Truyền Nhân Thiên Y

Chương 881



Chương 881

“Vết thương không có gì đáng ngại chứ? Còn có thể đi Võ Minh một chuyến không? Có cần tôi làm thay không?”

“Không cần.”

Hạ Tử Yên lắc đầu, lập tức gọi điện thoại cho Khương Nhu, bảo cô mau kể hết đầu đuôi mọi chuyện đêm nay cho Lăng Lão, sau đó thì chạy về Võ Minh, đi thẳng đến tiểu viện tĩnh mịch của Cơ Lăng Tuyết.

Sau khi Cơ Lăng Tuyết biết được quan hệ giữa cô và Lương Siêu thì khá chiếu cố cô lúc ở Võ Minh. Tuy không cho cô số liên lạc, nhưng lại giao ra một tấm lệnh bài.

Dựa vào lệnh bài này, có thể tự do ra vào nơi ở của Cơ Lăng Tuyết.

Sau một giờ, Lương Siêu đã bị giải vào địa lao tổng bộ Võ Minh, được được ở trong một gian ‘nhà’ tương đối sạch sẽ, hắn đang ngồi xếp bằng tu dưỡng điều tức.

Một hồi giày vò đêm nay gần như lấy mất nửa cái mạng nhỏ của hắn…

Không bao lâu sau, Lăng Vũ đã dẫn đầu đi đến.

Lương Siêu như đã nhận thấy, mở mắt ra cười với ông một tiếng, sau đó liền thấy ông còn mang theo một thùng sơn thì không khỏi sững sờ.

“Lăng Lão, ngài làm vậy. . . là có ý gì?”

“Không phải cảm thấy chỗ ở tạm thời của vãn bối quá mức đơn điệu, muốn sơn lại cho vãn bối đó chứ?”

“Đi đi đi!” Lăng Vũ cười mắng: “Lão già này không đáng tin cậy, không nghiêm túc như vậy sao? Cái này là chuẩn bị cho cậu.”

Nói xong thì trực tiếp quét màu sơn đỏ lên người Lương Siêu, còn dán vài tấm da lợn nhìn như vết sẹo dữ tợn khắp thân thể Lương Siêu.

Lương Siêu bị dán đầy người, sau đó liền nghe Lăng Vũ cười khà khà mà nói: “Một lát nữa sư nương của cậu tới, nhìn dáng vẻ của cậu thì họ Ngọc kia thảm rồi. Tôi cá chí ít sư nương cậu sẽ tháo một linh kiện trên người hắn, có dám cá với ông này không?”

Lương Siêu: “…”

Lão già này thật là xấu!

Thật lầy!

Chẳng qua Lương Siêu là đèn cạn dầu sao?

Đi theo lão già vô lương tâm Thiên Huyền năm năm cũng không phải uổng phí, nếu thật sự nổi hứng chơi thì hắn cũng không kém Lăng Vũ, lập tức lắc đầu nói: “Cược thì cược thôi, tôi cảm thấy sẽ không.”

“Vãn bối đã lĩnh giáo qua bản lĩnh của Ngọc Long Uyên, tuy là Bán Bộ Nguyên Anh, nhưng công pháp tu luyện lại cực kì kì lạ, cho dù sư nương tôi ra tay, hắn đánh không lại cũng có thể chạy.”

“Ồ?” Lăng Vũ nhướng mày lên, như suy tư gì mà gật gật đầu.

Sau đó không nán lại mà rời đi, vì có thể thắng vụ cược nhỏ này, lát nữa ông nhất định phải làm Ngọc Long Uyên kia muốn chạy cũng không thể chạy, ngoan ngoãn bị đánh mới được.

Lăng Vũ rời đi chưa được bao lâu, Cơ Lăng Tuyết vừa nghe tin đã chạy tới.

Nhìn thấy Lương Siêu nằm trên bệ đá, máu tươi đầm đìa, vết sẹo trên người khắp nơi, bà ta gọi như thế nào hắn cũng không tỉnh lại!

Cơ Lăng Tuyết lập tức nổi giận!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.