Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1017: Đối Chiến Hỏa Phong



Vô số thanh xà từ trên thân thể Hỏa Phong xuất hiện, mà Hỏa Phong như biến thành xà vương, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ dọa người.

Mọi người chung quanh nhìn thấy một màn này ngạc nhiên không thôi, bọn họ đều biết luyện dược sư có khả năng khống hỏa lợi hại, nhưng bọn hắn không nghĩ tới Hỏa Phong có thể khống hỏa tới mức độ này.

Vạn Xà Phệ!

Hỏa Phong rống lớn một tiếng, thân hình chấn động, chân khí cường đại đem Lăng Tiếu phong tỏa chặt chẽ, vô số thanh xà hướng Lăng Tiếu đánh tới.

- Ta xem lần này ngươi làm sao trốn!

Hỏa Phong đem thanh xà bắn ra ngoài, thân thể cũng bổ nhào tới trước, đồng thời đôi hỏa chưởng không ngừng tung ra chưởng ảnh.

Xà Hình Chưởng!

Đối mặt hai tầng công kích, Lăng Tiếu hiện lên thần sắc lạnh lùng:

- Cấp mặt không biết xấu hổ, vậy đừng trách ta không khách khí!

Lăng Tiếu không có ý định lui nhường, hắn nhất định phải làm cho Hỏa Phong biết chênh lệch thế nào với hắn, bằng không cứ mãi dây dưa như vậy tới khi nào mới kết thúc!

Trong lòng hắn đã có tính toán, một thân khí thế cường hãn bỗng bốc lên, từng đạo lam diễm khủng bố nháy mắt tăng vọt, lam diễm không cần Lăng Tiếu khống chế liền tự động đem thanh xà đánh úp tới dần dần cắn nuốt.

Thức thứ tư Bài Vân Chưởng – Bài Vân Đảo Hải!

Lăng Tiếu quát to một tiếng, không nhìn vào thanh xà bổ nhào, loại thú hỏa kia đối với hắn mà nói không khả năng tạo thành thương tổn.

Từng đợt chưởng phong mãnh liệt cùng Xà Hình Chưởng va chạm vào nhau.

Phanh phanh!

Hai người không ngừng va chạm, chưởng ảnh bao trùm đối chiến giữa không trung, từng đạo hỏa diễm không ngừng khuấy động, giữa không trung liên tục phát ra tiếng vang, người chung quanh đành phải lui ra thật xa.

- Chưởng lực của một địa hoàng trung giai sao hùng hậu như thế?

Hỏa Phong lộ vẻ mặt ngưng trọng nhủ thầm, hiện tại hắn đã xuất ra mười tầng công lực, có tự tin đánh thắng Lăng Tiếu, nhưng linh lực của đối phương như cuồn cuộn không dứt, không chỉ hùng hậu còn mơ hồ đè ép hắn một đầu, khiến song chưởng của hắn không ngừng run rẩy lên.

Nhưng hắn không thể ngờ hiện giờ Lăng Tiếu chỉ mới dùng năm thành công lực, bởi vì hiện tại Lăng Tiếu không muốn bại lộ ra thực lực chân chính của mình, bằng không đi vào bên trong không ai dám tới cướp bóc đồ vật của hắn thì không tốt lắm.

Nếu để cho người khác biết được ý tưởng của hắn, chỉ sợ bị tức đến hộc máu.

Không ngờ còn chờ mong người khác chạy tới cướp bóc chính mình, đầu óc có phải bị cửa kẹp choáng váng hay không.

- Hỗn đản, là ngươi bức ta!

Hỏa Phong dần dần cảm thấy không thể chống đỡ, cắn chặt răng, rốt cục chuẩn bị xuất ra một kích cực mạnh.

Hắn tung một chưởng chấn lui Lăng Tiếu, thân hình lui ra sau mấy chục thước, một đoàn thanh diễm vọt lên, quần áo trên thân bị hắn đánh xơ xác, thân trên của hắn dần dần nổi lên những chiếc vảy màu xanh, ngay ánh mắt cũng phiếm xanh, một cỗ lực lượng tương tự bán tôn tán phát.

Chư hoàng chung quanh thần sắc đại biến, đột nhiên cảm nhận được lực lượng Hỏa Phong đang tăng lên, thực lực đã vượt xa phạm vi tưởng tượng của bọn hắn.

- Khí thế thật đáng sợ, lại còn đáng sợ hơn bán tôn giai, đã tới gần thiên tôn rồi.

- Đệ tử chân truyền của Dược môn quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ sợ Lăng Tiếu phải chết ở đây.

- Vậy thì chưa chắc, trước kia nhìn thấy Lăng Tiếu sử dụng kim hệ, hiện tại không ngờ hắn còn có hỏa hệ, hắn nhất định có được lá bài tẩy của mình, tin tưởng chưa đến cuối cùng thật chẳng biết ai chết về tay ai đâu.

- Chỉ có thực lực trung giai mà có thể đem đệ tử Dược môn bức đến nước này, thật sự không tệ ah!



