Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1009: Lão Gia Hỏa Này Không Phải Là đang truy lùng Bổn Thiếu?



Nhưng bọn họ cũng biết thực lực của Hoàn Nhan gia, đổi lại là họ có lẽ không dám làm gì hắn, bọn hắn cũng muốn biết rốt cục Lăng Tiếu có giết Hoàn Nhan Thuật hay không đây?

- Thế gia có thể so với tứ phẩm tông môn sao?

Lăng Tiếu nghiền ngẫm cười, sau đó nói với Hoàn Nhan Thuật:

- Muốn ta bỏ qua cho ngươi cũng được, chỉ cần ngươi có thể tiếp được một mũi tên mà không chết, tạm tha ngươi một mạng!

Dứt lời, Lăng Tiếu bắn tên.

- Hưu!

Thần sắc Hoàn Nhan Thuật đại biến, quát một tiếng, nhanh chóng bỏ chạy, đồng thời lấy đan dược tăng tốc nhét vào trong miệng.

Ngay sau đó liền nhìn thấy bộ dạng chật vật liều mạng bỏ chạy của hắn trong tòa thành.

Người chung quanh đối với hành vi lớn mật của Lăng Tiếu sản sinh vài phần khoái ý.

- Lăng huynh, ngươi…ngươi làm như vậy rất lỗ mãng.

Cốc Kiều Kiều giẫm nhẹ chân, có chút tức giận vì Lăng Tiếu không nghe khuyến cáo của nàng.

Thực lực của Hoàn Nhan gia có thể so được với tứ phẩm tông môn, điểm này có lẽ chưa đủ làm người sợ hãi, nhưng bọn hắn lại là luyện dược thế gia, điểm này đủ làm người kiêng kỵ.

Chính vì Cốc Kiều Kiều hiểu được điều này, mới hi vọng Lăng Tiếu buông tha Hoàn Nhan Thuật, như vậy không đến nỗi đắc tội Hoàn Nhan gia cùng Dược môn.

Hiện tại biến thành như thế, chỉ sợ cuộc sống sau này của Lăng Tiếu sẽ không dễ chịu.

Lăng Tiếu thản nhiên cười nhạt nói:

- Ngươi cảm thấy nếu ta buông tha Hoàn Nhan Thuật, hắn sẽ không nhớ chuyện hôm nay sao?

Cốc Kiều Kiều nghe câu hỏi của hắn, nhất thời không thể phản bác.

Đúng vậy, với tính cách ghi thù của Hoàn Nhan Thuật, chỉ sợ ngày sau Lăng Tiếu sẽ gặp không ít phiền toái!

- Lăng Tiếu chết tiệt, Hoàn Nhan Thuật này sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Hoàn Nhan Thuật không ngừng chạy trốn, trong lòng thầm mắng Lăng Tiếu cả trăm lần.

- Xem ra chỉ có thể dùng nó!

Hoàn Nhan Thuật cắn chặt răng, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm.

Đây là một thanh hỏa kiếm, trên thân kiếm tràn đầy hỏa thuộc tính ba động, một hư ảnh linh thú phóng lên cao, ngọn lửa khổng lồ đem bầu trời chiếu sáng rực.

Hoàn Nhan Thuật cầm hỏa kiếm trong tay nháy mắt xoay người lại hét lớn một tiếng:

- Phá cho ta!

Hỏa kiếm mang theo khí thế cường đại hướng nỗ tiễn chém tới.

Oanh long!

Hỏa kiếm va chạm cùng nỗ tiễn chấn vang rền.

Phốc!

Thân hình Hoàn Nhan Thuật nháy mắt bị lực lượng cường đại chấn bay ra xa mấy chục thước, phun ngụm máu tươi, trên gương mặt âm nhu hiện lên vẻ tái nhợt.

- Hô, cuối cùng phá được mũi tên chết tiệt kia!

Hoàn Nhan Thuật ôm cổ tay rách tả tơi, nhìn nỗ tiễn bị tan biến nặng nề thở ra một hơi dài, lập tức lấy ra mấy viên đan dược bỏ vào miệng.

Ngay sau đó hắn nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, lập tức tìm chỗ ngồi xuống khôi phục thương thế.

- Lăng Tiếu, ngươi chờ xem, ta nhất định phải giết ngươi!

Trong lòng Hoàn Nhan Thuật thầm hạ quyết tâm.

Lăng Tiếu nhìn Hoàn Nhan Thuật thoát chết, lẩm bẩm:

- Xem ra đám người kia đều có chút bổn sự, linh khí cao giai tựa hồ cũng rất thông thường!

Cốc Kiều Kiều nói:

- Nơi này tập hợp những địa hoàng cường đại nhất, đại đa số đều đến từ những thế lực bất phàm, có linh khí cao giai cũng là chuyện bình thường, bởi vì Hoàng Bảng chi tranh cũng không phải chỉ đại biểu vinh dự cá nhân, còn đại biểu cho quang vinh của tông môn hoặc gia tộc của họ.

- Thì ra là thế!

Lăng Tiếu lên tiếng, sau đó nhìn Cốc Kiều Kiều nói:

- Nghĩ tới Cốc tiểu thư cũng đến từ thế lực không bình thường đi?

