Truyền Nhân Thiên Y

Chương 773



Chương 773

“Chậc chậc…”

“Sức mạnh còn không đủ để chống lại một đòn? Tôi thực sự không hiểu nổi sự to mồm vừa rồi của cậu là lấy từ đâu ra nữa?

“Mày, mày cũng là Huyền Vũ Giả sao?”

Từ Giang khẽ gào một tiếng, cơ thể không đứng trụ nổi, một tay cậu ta che ngực, một tay chỉ vào Lương Siêu:

“Mày, nếu mày có gan thì ở đây chờ tao!”

“Tao, tao sẽ đi bảo để cha tao phái mấy cao thủ tới đây! Lúc đấy tao sẽ phế đi một thân huyền khí của mày rồi sau đó sẽ chặt đứt tay chân!”

Thấy Từ Giang muốn gọi điện, Lương Siêu bước tới và đá cậu ta một cái. Điện thoại bay ra xa, hắn đã vung tay tát anh ta:

“Chơi không lại thì bắt đầu gọi điện cho bố mẹ sao? Cậu là một sinh viên đại học hay học sinh tiểu học thế?”

“Mày!”

Chát!

Hắn lại dùng tay trái tát cậu ta một cái, tiếp tục nói: “Tôi cái gì mà tôi, thật sự cho rằng mọi người sẽ coi cậu như cậu ấm mà nuông chiều mãi sao?”

“Tao…”

Chát!

“Tao cái gì mà tao, cảm thấy bản thân mình có bố mẹ là lãnh đạo bộ văn hóa ở Viêm Hạ mà to à? Thế sao giờ lại bị tôi đánh như vậy?”

Từ Giang: “…”

Mấy cái tát này của Lương Siêu khiến cậu ta đau kinh khủng, cảm thấy mặt mình bây giờ chắc không nhìn nổi nữa, sau đó còn tưởng rằng mình cứ im lặng vậy sẽ không bị tát nữa.

Nhưng trước mặt cái người chẳng thèm theo một nguyên tắc nào như Lương Siêu thì cậu rất nhanh liền ý thức được mình đã sai rồi.

Chát!

Lương Siêu lại tát cậu ta một cái: “Nói gì đi chứ? Câm rồi à? Vừa rồi không phải nhiều lời tới nỗi còn không có cơ hội nói hay sao? Nói! Bây giờ nói đi!”

“Mày! Ngoại trừ tát người ra, còn biết cái gì không chứ!”

Chát!

Sau khi tát thêm một cái nữa, Lương Siêu nhếch miệng nói:

“Muốn nếm thử cái khác à, thế sao không nói sớm, ông đây thỏa mãn cho luôn.”

Nói xong hắn xoay lòng bàn tay lấy ra một cây kim bạc, Từ Giang nhìn thấy liền cười khinh thường: “Chỉ là cái thứ đồ nữ dùng để thêu sao? Còn chưa đủ để thiếu gia đây gãi ngứa nữa.”

Một lát sau, Lương Siêu đâm kim vào, lúc này nụ cười trên mặt Từ Giang lập tức đông cứng lại, sau đó sắc mặt kịch liệt thay đổi, cậu ta há to miệng, phát ra tiếng kêu đến tận cổ họng.

“A!”

Lúc này cậu ta cảm thấy trong cơ thể có vô số trùng nhỏ, đang không ngừng cắn nội tạng của cậu ta, và cậu ta rất đau!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.