Truyền Nhân Thiên Y

Chương 437



Chương 437

Xuất hiện đầu tiên trong video là nam chính đã cởi hết quần áo ngồi trong một phòng khách sạn tình nhân chờ đợi nữ chính đến, người này chính là tên đạo diễn quá khích kia, Trần Đại Ba.

Ngay sau đó, nữ chính mặc trang phục mỏng tanh gần như trong suốt đẩy cửa tiến vào.

Cho dù nữ chính này còn trang điểm hơi đậm nhưng mọi người liếc mắt một cái đã nhận ra đây chính là Đường Khả Hân!

Cô nam quả nữ ở chung một phòng, sau khi bàn chuyện tài nguyên trong giới xong liền tình chàng ý thiếp mà lăn lên giường.

“A…”

“Trần đạo, ngài thật lợi hại nha, Khả Hân rất thích ngài…”

“Ừm… Mạnh quá…”

Vài phút sau, hai người xong việc, Trần Đại Ba tiện tay lấy ra một tấm chi phiếu đặt dưới gối ném lên mặt Đường Khả Hân.

“Tiểu lẳng lơ này, biểu hiện không tệ, đã hầu hạ không ít người rồi đúng không?”

“Chi phiếu 10 vạn này cô lấy đi, coi như là tiền thưởng cho cô.”

“Hừ, Trần đạo ngài nghĩ tôi là loại người gì vậy?”

“Người ta không cần đâu.”

Đường Khả Hân làm nũng một trận, sau khi trả lại tấm chi phiếu kia lại chui vào trong ngực Trần Đại Ba, đảo mắt thì thầm bên tai ông ta.

“Ngài phải hiểu, người ta đến hầu hạ ngài hoàn toàn là bởi vì sùng bái tài hoa của ngài, không phải là tới kiếm tiền đâu, nhưng nếu ngài thật sự muốn thưởng, thì thưởng cho người ta một đồng tiền là được rồi.”

Trần Đại Ba nghe vậy cười to một trận, video đến đây cũng đột nhiên dừng lại.

Toàn bộ hiện trường lâm vào im lặng, im đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Tất cả mọi người đều trợn mắt cứng lưỡi, vẻ mặt giật mình nhìn Đường Khả Hân.

Drama này thực là thơm quá.

Hơn nữa tuyệt đối là tin chấn động nhất!

Bởi vì trước đó Trần Đại Ba muốn tái xuất nên từng cố ý tiếp nhận phỏng vấn, tuyên bố ông ta đã từng ngủ với một nữ diễn viên nổi tiếng!

Để thu hút được sự chú ý và lượng truy cập cao hơn, ông ta lần lựa tạo độ hồi hộp cho đến nay vẫn chưa công bố nữ diễn viên này là ai.

Hiện tại xem ra, người đó chính là Đường Khả Hân!

“Chậc chậc…”

“Đường quý nhân, bình thường người khác bị quy tắc ngầm, ít nhất cũng phải có một vạn hay tám ngàn gì đấy để bù đắp đúng không? Nhưng cô ra sức hầu hạ người ta như thế, kết quả lại chỉ cần một đồng?”

“Quý nhân này, đúng là ‘đắt’ giá thật.”

“Chỉ tiếc lúc cô mới ra mắt bọn ăn xin không biết cô, nếu không chắc bọn họ cũng có phúc hưởng rồi, dù sao một đồng thì bọn họ vẫn có.”

“Ha ha!”

Cung Vũ lại bị chọc đến cười, vẻ mặt đầy ẩn ý liếc nhìn Lương Siêu một cái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.