Truyền Nhân Thiên Y

Chương 690



Chương 690

Sau khi nói xong, hắn lập tức đi tới chỗ Cao Manh cùng với hai người khác đang hôn mê, cho bọn họ uống thuốc giải độc và bắt đầu châm cho họ.

Mặc Vân ngơ ngác nhìn, không biết qua bao lâu, cuối cùng trên gương mặt lạnh lùng đã nở nụ cười.

“Xem ra trước đó mắt ta không hề mù.”

“Tên nhóc này…Rất có tương lai.”

“Thời gian trôi qua sẽ càng tỏa sáng rực rỡ.”

Một giờ sau.

Sau khi Lương Siêu đánh tan toàn bộ độc tố có trong người đám người Thẩm Động, thì lại bắt đầu thi châm giải độc cho vì Mặc Vân.

Trong lúc đó, Mặc Vân hỏi: “Lúc nãy tôi thấy Vua ma cà rồng thi triển một chiêu Đồng Quang với cậu, uy lực rõ ràng lớn hơn Chân Hỏa Quang Kiếm của cậu.”

“Nhưng cuối cùng vẫn bị một kiếm của cậu phá vỡ, vì sao vậy?”

“Còn nữa, lúc trước cậu điều động rất ít huyền khí, tại sao chỉ phất tay một cái đã phá vỡ được năng lực thiên phú của một ma cà rồng cao cấp?”

Lương Siêu nghe vậy thì bật cười, cũng không định giấu diếm gì, nói thẳng: “Rất đơn giản, bởi vì người của tôi không những âm thầm trồng Phệ Tâm Ấn với những ma cà rồng kia mà còn âm thầm thi triển một loại độc thuật đạo môn đối với bọn họ.”

“Độc này không trí mạng, nhưng có thể đánh dấu năng lượng lưu chuyển trong kinh mạch bọn họ, mà những dấu hiệu này chỉ cần gặp huyền khí của tôi sẽ phát nổ từ trong ra ngoài.”

“Cho nên, chiêu thức của bọn họ không phải bị tôi trực tiếp phá vỡ, mà có một phần từ nguyên nhân từ chính bản thân họ.”

Mặc Vân bừng hiểu, liên tục gật đầu tán thưởng.

Thuật pháp đạo gia muôn hình vạn trạng, huyền diệu khó lường, hôm nay xem như ông đã được lĩnh ngộ.

Qua thêm nửa tiếng, sau khi đánh tan hết toàn bộ máu độc trong cơ thể Mặc Vân, thấy đám người Thẩm Động chuẩn bị mang thi thể Vua ma cà rồng đi, Lương Siêu vội vàng bước tới ngăn cản.

Chắp tay nói với Mặc Vân: “Tiền bối, ngài cũng không thể để vãn bối làm không công chuyện này đúng không? Thi thể của mấy ma cà rồng này giao cho tôi xử lý được chứ?”

Mặc Vân rất thông minh, lập tức liền hiểu được tính toán trong lòng Lương Siêu, liếc nhìn Miller với vẻ mặt kích động bên kia.

“Cậu xác định muốn làm như vậy?”

“Ma cà rồng trời sinh ham giết, mặc dù hiện tại tên này trung thành với cậu, thay cậu làm việc, nhưng tương lai là điều khó lường trước…”

“Tiền bối yên tâm, một chút tự tin này Lương mỗ vẫn có.”

Thấy Lương Siêu một lòng kiên trì, Mặc Vân suy nghĩ một chút cũng không nói gì thêm, gật gật đầu lại bổ sung: “Nhớ kỹ, sau này hãy quản thúc gã ta nhiều hơn, tuyệt đối không thể dung túng gã ta hoành hành hung ác ở bên ngoài.”

“Nếu không, đến lúc đó tôi chẳng những tiêu diệt gã ta, mà còn tới truy cứu trách nhiệm của cậu đó.”

“Được.”

Lương Siêu gật gật đầu, sau khi nhìn theo đám người Mặc Vân rời đi, thì xoay người nhìn về phía Miller đã sớm quỳ xuống, dùng vẻ mặt chờ mong nhìn mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.