Truyền Nhân Thiên Y

Chương 831



Chương 831

“Dừng tay.”

Một tiếng quát khẽ truyền đến, hai cô gái dừng tay rồi quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một cô gái mặc tóc ngắn quần áo bó sát đi tới.

“Làm sao vậy? Chẳng lẽ cô thương hương tiếc ngọc, coi trọng tên tiểu bạch kiểm này?”

Cô gái tóc ngắn nhìn hai người một cái, lại nhìn lướt qua Lương Siêu, lạnh nhạt nói: “Ở Đế Kinh thì luôn phải cẩn thận, đừng làm mọi chuyện phức tạp, hoàn thành nhiệm vụ là được rồi. Đi thôi.”

Nói xong thì cô ta đốt một điếu mê hương rồi đi vào biệt thự.

Hai cô gái liếc nhau, nhếch miệng rồi mỗi người đá cho Lương Siêu một cái, hùng hùng hổ hổ để lại hai câu rồi đi theo.

Rất nhanh, họ đã tìm được phòng của Thượng Quan Nguyệt, mà lúc này Thượng Quan Nguyệt đã ngất đi, một người trong họ lấy ra một bao tải vải thô muốn trùm lấy cô ấy vào.

Nhưng ba người đang muốn ra tay thì một tiếng cười khẽ đột nhiên vang lên từ cửa phòng.

“Này, các người làm việc có cẩu thả quá không vậy? Cái bao tải kín gió như vậy mà nhét người vào, thế chẳng phải không được bao lâu đã nghẹt thở chết à?”

Hả?

Lời này nghe cũng rất có lý?

Ba người không khỏi gật đầu, giây tiếp theo mới kịp phản ứng, mặt đanh lại rồi quay phắt đầu nhìn, chỉ thấy ở cửa phòng có một cái bóng đen.

Ngay sau đó đèn trong phòng liền sáng lên, tập trung nhìn lại thì chính là Lương Siêu.

“Anh!”

“Sao có thể!”

Hai cô gái kia lập tức kinh hãi, kêu lên thất thanh: “Vừa rồi rõ ràng anh đã trúng thuật của chúng ta! Không đến hai giờ tuyệt đối không thể tỉnh lại! Anh…”

“Trò mèo mà thôi, hai người các cô còn kiêu ngạo à? Lấy tự tin từ đâu ra vậy?”

Sau khi mỉa mai một tiếng, Lương Siêu dờii mắt đi nhìn về phía cô gái tóc ngắn, không khỏi lắc đầu.

“Chậc chậc… Cô cũng kiên nhẫn thật đấy? Lần trước thất bại không những không học được một bài học, ngược lại còn to gan trực tiếp dẫn người đánh tới nhà của tôi?”

Không sai, cô gái tóc ngắn kia chính là Takeshita Sakura từng gặp mặt Lương Siêu ở hội quán spa trước đó.

“Cô đoán lần này tôi có bỏ qua cho cô hay không?”

Cảm nhận được một tia sát cơ hiện ra trong lời nói của Lương Siêu, Takeshita Sakura biến sắc, vội vung tay lên bắn ra mười mấy ngân châm về hướng Lương Siêu, đồng thời hét lớn một tiếng: “Đối phương nguy hiểm, đồng loạt ra tay!”

Lương Siêu cười cười, thân thể liên tục chớp động, nhẹ nhõm tránh đi những ngân châm của Takeshita Sakura, mà chân sau bước ra những bước chân huyền ảo, như ma quỷ xuất hiện tại trước mặt hai mỹ nữ kimono kia.

“Cơ hội tốt!”

Hai cô gái lập tức vui mừng, đạo hạnh của họ còn chưa cao, cho nên chỉ có thể thi triển mị thuật và huyễn thuật ở khoảng cách gần, Lương Siêu đến sát người lập tức cho họ một cơ hội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.