Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1024: Băng Hỏa Kiếm Tiến Giai (1)



Không đến một lát, cánh tay của Lăng Tiếu đã trở nên bóng loáng như ngọc, không khỏi thở nhẹ nói:

- Nhanh như vậy liền xong rồi?

Lăng Tiếu cũng bị tốc độ chữa trị nhanh chóng như vậy làm cho khiếp sợ, trên mặt đều là vẻ mừng rỡ.

- Cổ Hoàng thần công quả nhiên biến thái, hôm nay phòng ngự cùng năng lực chữa trị của ta đều tăng trưởng trên diện rộng, chắc hẳn long hình chiến ý cũng so sánh với trước kia đề cao lên không ít đi!

Lăng Tiếu vỗ vỗ vào miệng lẩm bẩm nói.

Tiếp theo hắn đem ánh mắt quang đến phương xa:

- Là lúc đi tìm Đế đan rồi!

Hưu!

Thân hình của hắn trong nháy mắt nhập vào phương xa biến mất.

Ở nơi chiến loạn thâm uyên, từng tòa sơn phong như lợi nhận xuyên thẳng vân tiêu, không ít sơn phong không có một ngọn cỏ, còn có chiến ngân vỡ nát, trải qua vô số năm tháng nhữ cũ không cách nào ma diệt được dấu vết chiến loạn.

Phiến chiến loạn chi địa rộng lớn này, âm phong tiêu điều không ngừng thổi qua, không có chút sinh khí cùng sức sống nào, thỉnh thoảng còn có thể thấy mấy cỗ hài cốt không trọn vẹn cùng binh khí bị hủy hoại.

Ở phiến đại địa rộng lớn này, một đạo thân ảnh mạnh mẽ ở trong loạn thạch nơi này lăng không mà đi, bộ dáng thoạt nhìn hết sức tiêu sái linh động.

Người trẻ tuổi này không phải là Lăng Tiếu một mình hành động thì là người nào.

- Đã bay năm ngày rồi, ngay cả quỷ ảnh cũng không thấy, làm sao đi tìm Đế đan kia a!

Lăng Tiếu từ sau khi hấp thu đại lượng Cực phẩm huyết tinh, từ sơ nhập chi địa phi hành năm ngày, trừ thấy một mảnh cảnh tượng hoang vu ra đều chưa gặp gỡ một cái gì, cho dù là một con sâu cũng không thấy, cũng không còn phát hiện ra rất nhiều Địa Hoàng môn khi trước đó tiến vào chiến loạn thâm uyên, điều này khiến cho hắn đều sắp chán nản rồi.

- Di, đây là cái gì?

Lăng Tiếu thấy một điểm tia chớp sáng như bạc, lập tức chú ý.

Từ sau mấy ngày hôm trước không chú ý mà đạt được Cực phẩm huyết tinh, Lăng Tiếu liền phá lệ chú ý mỗi một chỗ của nơi này, trong lòng mang theo ý nghĩ dẫm phải vận cứt chó, hi vọng lại mò đến chỗ tốt gì.

Hắn hạ xuống địa phương có điểm ngân quang kia, phát hiện lại là một thanh binh khí đổ nát.

Lăng Tiếu một tay đem nó từ mặt đất lấy lên, đây rõ ràng là một thanh ngân sắc đại đao bị hủy hoại, mà ánh sáng lóe ra chính là một khỏa ngân sắc châu tử được phảm ở chuôi đao.

Lăng Tiếu bắt lấy đại đao này không cảm nhận được bất kỳ linh khí ba động nào, mà thú đan gắn ở bên trong đã là mất đi ánh sáng, hiển nhiên đã sớm mất đi năng lượng.

- Xem ra đã phế đến không thể phế được nữa!

Lăng Tiếu có chút thất vọng mà lắc đầu, đang chuẩn bị đem đạo đao ném đi, hắn cảm giác được hạt châu sáng như bạc kia tựa hồ hát ra mấy phần ôn nhuận, băng hàn đâm vào lòng bàn tay của Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu sửng sốt một chút, nhìn viên hạt chây cũng không có gì rất thần kỳ này nói:

- Chẳng lẽ đây không phải là mặt hàng bình thường?

Hắn do dự một chút quyết định đem hạt châu này lấy ra, hắn nắm chặt hạt châu trừ cảm thụ được băng hàn chi ý ra, tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt.

- Đây là hạt châu gì, lại còn có vài tia năng lượng?

Lăng Tiếu nhìn hạt châu ở trong tay lẩm bẩm nói.

Lăng Tiếu vuốt ve nó mấy cái, thật sự không có phát hiện cái gì, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là đem nó vứt vào trong không gian giới.

Song, vị trí Lăng Tiếu ném vào đúng là vị trí của Băng Hỏa kiếm.

Lăng Tiếu cũng không chú ý, hạt châu kia vừa mới tiếp xúc với Băng Hỏa kiếm ở chung một chỗ, từng sợi băng hàn chi ý từ trong hạt châu lan tràn đi ra ngoài, mà Băng Hỏa kiếm khẽ run rẩy lên, giữa hai cái lại sinh ra liên lạc.

