Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1080: Bất Tử Chi Tâm



Hắn nhìn qua Lăng Tiếu cười nói:

- Hảo tiểu tử, đường muội của ta tầm mắt rất cao, nàng có thể vừa ý ngươi là phúc khí của ngươi, nàng làm ra quyết định sẽ không bao giờ cải biến, ngàn vạn đừng làm cho nàng thất vọng, nếu không... Ngươi su này rất thê thảm.

Dứt lời hắn vỗ nhẹ vi Lăng Tiếu vài cái, liền đuổi theo Đông Phương Tinh.

Lăng Tiếu sờ sờ vai đau đớn, trong nội tâm thầm mắng:

- Khí tức của tên này thật lớn.

...

Một năm sắp tới, Lăng Tiếu, Diệp Vân Phong, Cốc Kiều Kiều cùng với người Phong gia dứt khoát đứng ở đây chờ hết thời gian.

Cũng thừa dịp có thời gian, Lăng Tiếu vốn định an ủi Cát Bối Hân một chút.

Nhưng mà không biết Phong Nhã Hinh gân đây có gì không đúng, rõ ràng thời khắc nào cũng như hình với bóng cùng Cát Bối Hân, chuyện này làm cho Lăng Tiếu vô cùng phiền muộn.

Nhưng mà hai ngày qua hắn và Phong Vô Ảnh trở thành bằng hữu với nhau, hai người tâm đầu ý hợp.

Diệp Vân Phong và Cốc Kiều Kiều cũng thân cận hơn không ít.

Hai ngày qua Lăng Tiếu mặc dù không có tĩnh tâm ngồi xuống, nhưng mà Cổ Hoàng Thần Công và Độc Tôn Quy Nguyên Khí không ngừng chữa trị thân thể, hôm nay đã khôi phục tới đỉnh phong.

Rầm rập!

Trên bầu trời có năng lượng cường đại nổ tung, một đạo khe hở dần dần xuất hiện trước mặt mọi người.

Tại Chiến Loạn Uyên này tất cả Địa Hoàng cùng bay tới khe hở đó.

Thời điểm đám người Lăng Tiếu muốn rời đi, một đám hào quang màu xanh xuất hiện sau lưng Lăng Tiếu, cùng bọn họ rời khỏi Chiến Loạn Uyên.

Không gian bên ngoài Chiến Loạn Uyên có hơn mười tên bán Đế đang chờ hậu bối xuất hiện.

Không qua nửa ngày hơn bốn trăm Địa Hoàng sống sót xuất hiện.

Lão gia Đế cấp chính thức quét qua, nói:

- Mang đế đan tới Tàn Thành cho ta kiểm duyệt, quyết định bài danh!

Tất cả mọi người không có dị nghị gì, đồng thời bay qua Tàn Thành cách đó không xa.

Mà lúc này Lăng Tiếu lẩm bẩm:

- Lão gia hỏa ngươi còn quay về làm gì?

Một giọng nói già nua vang lên trong thức hải của Lăng Tiếu.

- Tiểu hữu oán khí cũng không nhỏ, ngươi không hy vọng nhìn thấy lão giả sao?

Thì ra lúc rời đi đạo hào quang màu xanh là Lục Ông, nó giờ phút này cũng không cưỡng ép tiến vào thức hải của Lăng Tiếu, mà là bám vào y phục Lăng Tiếu, người ngoài không phát giác nó được.

- Đúng vậy, bản thiếu gia hiện tại không có thời gian săn sóc lão già ngươi, ngươi nên đi thôi.

Lăng Tiếu rất trực tiếp đáp.

Lục Ông trầm mặc một chút.

- Ngươi biết?

- Ta đương nhiên biết rõ, nhưng mà ngươi cũng không nợ ta cái gì, ngươi cũng kiếm không ít chỗ tốt, ta thấy ngươi nên tìm chỗ nào nguyên thủy sinh tồn đi, nếu để cho người khác biết rõ ngươi tồn tại, chỉ sợ ngươi sẽ toi mạng.

Lăng Tiếu đáp.

Lăng Tiếu hấp thu không ít tàn hồn của Chiến Vương gia và tàn hồn bán đế, từ trong trí nhớ của bọn họ tìm được không ít bí văn.

Mà hắn cũng biết lai lịch chính thức của Lục Ông, nó rõ ràng là là một cây kỳ lạ trong thiên dịa, xưng là Bất Tử Thụ!

Bất Tử Thụ bất kỳ thứ gì cũng là linh dược hiếm có, những Vạn Niên Thụ Phù Trấp, Vạn Niên Thụ Quả cùng với Vạn Niên Thụ Căn chỉ là chút tinh hoa của nó mà thôi, nhưng lại có công hiệu khởi tử hoàn sinh, cải thiện thể chất, mà đối với võ giả mộc thuộc tính mà nói có thể gia tăng độ tinh khiết lên cực lớn.

Lăng Tiếu có 100% mộc thuộc tính độ tinh khiết chính là lúc Lục Ông ký thác vào thức hải của hắn mà hình thành.

Mà Bất Tử Thụ tinh hoa chính thức chính là Bất Tử chi tâm!

