Truyền Nhân Thiên Y

Chương 812



Chương 812

Uỳnh!

Khi vấn đề này được nhắc đến, Vạn Khôi lập tức tức giận đập bàn, trực tiếp khiến chiếc bàn bên cạnh tan thành từng mảnh, tức giận nói:

“Trước đó bị thương vậy thì lấy đâu ra mà tâm trạng tốt hay không chứ?”

“Nhất thời lơ đễnh để cho một mụ đồng hạ vu thuật âm độc, loại thuật này nếu không giải thì cả đời này của ta sợ rằng không bao giờ lên giường được với con nào cả, khó lòng mà ăn mặn được nữa rồi.”

“Hả?”

“Nghiêm trọng như vậy sao?”

“Vậy tôi có thể làm gì cho ngài?”

Phương Lệ giả bộ rất quan tâm hỏi.

“Ngươi ấy á?”

Vạn Khôi khinh thường liếc hắn ta một cái, hắn ta hừ lạnh một tiếng:

“Một kẻ phàm phu tục tử như ngươi thì có thể giúp được cái con khỉ à? Ngươi chỉ cần điều hành tốt cái tập đoàn Phương thị của ngươi là được rồi.”

Phương Lệ nghe vậy, mặt ngoài khúm núm gật đầu liên tục nhưng trong lòng hắn ta vô cùng căm tức.

Dám coi thường ông đây sao?

Cũng khỏe thôi, ông đây cũng lười phí hơi đi nịnh mày, giúp cái quần ông ấy.

Sau đó, Vạn Khôi chuyển chủ đề, nhấp một ngụm trà và hỏi một cách tùy tiện:

“Vừa ngươi nói, tập đoàn Phương Thị bắt đầu xuống dốc à? Không đến nỗi chứ nhỉ?”

“Ta nhớ năm ngoái ngươi đã hứa với ta rằng ngươi nhất định sẽ giành được Diệp Khuynh Thành cơ mà.”

“Nói chỉ cưới một con ả đó thôi là cả tập đoàn dược liệu Nhuận Tinh sẽ nằm trong tay ngươi mà, đó chính là một con thú vàng đó!”

“Haizzz!”

Phương Lệ thở dài nói:

“Vốn là kế hoạch rất hoàn mỹ rồi, nhưng không ngờ giữa chừng lại gặp được một tên Trình Giảo Kim đã đổ hết kế hoạch của tôi.”

Ngay sau đó, Phương Lệ đã nói hết chuyện về Lương Siêu ra, biến hắn thành một tên rau non đi câu dẫn Diệp Khuynh Thành.

Hắn ta còn nói rằng mình biết những con Kim Giáp Hổ là những con thú bảo vệ của Vạn Thú Tông, Nhưng hắn vẫn giết hết chúng và còn lấy máu của Kim Giáp Hổ để luyện đan.

Da hổ còn dùng làm chăn và ga giường, xương hổ được dùng để nấu rượu.

Còn chuyện về phần Lương Siêu đã đánh bại Chung Kình, người đã được nửa bước cảnh giới Kim Đan, nên đã trở thành chỉ huy sứ được bổ nhiệm ở Võ Minh thì không nói gì về điều này.

Nói chung là quay đi quẩn lại đều là cùng một ý đó là.

Lương Siêu có bản lĩnh không mạnh và rất đê tiện, phụ nữ thì dây dưa cả rổ, và còn không thèm để vào mắt Vạn Thú Tông!

Nhìn thấy vẻ phẫn nộ Phương Lệ, Vạn Khôi liên tục cười lạnh một tiếng.

“Thiếu tông chủ, ngài thử nói xem, chúng ta sao có thể để một kẻ to gan ác nhân như vậy tiếp tục hãm hại chúng ta chứ?!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.