Truyền Nhân Thiên Y

Chương 752



Chương 752

“Thiên Huyền gần đây thế nào rồi?”

“Hả…”

Đôi mắt của Lương Siêu xoay tròn, lại rập khuôn dùng ra lí do trước đó với Lê Uyển, bảo rằng Thiên Huyền đã qua đời nhiều năm, xin sư nương hãy nén bi thương.

Cơ Lăng Tuyết cười không nói gì, yên lặng nhìn chằm chằm và Lương Siêu.

Mấy phút sau, Lương Siêu bị nhìn chằm chằm mà trong lòng run rẩy, cuối cùng thực sự không chịu nổi, chùi mồ hôi lạnh trên trán rồi nói hết ra: “Bây giờ ông già đang ở ngay trong đạo quán trên núi, cả ngày uống rượu ăn thịt, thỉnh thoảng còn đi nhìn lén mấy quả phụ trong sơn thôn tắm rửa, sống tiêu sái lại sung sướng.”

“Phốc!” Cơ Lăng Tuyết bị chọc cười, gật đầu nói: “Ừm, thật là tác phong của ông ấy.”

Nhìn thấy Cơ Lăng Tuyết có phản ứng như vậy, Lương Siêu sững sờ một hồi lâu.

Lòng dạ của vị sư nương này thật là bao la…

“Tiểu Mặc, cậu ở trên núi cũng rất khá, chạy xuống làm cái gì?”

“Kết hôn.”

“Kết hôn? Cậu có vị hôn thê rồi à?”

“Đúng.”

Vừa nhắc chuyện này, trên mặt Lương Siêu tràn đầy uất giận: “Không chỉ có một người, mà là chín!”

“Cái gì? Mới có chín? Lão già này cũng quá đáng, chín người thì làm sao đủ để nhất mạch Thiên Y khai chi tán diệp? Tối thiểu phải gần trăm người mới được?”

Gần trăm mười người…

Lương Siêu đã không còn gì lưu luyến trên đời, đồng thời cũng triệt để câm nín trước mạch não của sư nương này.

Dạng cao nhân tuyệt thế này có thể qua lại với ông già thật là không kỳ quái chút nào.

Sau khi trò chuyện hai câu việc nhà, Lương Siêu giẫm trúng lôi mấy lần, Cơ Lăng Tuyết mới đi vào chính đề.

“Tiểu Mặc, từ hôm nay trở đi cậu chính là chỉ huy sứ ngoài biên chế của Võ Minh, nếu đã giữ vị trí này thì phải gánh vác trách nhiệm nặng trĩu đó, hiểu chưa?”

“Hả, trách nhiệm gì?”

.

“Nói là chuyện nhỏ thì chính là làm việc cho Võ Minh, nói chuyện lớn là tận trung vì nước.”

“Mà địa vị của các đời chỉ huy sứ ngoài biên chế đều rất được tôn sùng, tương đương với trưởng lão cấp hai trong tổng bộ Võ Minh.”

“Đúng, Võ Minh tổng cộng có sáu cấp trưởng lão, trưởng lão cấp một là cao nhất, cấp sáu thấp nhất, hai vị trưởng lão Hình Phạt là Mặc Vân và Mục Phong chính là trưởng lão cấp hai, cùng cấp với cậu.”

“Mà ta và Lăng Lão đều là trưởng lão cấp một, trong tổng bộ có tổng cộng chín vị trưởng lão cấp một, mỗi một vị đều có thực lực trên Nguyên Anh, hiện tại rõ chưa?”

Rõ cái cọng lông!

Lương Siêu đã nghe ngốc, lời nói của vị sư nương này hoàn toàn là hai phiên bản với những gì Mặc Vân nói trước đó!

“Sư nương, không phải chỉ huy sứ ngoài biên chế này là nhân viên không nằm trong biên chế của Võ Minh sao! Không phải một chức vụ không cần làm cũng không bị trói buộc sao! Sao bây giờ lại…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.