Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1070: Lăng Tiếu Chiến Viên Chiến Thiên



- Viên Chiến Thiên ta không biết, nhưng mà lão đại thì tuyệt đối mạnh hơn hắn.

Nam tử kiên định.

Người khác có lẽ không biết át chủ bài của Lăng Tiếu, nhưng mà hắn sao không biết.

Chỉ công kích tinh thần giết người vô hình, cho dù là Thiên Tôn giai cũng không ai là đối thủ của Lăng Tiếu, hôm nay Lăng Tiếu thực lực đại tiến chỉ sợ gặp Đế giai cũng không e ngại.

- Chuyện này chưa hẳn, theo ta biết có hai người đứng đầu của Linh Vũ các cùng Hắc Ma Môn không thua bọn họ, mà những đệ tử đứng đầu của các thế lực lớn khác còn muốn kém hơn một bậc.

Cô gái nói.

Linh Vũ các cùng Hắc Ma Môn hai siêu cấp thế lực bồi dưỡng đệ tử rất xuất chúng, cho nên nàng cho rằng hai người này có thể đánh đồng với hai người đó.

Chỉ sợ nàng không biết Ma Tử không lâu trước đó bị Lăng Tiếu đánh sợ tới mức viễn độn.

Nam tử áo xanh bĩu môi, không có nói thêm cái gì.

Lúc này hai người kia cũng khai chiến.

Kim long gào thét, thánh vượn gầm minh!

Rống rống!

Hai người còn chưa động nhưng hư ảnh đã giao chiến trên hư không.

Than hình kim long quét ngang, thánh vượn linh động xuất kích, cả hai thi triển thần thông mạnh mẽ!

- Nhận lấy cái chết!

Bỗng nhiên Viên Chiến Thiên bắn ra sát ý đáng sợ, thân thể lăng không bay đi, kim côn trong tay đập vào đầu Lăng Tiếu, tốc độ của hắn không thua gì võ giả phong thuộc tính.

Trường kiếm trong tay Mộ Hàn quét qua.

Lăng Tiếu không có dùng Kim Long Thương, nhưng mà hắn cũng không có ý xem thường Viên Chiến Thiên, hắn chỉ không muốn ỷ vào binh khí thắng Viên Chiến Thiên a.

Kỳ thật hắn dùng hỏa kiếm là bất đắc dĩ, bởi vì trung hỏa kiếm hiện tại là thất giai trung giai linh khí, chỉ sợ khó có thể ngăn cản kim côn của Viên Chiến Thiên.

Khi Lăng Tiếu hoành kiếm lên đỉnh đầu ngăn cản kim côn của Viên Chiến Thiên.

Đinh đương!

Binh khí va chạm tạo ra hoa lửa dày đặc!

Thân thể Lăng Tiếu bị nện rơi xuống.

Lăng Tiếu cảm nhận hổ khẩu đau nhức, trong nội tâm kinh hô:

- Man lực thật lớn.

Nhưng mà thân hình Lăng Tiếu còn chưa ổn định, Viên Chiến Thiên giết qua một lần.

Kim công này đánh thẳng vào người Lăng Tiếu, giống như muốn nện hắn thành bánh thịt mới cam lòng.

Tốc độ phản ứng của Lăng Tiếu nhanh nhẹn, nhưng mà vẫn bị đánh trúng.

Nhưng mà trúng một đòn này khiến nhiệt huyết trong người của hắn sôi trào lên.

Sức chiến đấu của Lăng Tiếu gặp mạnh càng mạnh, lập tức mang thực lực của mình tăng lên gấp năm lần chiến lực, kiếm trong tay chạm vào kim côn.

Lăng Tiếu dần dần thoát khỏi cục diện phòng ngự bị động.

- Lực lượng thật cường đại, thật nhanh, đây mới là đối thủ Lăng Tiếu ta đáng giá coi trọng.

Lăng Tiếu lúc này nói thầm một tiếng, hỏa kiếm trong tay bắn ra vô số kiếm khí.

Kiếm Phách Quyết thức thứ nhất -- Kiếm Lưu Ngân!

Vết kiếm đáng sợ xé rách trường không, kiếm quang chém thẳng qua Viên Chiến Thiên.

Trong mắt Viên Chiến Thiên hiện ra thần sắc kinh ngạc, nhìn qua bộ dáng thì hắn Lăng Tiếu muốn chiến lâu dài với hắn.

Nhưng mà trên thần sắc của hắn đỏ ửng lãnh khốc, kiếm côn trong tay không ngừng xoay tròn, như một cáo vòng phòng ngự ngăn cản vết kiếm.

Lăng Tiếu bắt được cơ hội này không ngừng chém thêm vào Viên Chiến Thiên.

- Ta thấy ngươi muốn chèo chống trong bao lâu nữa.

Lăng Tiếu cười lạnh.

Linh lực của hắn hùng hậu hơn người cùng giai quá nhiều, hắn có đại lượng linh lực tiêu hao và muốn có ý tiêu hao Viên Chiến Thiên.