Một mặt Băng thuộc tính của Băng Hỏa kiếm đồng dạng tán phát ra uân nhân chi khí cùng hàn khí của hạt châu kia kết nối lại cùng một chỗ.

Dần dần, băng hàn chi khí của hạt châu kia toàn bộ đưa vào bên trong Băng Hỏa kiếm, hạt châu kia cũng trở nên ảm nhiên thất sắc, lại không có nửa điểm năng lượng phát ra.

Băng Hỏa kiếm dần dần phát ra thanh âm ông ông, nó lại tự mình dựng thẳng lên, từng đoàn từng đoàn quang vựng càng không ngừng tán phát ra, lộ ra vẻ cực kỳ thần kỳ không thôi.

Lăng Tiếu cùng Băng Hỏa kiếm đã sớm nhân khí hợp nhất rồi, khi Băng Hỏa kiếm phát ra tế thanh, hắn lập tức liền cảm ứng được.

- Chuyện gì xảy ra?

Lăng Tiếu lập tức hướng Băng Hỏa kiếm ở trong không gian giới nhìn lại, khi thấy Băng Hỏa kiếm lại tự hành dựng thẳng lên, điều này làm cho hắn kinh ngạc không thôi.

Ngay sau đó, hắn đem Băng Hỏa kiếm triệu hồi đi ra ngoài, tay nắm lấy Băng Hỏa kiếm cảm thấy một cỗ năng lượng khác tán phát ra.

Lăng Tiếu vận khí linh lực quán thâu vào bên trong Băng Hỏa kiếm.

Hống!

Thân ảnh khổng lồ của Cửu Đầu Long Xà trong nháy mắt ở trên bầu trời của Băng Hỏa kiếm gầm thét mà ra, mà Băng Hỏa kiếm cũng tản ra quang mang càng thêm sáng chói.

Lăng Tiếu hai mắt sáng ngời:

- Băng... Băng Hỏa này thật giống như lên cấp rồi!

Hắn có thể cảm ứng được Băng Hỏa kiếm cùng với lúc trước đã là không hề đồng dạng rồi, năng lượng so với lúc trước cường đại hơn rất nhiều, rõ ràng đã đạt đến trình độ thất giai trung cấp.

Lăng Tiếu đem hạt châu kia lấy ra, phát hiện nó đã biến thành tảng đá bình thường rồi.

- Chẳng lẽ là nguyên nhân do hạt châu này?

Lăng Tiếu có chút không hiểu mà thầm nghĩ.

Binh khí bình thường muốn tiến giai trừ phi là hồi lô trọng chú lại mới có khả năng tiến thăng phẩm giai, nhưng mà sau khi đạt tới linh khí, cũng có thể lợi dụng một ít thiên tài địa bảo đối với linh khí ôn nhuận, trải qua năm tháng lâu dài tích lũy cũng có thể lên cấp, nhưng mà cái này lại rất tốt thời gian, rất ít võ giả sẽ làm như thế.

Mà hôm nay Băng Hỏa kiếm này của Lăng Tiếu vô duyên vô cớ liền lên cấp rồi, điều này khiến cho Lăng Tiếu sờ không được đầu óc.

Hắn nghĩ mãi mà không rõ hạt châu bình thường này có chỗ gì đặc biệt, lại có thể để cho Băng Hỏa kiếm tăng lên một cấp.

Kỳ thật, đây chủ yếu là Lăng Tiếu đối với kiến thức về phương diện luyện khí bị thiếu hụt, cho nên hắn mới nghĩ mãi mà không ra.

Nếu như Đường Cương Lĩnh ở chỗ này mà nói, nhất định sẽ phát hiện hạt châu kia chính là khí linh năng lượng của chuôi đại đao đã hỏng kia.

Bất kỳ binh khí nào đạt đến cấp bậc linh khí đều sẽ sinh ra khí linh, nhưng mà khí linh này lại không cách nào huyễn hóa ra tới, mà là tồn tại trong binh khí.

Linh khí có khí linh, võ giả mới có thể cùng linh khí sinh ra cảnh giới nhân khí hợp nhất.

Có chút võ giả đối với tự thân binh khí chấp nhất sẽ thường xuyên lấy máu tươi của mình đi nuôi nấng binh khí, khiến cho đạt tới cảnh giới nhân khí hợp nhất, mà khí linh trí khí linh của hắn cũng tương đối cao.

Cho nên nó tiếp xúc đến băng thuộc tính đồng chúc bổn nguyên của Băng Hỏa liền cùng khí linh của Băng Hỏa sinh ra cộng minh, do đó bị khí linh của Băng Hỏa kiếm hấp thu đồng hóa mất.

Khí linh được cường đại, phẩm cấp của Băng Hỏa kiếm tự nhiên cũng sẽ tiến thăng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.