, chắc hẳn là cô biết Cung gia đang gặp vấn đề đúng không?”

“Cô mượn tay tôi để tạm thời giải quyết phiền toái cho Cung gia khiến tôi gặp rắc rối. Cuối cùng cô lại đúng lúc kiếm được một ân tình, tôi nói đúng không?”

“Ha ha ha…”

Mộ Khuynh Tuyết cười quyến rũ: “ y da, vốn dĩ anh là con rể của Cung gia mà nên giúp đỡ Cung gia cũng chính là nghĩa vụ của anh thôi.”

“Đừng, dừng lại đi.”

“Trước đó, tôi quên nói cho cô biết là mục đích của tôi khi tới Cung gia không phải vì thực hiện hôn ước mà là từ hôn.”

“Cái gì?”

“Từ, từ hôn?”

Điều này khiến cho Mộ Khuynh Tuyết kinh ngạc vì một nữ thần quốc dân như Cung Vũ, bất cứ người đàn ông nào ở đất nước này đều treo ảnh của cô ấy ở đầu giường, sao người này lại có gan hủy bỏ hôn ước vậy?

Hay là hắn không phải là đàn ông?

Sau khi ngạc nhiên một hồi, Mộ Khuynh Tuyết không nói về chuyện này nữa.

“Lương thần y, chuyện từ hôn cứ để sang một bên đã, hiện tại anh có rảnh không?”

“Nếu như anh rảnh thì có thể qua đây trị liệu cho sư phụ của tôi không. Đêm qua khi đang luyện chế thuốc, căn bệnh của bà ấy lại tái phát, nôn ra máu, hôn mê bất tỉnh. Bây giờ mới tỉnh lại.”

Lương Siêu cau mày, hắn lập tức đồng ý.

“Được, cô gửi vị trí cho tôi đi. Bây giờ tôi qua đó ngay.”

“Được.”

Sau khi ngắt điện thoại, Mộ Khuynh Tuyết lập tức gửi định vị. Sau khi nhận được, Lương Siêu liền gọi Lương Nghiên ở đằng sau.

“Nghiên Nghiên ngoan, hiện tại anh phải đi xem bệnh cho một người, em…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.