Nhưng mà ý định của Lăng Tiếu hình như không ổn, Viên Chiến Thiên rõ ràng càng đánh càng hăn, Viên Chiến Thiên giống như có lực lượng vô tận, không chỉ đánh tan kiếm khí của hắn, càng có thể tạo áp lực phản kích, lực phản chấn cường đại khiến da đầu Lăng Tiếu run lên.

- Đây là man lực hơn người, ta sẽ lấy nhu thắng cương!

Lăng Tiếu nghĩ ra đối sách.

Kiếm Phách Quyết thứ hai bí quyết -- Kiếm Lưu vân!

Vốn kiếm khí bá đạo cương mãnh, đột nhiên biến thành triền miên du dương, như nước như mây chém thẳng qua Viên Chiến Thiên.

Những kiếm khí này sắc bén và không ngừng biến ảo góc độ.

Khi thực lực của Lăng Tiếu càng mạnh thì Kiếm Phách Quyết trong tay hắn càng cường đại.

Viên Chiến Thiên hình như chiêu này rất khó chơi, sắc mặt cuối cùng hơi biến hóa.

Đấu Thiên Côn thức thứ hai-- Côn Lâm Tứ Phương!

Vô số côn ảnh hình thành phòng ngự như thùng sắt đánh tan kiếm khí, hơn nữa có không ít côn ảnh đột phá kiếm khí đánh thẳng vào Lăng Tiếu.

Bang bang!

Cốc Kiều Kiều cùng Diệp Vân Phong đứng xa quan sát như say như mê.

Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên thực lực đã vượt xa cùng giai, bọn họ chiến đấu khiến người khác học được nhiều kinh nghiệm.

Hai người càng đánh càng hăng, sóng thuộc tính cường đại bắn ra bốn phía, tiếng nổ mạnh truyền ra liên tục.

Ở các hướng xa bọn họ, không ít người bỏ qua kế hoạch tìm đế đan, không ngừng quan sát hai người chiến đấu.

- Rốt cuộc là người nào đang chiến đấu, khí tràng thật đáng sợ, chỉ sợ Thiên Tôn cấp thấp cũng không gì hơn thế này.

- Sóng khí cường đại như vậy, chẳng lẽ là thế lực lớn đấu nhau hay sao?

- Long tranh hổ đấu tất có một tổn thương, xem qua có chỗ nhặt tiện nghi hay không.

- Đi xem trò hay trước đi, xem là ai gây chiến với ai.

XIU....XIU...!

Từng bóng người cường đại bay qua.

Những Địa Hoàng sống sót đều chạy tới Chiến Loạn Uyên, trong đó càng có đệ tử thế lực lớn hàng lâm.

- Sao đám người này tới, vạn nhất bọn chúng ra tay cướp đế đan làm sao bây giờ?

Cốc Kiều Kiều cảm thụ được khí tức chung quanh thì kinh hãi.

- Kiều Kiều không phải sợ, bọn chúng không dám xằng bậy đâu!

Diệp Vân Phong an ủi nói ra, kỳ thật trong lòng của hắn cũng lo lắng.

Sau một lúc lâu nơi này đã tụ tâp hai ba trăm Địa Hoàng rồi.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào hai người chiến đấu thì thần sắc kinh hãi.

- Là Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên!

Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên đều có thực lực mạnh, không ít mọi người nhớ rõ tên của hai người.

- Không nghĩ tới hai người đã là Địa Hoàng cao cấp, nghĩ tới bọn họ chắc có kỳ ngộ.

- Lần này tới đây không sai, chắc hai người này thu hoạch đế đan không ít!

Có không ít người đánh chủ ý lên người hai người này.

- Không thấy thực lực của người ta sao? Muốn chết thì ngươi đi cướp thử xem, chỉ sợ chết còn không biết chết thế nào.

...

- Đại ca... Đó là Lăng Tiếu, hắn không có chết... Hắn không có chết!

Ở một hướng xa xa có một nữ tử mặc áo giáp oai hùng, không ngừng kéo nam tử bên cạnh hét lên vui sướng.

Nam tử anh tuấn cười nhạt nói:

- Ca nhìn thấy, tiểu muội không nên kích động.

Nam nữ trẻ tuổi này chính là huynh muội Cổ gia, mà phía sau hai người là Địa Hoàng Cổ gia, đã thiếu đi hai ba người, xem ra một năm trong đây không thuận lợi lắm.

Bên cạnh hai huynh muội bọn họ có một nữ tử xinh đẹp kiều mỵ, nói:

- Cổ tiểu muội, có phải sinh tình ý với Lăng Tiếu hay không, tỷ tỷ cực kỳ hâm mộ ah!

Nói chuyện là Bộ Tinh đứng đầu Bộ gia, Bộ gia của nàng càng ít, bên cạnh nàng chỉ có sáu người.

Nàng vừa nói lời này trên mặt Cổ Tiểu Hà lộ ra vài phần ngượng ngùng, nhưng mà nàng trực tiếp gật đầu nói:

- Hắn đã cứu giúp ta, ta thích hắn cũng bình thường!

Cổ Tiểu Hà tính tình ngay thẳng, cũng không sợ thừa nhận.

Code:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.