- Hỏa Phong không ngờ bị người làm cho chật vật như thế, địa hoàng trung giai kia thật có bản lĩnh.

Hỏa Hạo thản nhiên nói.

- Hỏa Phong thật chán ghét, tôn chỉ của Dược môn là không cho phép tùy tiện gây hấn người khác, nhưng hắn luôn lấy danh hào của Dược môn bày ra ngoài, chỉ sợ người khác không biết hắn là người của Dược môn, nếu hắn thua mặt mũi của Dược môn chúng ta sẽ gãy ở nơi này.

Hỏa Hương Minh nhăn mày khó chịu nói.

- Việc này cũng chẳng có gì lạ, nếu hắn không phải hậu bối trực hệ của tam trưởng lão thì hắn đã sớm bị đuổi khỏi Dược môn, lần này ta cũng không đồng ý dẫn hắn đi theo, nhưng tam trưởng lão ra mặt nên không thể quét mặt mũi của hắn.

Hỏa Hạo xòe tay nói.

- Bỏ đi, nếu hắn thật sự thua, khi trở về muội nhất định sẽ bẩm báo chi tiết, sau khi hắn về sẽ bị trừng phạt thôi.

Hỏa Hương Minh nói.

Trên không trung, thanh diễm không ngừng bốc lên, Hỏa Phong đã biến thành một thanh hỏa nhân, bộ dáng dữ tợn vô cùng, khí thế đã đạt tới đỉnh.

- Hắc, thực lực không tệ, không nghĩ tới thẳng bức thiên tôn, nhưng còn chưa đủ đâu!

Lăng Tiếu phát ra tiếng cười lạnh nói, hắn không lựa chọn nhân cơ hội công kích mà chờ thực lực Hỏa Phong chân chính lên cao, hắn muốn nhìn xem đệ tử chân truyền của Dược môn lại có bổn sự gì.

- Tiểu tử, ngươi có thể chết dưới Hỏa Hóa Thú Quyết thì cũng đủ kiêu ngạo rồi!

Hỏa Phong giống như hóa thân thành linh thú, thanh âm biến thành khàn khàn.

Ngay sau đó hắn chậm rãi giơ lên một chưởng, một bàn tay mang theo làn vảy thanh sắc thật lớn hướng Lăng Tiếu chộp tới.

Nhìn bàn tay màu xanh khổng lồ như móng vuốt cự thú, tốc độ cực nhanh, hơn nữa phi thường cương mãnh, thanh diễm không ngừng lan tràn đi ra.

Lăng Tiếu không chút suy nghĩ lập tức né tránh.

Trên mặt Hỏa Phong hiện tia cười lạnh, bàn tay còn lại nhanh chóng giơ lên, hung hăng chộp tới Lăng Tiếu, bàn tay này mới là hậu chiêu của hắn.

Lăng Tiếu bị gắt gao nắm giữ, làm hắn khó thể giãy thoát, thanh diễm không ngừng thiêu hủy thân thể hắn.

Đổi lại là người khác chỉ sợ đã sớm bị thanh diễm thiêu cháy tử vong.

Nhưng thiên hỏa của Lăng Tiếu căn bản không có đối thủ, thanh hỏa không cách nào làm bị thương được hắn.

- Ha ha, lực lượng của ta có thể so với thiên tôn giai, trong hoàng cấp không ai tránh thoát, ngươi đi chết đi!

Hỏa Phong lộ ra dáng tươi cười dữ tợn, chưởng hóa cự quyền hướng đầu Lăng Tiếu nặng nề đập xuống.

Lực lượng hỏa quyền tương đương một kích của thiên tôn đê giai, thế lửa hừng hực làm mọi người kinh hô lên, thần sắc tràn ngập vẻ kiêng kỵ, trong lòng thầm hô:

- Đệ tử Dược môn quả nhiên đáng sợ!

- Chỉ dùng thú hỏa đòi vây khốn ta sao? Thật ngu xuẩn!

Ngay lúc hỏa quyền sắp đánh xuống đầu Lăng Tiếu, trong mắt hắn hiện lên vẻ khinh thường, lam diễm từ trong thân thể tràn ra, thanh diễm cự chưởng trói buộc hắn dần dần bị cắn nuốt ngược lại.

- Lam diễm này rốt cục là lửa gì, chẳng lẽ là địa hỏa?

Hỏa Phong nhận ra lam diễm của Lăng Tiếu, thần sắc lộ vẻ tham lam vô cùng.

Một hỏa chủng cấp cao đối với luyện dược sư mà nói là trân bảo họ tha thiết ước mơ.

- Không thể để cho tiểu tử này còn sống rời đi!

Hỏa Phong thầm hạ quyết tâm, trong tay hiện ra hỏa kiếm thanh sắc.

Ngay khi Lăng Tiếu giãy ra cự chưởng, hỏa quyền đã đập xuống.

Lăng Tiếu nâng lên một chưởng đánh ra lam diễm cường đại xuyên thủng hỏa quyền.

Hưu!

Ngay lúc hắn tạm giải nguy cơ, kiếm khí mạnh mẽ đã bao phủ tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.