- Hì hì, huynh gọi muội là Kiều Kiều đi thôi, dù sao chúng ta đều là đồng minh đúng không?

Cốc Kiều Kiều cười không đáp, đổi đề tài nói.

Nhìn dáng cười ngọt ngào của nàng, Lăng Tiếu không thể không thừa nhận mị lực của nàng thật cao minh, khó trách Diệp Vân Phong thấy nàng liền bị mê muội.

Lăng Tiếu sờ sờ mũi, chuyển mắt nhìn qua Diệp Vân Phong hô to:

- Vân Phong, ngươi không sao chứ?

Diệp Vân Phong ngượng ngùng đi tới nói:

- Thật xin lỗi lão đại, làm ngươi bị mất mặt!

Diệp Vân Phong thật sự không dám đối diện Cốc Kiều Kiều, khi hắn ở Lam Dương thành đã bị bộ dáng khả ái của nàng làm hấp dẫn, rất có hảo cảm, nhưng vừa rồi lại bị người đánh bại trước mặt nàng, mùi vị kia làm hắn cảm thấy thật sự khó chịu.

Lăng Tiếu vỗ vỗ vai Diệp Vân Phong nói:

- Việc này không có gì, quan trọng là, mỗi khi đánh xong một trận ngươi có thể hấp thu càng nhiều kinh nghiệm chiến đấu, sau này khi đối chiến sức chiến đấu sẽ thêm bất phàm.

Lăng Tiếu biết nếu Diệp Vân Phong không dùng Thăng Linh quyết thật sự khó là đối thủ của những hoàng cấp đỉnh khác, cho nên không có ý tứ trách móc hắn.

Chờ sau khi Diệp Vân Phong lĩnh ngộ hoàn toàn huyền kỹ của Tà Đế truyền thụ, giải quyết xong nhược điểm của Thăng Linh quyết, như vậy hắn sẽ lợi hại hơn người đồng cấp rất nhiều.

Vừa lúc đó vài tiếng xé gió từ xa truyền tới.

Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Trọng Thu cùng mấy lão giả đang đi đến.

Toàn bộ mọi người đều hướng sáu người có tu vi bán đế nói:

- Gặp qua mấy vị đại nhân!

Mấy người kia đều là cường giả đến từ mười tám thế lực lớn, phụ trách làm trọng tài cùng người dẫn đội.

Sáu bán đế hạ xuống trước mặt Lăng Tiếu, điều này làm mọi người chung quanh đều có vẻ kinh ngạc.

- Tiểu oa nhi ngươi tên là Lăng Tiếu?

Một lão giả mập lùn nhìn Lăng Tiếu hỏi.

Lăng Tiếu nhìn ánh mắt của lão giả ục ịch kia, trong lòng giật mình:

- Lão gia hỏa này không phải là trúng ý bổn thiếu chứ?

Trong lòng hắn mặc dù nghĩ như vậy, nhưng mặt ngoài vẫn chắp tay nói:

- Vãn bối chính là Lăng Tiếu!

- Được…tốt, rất không tệ, ngươi có bằng lòng gia nhập Liệt Kiếm tông ta hay không!

Lão gia ục ịch dứt khoát hỏi.

Lúc này mọi người chung quanh đều nhìn Lăng Tiếu với ánh mắt hâm mộ.

Liệt Kiếm tông là một trong mười tám thế lực lớn, là tam phẩm tông môn, uy danh hiển hách trong Trung Vực.

Bọn hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu được Liệt Kiếm tông xem trọng.

- Liệt Kiếm tông không có gì tốt, không bằng ngươi gia nhập Âu Dương gia tộc đi, đảm bảo một năm tiến giai hoàng cấp cao giai, mười năm tiến giai thiên tôn!

Một lão giả bán đế khác híp mắt nói.

- Hừ, Lăng Tiếu ngươi lựa chọn Cổ gia chúng ta đi, Cổ gia tu luyện kim hệ làm chủ yếu, phù hợp ngươi phát triển trong tương lai.

Một lão giả bán đế khác cũng nói.

Lăng Tiếu lập tức bị lời mời của mấy vị lão giả bán đế làm ngây người.

Hắn thật sự không thể tưởng được mấy lão gia hỏa kia vì sao đột nhiên phát ra lời mời với hắn.

Trải qua một phen rối rắm, cuối cùng hắn đưa ra kết luận, cảm thấy tuy rằng hắn cố ý che giấu thực lực, nhưng nam nhân anh tuấn lại phong cách như hắn đi trong bóng tối lại sáng rực như đom đóm, xuất chúng như vậy, bất kể thế nào cũng không thể che giấu phong thái chính mình.

Không thể không nói tiểu tử Lăng Tiếu là người vô cùng tự kỷ!

Vương Trọng Thu lên tiếng ngắt lời:

- Mấy vị lão huynh đừng gấp gáp, phải nghe ý tứ của Lăng Tiếu đi, các ngươi cũng không thể ép buộc người ah, nhưng Lăng Tiếu ngươi có thể gia nhập Kỳ Thiên lâu chúng ta mới là lựa chọn tốt nhất cho ngươi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.