Truyền Nhân Thiên Y

Chương 434



Chương 434

Lương Siêu có hứng thú trong một lúc và hỏi: “Em đánh giá vẻ đẹp của cô Cung Vũ ở cấp độ nào?”

“Chị Cung Vũ, chị vừa xinh đẹp lại nhân từ, nhất định cấp bậc cao nhất là hoàng hậu!”

Cung Vũ bị trêu chọc đến mức bật cười khúc khích, thần kinh vốn căng thẳng trước đó trong chốc lát đã thả lỏng rất nhiều, cô cười rồi sờ sờ cái đầu nhỏ của Lương Nghiên.

“Lương tiên sinh, đây là em của amh sao?”

“Thật đáng yêu.”

“Đáng yêu cái rắm!”

Đường Khả Hân tức giận đến mức nhìn thấy hai vệ sĩ riêng của mình còn đang ngơ ngác xem kịch, cô ta lập tức nhổ nước miếng chửi: “Hai tên phế vật, thấy tôi bị giễu cợt các người rất vui có phải không?”

“Còn không mau! Xé miệng của chàng trai này và em gái của hắn!”

“Được.”

Hai vệ sĩ nhanh chóng phản ứng, lao đến chỗ Lương Siêu trước.

Cung Vũ lại bắt đầu khẩn trương, nhưng hai vệ sĩ cường tráng còn chưa đi được hai bước, Lương Siêu đã đột nhiên vọt tới, dùng ngón tay giống như vỗ nhẹ vào hai người bọn họ một cái.

Sau đó Lương Siêu quay lại, Cung Vũ nhìn thấy hai vệ sĩ bất động nên có chút sững sờ.

“Hai người bọn họ… tại sao không động đậy?”

“Yên tâm đi, chẳng qua là bị tôi điểm huyệt mà thôi.”

“Ngủ mấy tiếng, tỉnh lại sẽ không sao.”

Lương Siêu vừa dứt lời, Đường Khả Hân nhìn hai tên vệ sĩ liền ầm ầm ngã xuống đất, nhắm mắt lại dường như đã ngủ say, mọi người đều kinh ngạc.

Nhìn Đường Khả Hân ngây người một lúc, Lương Siêu cười hỏi: “Bây giờ, cô còn cho rằng tôi là lang băm không?”

Mọi người nghe xong đều âm thầm lắc đầu.

Phương pháp điểm huyệt vi diệu như vậy không phải lang băm nào cũng có được, phải có tay nghề thực sự!

“Hừm, cho dù anh có chút kiến thức về Trung Y thì sao? Nói thẳng ra là những thứ đó phục vụ cho những người giàu có như Đường Quý Nhân sao? Có bị điên không?”

Tôn Bình đảo mắt và nói, cố gắng tìm một chỗ cho Đường Khả Hân.

Lúc này, Cung Vũ đi tới, nhẹ nhàng khẽ kéo Lương Siêu.

Cô thì thầm: “Anh Lương, chúng ta vẫn nên đi nhanh.”

“Chị Cung Vũ.”

Lương Nghiên nhìn Cung Vũ từ một khoảng cách gần và đột nhiên gọi, chỉ vào mặt cô: “Sao mặt chị đỏ thế? Tóc ướt, trá bị thương, mắt sưng, nhìn không đẹp bằng như trước. . . ”

Nghe những gì cô bé nói, Lương Siêu chỉ chú ý đến điều này.

Giờ phút này nhìn Cung Vũ thật sự hoảng sợ, không khỏi nhíu mày, suy nghĩ một chút, ánh mắt liền hướng về phía Đường Khả Hân liếc một cái.

“Cô đã làm gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.