Bất Tử chi tâm này chính là tinh hoa bổn nguyên của Bất Tử Thụ, mặc kệ với kẻ nào mà nói cũng là thứ tốt vạn năm khó có được.

Nó có thể khiến bất kỳ người nào chỉ cần hồn phách chưa tiêu tán hết phục sinh lại, càng có thể khiến người ta cải lão hoàn đồng, thể chất cùng sinh cơ tăng lên rất cao, trừ phi đầu lâu cùng trái tim triệt để đoạn tuyệt, bằng không có thể đoạn chi trọng sinh, căn bản không sợ bất cứ thương tổn gì; trừ chuyện đó ra nó có thể khiến bất cứ Đế cấp mộc thuộc tính đỉnh phong tiến lên Thánh giai, Thánh giả đỉnh phong tiến vào Thánh hoàng.

Nếu dùng phẩm giai linh thảo mà nói, nó là thánh thụ đạt tới cửu giai đỉnh phong!

Lục Ông chính là thụ linh của Bất Tử Thụ, đồng thời nó cũng là Bất Tử chi tâm, nhưng mà nó là trạng thái huyễn hóa của thụ linh mà thôi.

Lăng Tiếu từ trong trí nhớ truyền thừa biết được thánh thụ như vậy chỉ sinh tồn ở tiên địa có linh khí nồng đậm mà thôi.

Lúc đầu Lục Ông xuất hiện tại Mê Huyễn Cốc, chắc hẳn đã sớm bị thương, bằng không nó làm sao bị huyễn thú cấp hai làm chật vật như vậy?

Về sau nó khiến Mê Huyễn Cốc trụi lủi có sinh cơ, đối với nó mà nói không có tiêu hao bao nhiêu năng lượng vố có, mà nó ở trong người Lăng Tiếu, muốn gởi trong thức hải Lăng Tiếu khôi phục tinh nguyên.

Thông qua đủ loại phân tích, Lăng Tiếu đã hiểu Lục Ông khẳng định có bí mật không muốn ai biết.

Lăng Tiếu cũng biết cho Lục Ông ở lại thức hải của hắn, đối với hắn mà nói tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại, nhưng mà hắn không thích cảm giác bị lợi dụng, loại nhân tố bất an này không thể tồn tại trong lòng hắn.

Nếu như hắn có năng lực sẽ bắt Lục Ông lại, lấy Bất Tử chi tâm của nó, như vậy La Mỹ Anh có thể khởi tử hoàn sinh, mà Lục Ông chính là thụ linh cửu giai, dù nó không phát huy toàn lực, nhưng không phải hắn có thể trêu chọc, huống hồ những năm gần đây Lục Ông cũng trợ giúp qua hắn không ít, muốn hắn ra tay với Lục Ông thì nội tâm không được.

Cho nên hắn mới mở miệng đuổi Lục Ông đi, nhắm mắt làm ngơ mới tốt.

Lục Ông nặng nề thở dài, nói:

- Tiểu hữu, ta mặc dù ở trong thức hải của ngươi khôi phục, nhưng mà lão hủ cũng chưa từng bạc đãi qua ngươi, ngươi cần gì tuyệt tình như vyaj?.

- Ta tuyệt tình sao? Nếu không phải xem thực lực của ngươi không tệ, bản thiếu gia đã lấy Bất Tử chi tâm của ngươi rồi.

Lăng Tiếu rất khó chịu nói.

- Chẳng lẽ không có thương lượng sao?

Lục Ông xác thực không muốn rời khỏi thức hải của Lăng Tiếu, những tinh thần linh dịch thuần túy với nó mà nói là đồ tuyệt hảo, lúc trước nó chọn Lăng Tiếu chính là nhìn trúng thức hải khổng lồ của Lăng Tiếu, mà lúc đó thực lực Lăng Tiếu cực yếu, đối với nó càng không có tổn thương gí.

Nó vốn chờ tinh nguyên khôi phục sẽ rời đi, mà nó gặp Huyết Ma Linh Thụ là thụ linh cùng đẳng cấp với nó, mà Huyết Ma Linh Thụ tuy là thụ linh tà ác, nhưng chỉ cần nó hấp thu tinh hoa của địch thủ, nó tuyệt đối có thể trực tiếp khôi phục đến đỉnh phong, thậm chí có thể tiến hóa một bước.

Đáng tiếc nó cuối cùng vẫn để Huyết Ma Thụ Linh trốn thoát.

Cho nên không còn cách nào khác quay về với Lăng Tiếu thì cảm ứng được sự tồn tại của Huyết Ma Linh Thụ.

Nhưng mà có đại năng nhân tộc ở đây, nó không dám vọng động.

Lăng Tiếu lúc này giảo hoạt.

- Chỗ trống tự nhiên là có, nhưng mà ta biết ngươi không đáp ứng, cho nên ta thấy ngươi nên tìm người khác đi.

- Tiểu hữu ngươi nói xem, chỉ cần lão hủ có thể làm đươc, nhất định sẽ hết sức giúp ngươi!

Lục Ông nói ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.